Chương 1309: Cua đổ đại ca sơn trại (60)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 934 chữ
- 2022-02-10 03:59:09
Môi hắn khẽ động, chỉ nói ra hai chữ,
Phong Quang...
Đúng là Phong Quang của 300 năm trước thật sự yêu Mặc Khanh, nhưng Phong Quang8 của 300 năm sau lại chỉ yêu một mình Mạc Khanh mà thôi.
Phong Quang luôn biết rất rõ điều mình muốn là gì, đối mặt với nam nhân đã từng khi3ến cô rung động, quả thật cô rất có cảm xúc, nhưng cô cũng rất rõ ràng, hiện giờ Mạc Khanh mới là nam nhân mà cô muốn.
Vậy à?
Hắn buông tay xuống, nhìn cô mà cười,
Phong Quang, nàng còn hận ta đúng không? Nàng hận ta năm đó đã không chọn nàng.
Quả thật, trong nháy mắt khi biết đáp án kia, ta có hận ngươi, nhưng rất nhanh, nỗi hận này liền không tồn tại nữa.
Phong Quang nhẹ giọng nói:
Ta biết, ngươi có trách nhiệm của mình, việc ngươi hy sinh số ít để cứu số đông là một lựa chọn chính xác.
Mạc Khanh!
Phong Quang lập tức chạy tới, cô đỡ nam nhân đang nằm trong trận pháp lên, mà lúc này trên người hắn đầy vết thương lớn nhỏ, trên mặt đất tràn đầy máu tươi của hắn, nhuộm đỏ cả sàn nhà,
Mạc Khanh... Huynh đừng chết...
Mạc Khanh hơi mở mắt, khuôn mặt tái nhợt của hắn nở một nụ cười, suy yếu mà nói,
Lời Phong Quang vừa nói... Ta đều nghe được... Ta rất vui...
Còn cô thì khác, cô chỉ sống trong thế giới của chính mình, nên cô có thể không chút do dự mà ích kỷ nói muốn lựa chọn người thân nhất với mình sống sót.
Nàng không hận ta...
Phong Quang khựng lại,
Hắn đang ở đâu?
Mặc Khanh nâng tay, một cánh cửa từ từ mở ra, mùi máu tươi nồng nặc xông vào mũi.
Nụ cười mỉm ở 9khóe môi Mặc Khanh đã lộ ra sự miễn cưỡng, hắn đưa tay muốn chạm vào cô, nhưng lại bị cô tránh khỏi. Tay hắn ngừng giữa không trung, trong mắ6t rốt cuộc cũng hiện vẻ hoang mang thất thố,
Phong Quang... Hắn chẳng qua chỉ là... là thân xác của ta mà thôi. Nàng chỉ vì ta nên mới thích5 hắn... Ta mới là người mà nàng thích thực sự...
Mạc Khanh chính là Mạc Khanh, hắn có nhân cách độc lập và tư tưởng riêng của mình, hắn cũng không phải thân xác hay thế thân của ai cả.
Giọng nói của Phong Quang bình tĩnh đến gần như tàn khốc,
Hắn tốt như vậy, cho dù không có ngươi, ta vẫn sẽ thích hắn.
Phong Quang nói:
Không ai trách ngươi cả. Mặc Khanh, ngươi cũng buông tha cho chính ngươi đi, có một số việc, một khi đã qua thì bất kể chúng ta có cố chấp cỡ nào sẽ không trở lại được.
Không trở lại được sao?
Mặc Khanh giơ tay đỡ trán, khóe môi bỗng khẽ cong lên, áo trắng mặc trên người hắn lại như thêm một tia quỷ quyệt,
So với ta, Phong Quang lại càng thích Mạc Khanh hơn, mà hiện tại Phong Quang đến trước mặt ta cũng chỉ để gặp được hắn, có đúng không?
Phong Quang không kìm được giận,
Ngươi rốt cuộc muốn làm gì!?
Ta đã nói với hắn, chỉ cần hắn nguyện ý đem thân thể hắn cho ta, ta sẽ giúp Phong Quang sống lại, hắn liền không chút do dự mà đồng ý cử hành nghi thức đoạt xá này...
Mặc Khanh cười nói:
Hiện giờ, hắn đã sắp chết.
() Đoạt xá: là một khái niệm thuộc Đạo gia, chỉ việc một linh hồn mượn thân thể người khác để sống lại, có thể coi là mượn xác hoàn hồn.
Phong Quang muốn che kín lại những miệng vết thương trên người hắn, nhưng miệng vết thương quá nhiều, cô lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Cô cuống lên nói:
Mạc Khanh... Sao huynh lại ngu ngốc như vậy...
Mạc Khanh...
Cô quay đầu, không nhìn Mặc Khanh mà nhìn về phía Tri Vi,
Cầu xin ngươi, hãy cứu hắn!
Tri Vi muốn tiến lên, nhưng Mặc Khanh giơ tay, lão nhân liền bị ngăn cách ở bên ngoài kết giới.
Phải, ta không hận ngươi.
Tim Mặc Khanh bỗng nhiên như bị dao cắt. Hắn muốn nghe cô nói rằng cô vẫn hận mình, vì ít nhất điều này có thể chứng minh sự tồn tại của hắn trong lòng cô vẫn còn trọng lượng nhất định, mà khi cô nói không hận, có nghĩa là ở trong lòng cô, hắn thật sự ngay cả một chút địa vị cũng không còn nữa.
Ta biết Phong Quang đã chán làm quỷ lắm rồi... Chỉ cần nàng có thể hoàn dương...
Mạc Khanh cố sức giơ tay, lau đi nước mắt trên mặt cô,
Ta thế nào cũng không sao cả...
Mặc Khanh nhìn cảnh này, ý cười ôn hòa trở nên lạnh lẽo, trong tay hắn xuất hiện một chiếc hộp, hắn đi đến bên cạnh Phong Quang, nhẹ nhàng nói với cô:
Sao Phong Quang phải đau lòng như thế? Cho dù hắn có chết, cũng đâu phải không có cách nào sống lại. Ở đây có cỏ Hoàn Dương, có thể giúp hắn khởi tử hồi sinh được, nhưng cỏ Hoàn Dương chỉ có một cây, ta vốn định dùng nó để giúp Phong Quang sống lại, mà bây giờ, Phong Quang sẽ lựa chọn thế nào đây?
Mạc Khanh yếu ớt nói nhỏ,
Phong Quang... Nàng phải sống sót...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.