Chương 1640: Sư phụ, song tu nhé! (50)


Nói cách khác, không phải người chọn binh khí, mà là binh khí chọn người.

Mà phương thức chọn lựa cũng rất đơn giản, chưởng m8ôn tự mình tạo ra một kết giới, đệ tử mới nhập môn sẽ đi vào kết giới đó. Bên trong kết giới là kho bí mật được xưng là Vô Cực Thiên3, ở đó là đủ loại pháp bảo do các tiền bối Vô Vọng Thiên thu thập được trong suốt hơn một ngàn năm qua, đệ tử mới nhập môn đi vào kh9o bí mật khoảng chừng mười phút, khi bước ra, trong tay bọn họ đã cầm theo pháp bảo sẽ làm bạn cùng bọn họ cả đời.
Không có cách nào khác, Phi Tử Diên chỉ có thể tay không mà về.

Là Phiên Thiên Lăng...
Thiết Cơ Tử kinh hãi. Phiên Thiên Lăng kia chính là thứ tốt, nhưng trước nay Phiên Thiên Lăng cũng xem thường tất cả mọi người, sao hôm nay lại đối đầu với Tử Diên?
Đây căn bản là một kẻ đánh mãi không chết .
Không lâu sau, Phong Quang liền kiệt sức, động tác tránh né của cô càng ngày càng chậm. Khi mũi kiếm của nam nhân kia lại đâm tới, cô lần nữa huy động toàn bộ sức mạnh của vòng tay để chắn lại. Tuy chặn được kiếm của hắn, nhưng vòng tay của cô cũng không chịu nổi lực mạnh mà vỡ tan. Cô bị kiếm khí đánh bay, va vào tường.
Thiết Cơ Tử nhìn về phía Vân Tích đạo trưởng, chờ ông định đoạt. Vân Tích đạo trưởng chỉ nói:
Việc này tạm thời áp xuống, trước hết cứ để người tiếp theo vào Vô Cực Thiên đi.

Người tiếp theo này chính là Phong Quang.
Phong Quang lại ngước mắt, thấy là một hắc y nhân cầm trường kiếm, cô lạnh giọng hỏi:
Ngươi là ai?


Hạ Phong Quang.
Ánh mắt người nọ trống rỗng, ngay cả giọng nói cũng cứng nhắc,
Thanh trừ.

Dù dải lụa đỏ đuổi đi hết các pháp bảo muốn tiến đến, Phong Quang cũng không thèm quan tâm. Số pháp bảo cô mang theo từ Long Cung vốn không hề ít, cô đâu cần đến mấy thứ kia.
Ngay khi thời gian của cô đã hết, Phong Quang sắp tay không bước ra khỏi kết giới để rời Vô Cực Thiên, một tiếng gió khác thường chợt quét tới. Phản xạ của Phong Quang không tệ, cô nâng tay lên, vòng tay màu đỏ lập tức phóng ra một bức tường trong suốt chặn lại kiếm khí này, nhưng rốt cuộc tu vi của cô cũng không cao, tuy rằng chặn được một chiêu, nhưng cũng bị ép lui vài bước.
Phong Quang ngẩng đầu, liền nhìn thấy dải lụa đỏ kia bay lượn giữa không trung, cô chẳng thèm nhìn mà thong dong đi tiếp.
Người ta không quan tâm tới nó, dải lụa đỏ kia lại càng hứng thú hơn, cứ đảo qua đảo lại bên cạnh Phong Quang mãi, dường như muốn để cô liếc mắt nhìn mình thêm một cái vậy. Phong Quang biết, theo tình tiết của cốt truyện, cuối cùng Phiên Thiên Lăng này sẽ lựa chọn Phi Tử Diên làm chủ, cô liền chẳng có chút hứng thú nào với nó. Nếu dải lụa rách này muốn bám theo lượn lờ trước mắt cô, vậy thì cứ để cho nó lượn.
Dứt lời, hắn lại cầm kiếm lao lên.
Phong Quang chỉ có thể không ngừng lui lại phía sau. Cô cảm nhận được, thực lực của người kia mạnh mẽ khác thường, mà tất cả chiêu thức của hắn lại đều mang tính liều chết, cho dù Phong Quang có thể may mắn dùng pháp thuật khiến hắn bị thương, nhưng ngay sau đó, tốc độ khôi phục của hắn lại nhanh đến không tưởng.
Phun ra một ngụm máu tươi, thân thể Phong Quang rơi xuống. Khi sắp sửa chạm đất, nam nhân mặc bạch y bỗng xuất hiện ôm lấy thân thể cô rồi nhanh chóng hạ xuống. Phong Quang mất hết sức lực, ngay cả tầm mắt cũng mơ hồ, cô chỉ cố nói một câu:
Sư phụ... Hắn đánh ta...


Phong Quang ngoan, vi sư thay ngươi đánh lại.
Vô Nhai một tay ôm lấy eo cô, một tay vỗ nhẹ lưng cô, giọng nói cũng dịu dàng tới cực điểm,
Phong Quang nghỉ ngơi trước một lát đi.

Phong Quang nhìn Vô Nhai, Vô Nhai cười gật đầu với cô một cái, lúc này cô mới đứng dậy, đi vào bên trong.
Trong Vô Cực Thiên, sương tiên lượn lờ, tại đỉnh núi cao chót vót kia có đủ loại pháp bảo được khảm trên đó.
Thiết Cơ Tử vội bước qua hỏi:
Sao lại thế này?


Sư phụ...
Phi Tử Diên có chút tủi thân,
Sau khi tiến vào Vô Cực Thiên, con muốn chọn một pháp bảo tốt, nhưng có một dải lụa đỏ đuổi hết pháp bảo bên cạnh con đi. Con hỏi nó có nguyện ý ra ngoài cùng con không, nó lại không bằng lòng.

Phong Qua6ng nhìn thấy có người cầm thanh đao, có người cầm thanh kiếm. Khi Thiên Tức bước ra ngoài, cô thấy hắn cầm một cây sáo trong tay. Câ5y sáo này có cấp bậc không cao, Phong Quang biết, thằng nhãi này nhất định đã chọn bừa một thứ đồ bình thường nhất. Hắn chính là Yêu hoàng của Yêu giới, chẳng lẽ lại thiếu pháp bảo hay sao?
Sau khi Thiên Tức ra ngoài thì liền đến lượt Phi Tử Diên. Nhưng mọi người chờ mười phút, khi Phi Tử Diên quay ra, trong tay nàng ta lại không có bất cứ thứ gì. Mọi người ồ lên, nếu không có pháp bảo nào nguyện ý chọn chủ, vậy nói cách khác, người này không có duyên với Vô Vọng Thiên, cho dù là đồ đệ của Thiết Cơ Tử thì cũng sẽ bị đưa xuống núi.
Phong Quang bị thương rất nặng. Nếu hắn đã tới, vậy cô có thể yên tâm mà ngất đi rồi.

Mà hắc y nhân bên kia vẫn không từ bỏ việc tấn công, hắn lần thứ hai rút kiếm phi thân đến. Tuy nhiên, khi chỉ còn cách Vô Nhai một bước, hắn đánh rơi kiếm trong tay, mất hết sức lực mà khuỵu xuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.