Chương 1490: Cua đổ… thúc thúc, người có muốn yêu đương cấm kỵ không? (49)


Tạ Trạm không phải cầm sư, nhưng đánh đàn cũng giống như việc luyện võ của hắn vậy, chiêu thức chỉ là thứ bề ngoài, còn nội công củ8a một người lại không lừa được ai cả.

() Cầm sư: Bậc thầy đánh đàn.

Thứ không tốt, dĩ nhiên cũng chỉ có thể ném đi.


Thúc cho ta, ta sẽ thêu một đóa hoa ở chỗ này...
Cô cười nói:
Như vậy liền không thấy được ở đây từng có sợi tơ bị bung ra. Hơn nữa khăn tay tốt thế này, cứ thế ném đi cũng quá đáng tiếc.


Muốn!
Đôi mắt cô sáng lên, vội vàng tiếp nhận, lấy điểm tâm ra ăn một miếng, nói với vẻ hết sức ngọt ngào:
Cảm ơn tam thúc!


Ngươi vui vẻ là tốt rồi.
Tạ Trạm lại lấy ra một chiếc khăn tay, muốn lau vụn điểm tâm dính bên khóe miệng cô, nhưng không biết thế nào mà khăn kia còn chưa đưa đến bên miệng Phong Quang, hắn đã thu khăn lại.

Bởi như bây giờ đã rất9 tốt rồi nha.
Phong Quang ngẩng đầu, nói với vẻ đương nhiên:
Ta không biết nhiều thứ, thì kỳ vọng của người khác đối với ta sẽ ít6 đi rất nhiều, yêu cầu đối với ta cũng sẽ giảm đi đáng kể, ta sẽ có thể vui vẻ tự do. Như vậy không tốt sao?

Nói cách khác5 thì chính là cô lười, nếu để những người khác biết cô tinh thông cả cầm kỳ thi họa, vậy thì cô có thể chắc chắn, về sau bất kể có yến hội gì, những người đó đều sẽ nói một câu:
Hay là mời đại tiểu thư Tạ gia đàn một khúc?


Tam thúc quá khen, tính ra ta vẫn còn kém thúc.

Tạ Trạm khẽ cười một tiếng, lấy ra một gói điểm tâm,
Ở cung yến, ta thấy ngươi thích ăn bánh hoa quế trong cung, liền đặc biệt gọi người mang từ trong cung tới, có muốn không?

Nhưng khăn tay kia cũng chỉ có một sợi tơ hơi bung ra thôi mà... đâu có gì trở ngại.
Phong Quang đoạt chiếc khăn từ trong tay hắn,
Thúc không định cứ thế ném đi đó chứ?

Phong Quang hỏi hắn,
Khăn này làm sao vậy?


Vừa phát hiện có một sợi tơ bị bung ra.
Tạ Trạm giơ tay, dùng lòng bàn tay lau đi vụn điểm tâm bên khóe miệng cô, hắn cười nói:
Thứ không tốt, đương nhiên không thể dùng.

Bị nhìn thấu, Phong Quang hơi tránh ánh mắt đi3.
Tạ Trạm lại cười hỏi:
Phong Quang đã có tài hoa cao như vậy, vì sao lại phải giấu giếm?

Vậy chẳng phải sẽ giống như con hát chuyên đi biểu diễn hay sao?
Tạ Trạm bật cười,
Hóa ra Phong Quang lại là người đại trí giả ngu.

Tạ Trạm bất đắc dĩ nói:
Nếu Phong Quang đã nói như vậy, thì giữ lại cũng được.

Tạ Trạm để khăn tay lại ở chỗ Phong Quang, ước chừng nửa khắc sau, hắn mới rời khỏi.
Phong Quang lấy kim chỉ ra, nhìn khăn tay màu trắng trên tay mình, cô bĩu môi, lẩm bẩm nói:
Chẳng phải chỉ có một sợi bị bung ra thôi sao... cũng đâu có vấn đề gì lớn.


Nhờ plug-in Hệ thống chủ tặng cho cô, các cô gái cổ đại biết làm gì, cô cũng đều làm được như thế, ví dụ như là thêu thùa này chẳng hạn, quả thực cô không thầy dạy cũng hiểu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.