Chương 1538: Cua đổ đại thần game đối kháng (16)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 695 chữ
- 2022-02-10 09:47:23
Phong Quang bị nói là ngu ngốc... đang đi trên đường liền hắt xì một cái. Cô xoa xoa mũi, thầm nghĩ chắc chắn là có ai đó đang nghĩ đến cô! Chẳn8g lẽ là Nhan Sách!?
Tưởng tượng như vậy, tâm tình cô bỗng nhiên tốt hơn không ít, ngay cả khi mưa vẫn đang xối trên người mình, cô cũng3 cảm thấy không khó chịu như vậy nữa.
Bỗng nhiên, một chiếc màu đen xe dừng lại bên cạnh cô, cửa sổ xe hạ xuống, là một cô gái xinh đẹp9, tóc dài hơi quăn, làn da trắng nõn, còn có ngũ quan tinh xảo, nhìn cô ấy thì không đoán được tuổi, trang dung tinh xảo ưu nhã mà mê người, kh6í chất lại càng cực kỳ ôn nhu cao quý. Cô ấy đang nhìn khắp nơi xung quanh, dường như đợi một người nào đó.
Bất chợt, cô ấy liền chạm m5ắt với Phong Quang.
Phong Quang đứng trong mưa với bất động ánh mắt, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt cô ấy.
Cô gái chậm rãi mỉm cười,
Em gái nhỏ, em nhìn tôi như vậy làm gì?
Chị rất đẹp...
Theo bản năng nói xong ba chữ này, cô liền ngượng ngùng che kín miệng.
Cô gái bật cười, đôi mắt đẹp nhìn Phong Quang, lại nhìn sang xung quanh, cô ấy nói:
Sao em không che ô mà lại đi một mình trên đường thế?
Em... Em quên mất.
Trước mặt một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, Phong Quang khó có khi cảm thấy bối rối, cô thật sự đã quên, bởi vì vẫn luôn nghĩ về chuyện liên quan đến Nhan Sách.
Cô gái thân thiện nói:
Em muốn đi đâu vậy? Để tôi đưa em đi.
Không cần đâu... Cảm ơn chị.
Phong Quang vẫn rất có lòng cảnh giác, xe của người xa lạ không thể lên bừa, cho dù là xe của phụ nữ cũng vậy.
Nếu tính cảnh giác của cô không cao một chút, thì chỉ với thân phận thiên kim nhà họ Hạ, cô cũng không biết đã bị người ta bắt cóc bao nhiêu lần.
Người phụ nữ cũng đã nhìn ra Phong Quang không yên tâm, cô ấy mỉm cười, dừng xe ở ven đường, sau đó lại mở cửa xe cầm ô đi xuống. Lúc này Phong Quang mới phát hiện người phụ nữ này không chỉ đẹp mà còn có dáng người cao gầy, váy dài chiffon màu vàng tuy đơn giản nhưng lại đẹp đến khó tin, theo mỗi bước chân của cô ấy, làn váy liền tung bay trong màn mưa, cô ấy giống như là nữ thần bước từ trong mưa tới.
Chờ đến khi có một chiếc ô che trên đỉnh đầu mình, Phong Quang mới hồi phục tinh thần lại, cô ngửi thấy mùi nước hoa dễ chịu trên người cô gái này, mùi hương như có như không, chẳng hề nồng mà ngược rất nhạt, không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy dư vị vô cùng.
Cô ấy hơi cúi đầu, mỉm cười nhìn cô ôn nhu,
Hay chúng ta cứ vào quán cà phê bên kia ngồi một chút, em cần một bộ quần áo sạch sẽ, đúng lúc trong xe tôi còn có một bộ váy mới lấy từ tiệm giặt về.
Phong Quang càng thêm rõ ràng ngửi thấy được mùi hương dễ chịu trên người cô gái kia, cô chậm rãi bụm mặt, chỉ chớp chớp mắt nhìn chằm chằm cô gái này không rời mắt. Người phụ nữ ôn nhu lại trí thức như vậy... quả thực chính là mẫu người phụ nữ hoàn mỹ mà cô muốn trở thành nha!
Cô gái thấy cô không nói lời nào, tạm thời xem như cô chấp nhận. Cô ấy nắm tay cô đi vào quán cà phê bên cạnh, lại nhét một chiếc túi vào trong tay Phong Quang, cô ấy cười nói:
Em vào WC thay đi, kích cỡ quần áo không nhất định vừa với em, nhưng tóm lại vẫn đỡ hơn quần áo ướt đẫm em đang mặc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.