Chương 1641: Sư phụ, song tu nhé! (51)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 606 chữ
- 2022-02-11 03:28:47
Đại hội pháp bảo rốt cuộc kết thúc như thế nào, Phong Quang không hề biết. Khi cô tỉnh lại đã là một ngày sau.
Cô vừa mở mắt ra, ngư8ời đang ngồi mép giường liền lập tức cúi xuống, ghé sát lại hỏi:
Phong Quang cảm thấy đỡ hơn chưa?
Nhắc tới điều này, đến giờ hắn vẫn cảm thấy như đang nằm mơ. Nếu khi đó hắn muộn một bước, liệu có phải Phong Quang đã không còn tồn tại nữa hay không?
Hắn không muốn nghĩ đến cảnh này.
Ta thật sự ổn rồi.
Phong Quang không hề nói dối để hắn an tâm, mà cô thật sự cảm giác được thân thể mình đã khỏe. Đây là một chuyện rất kỳ quái, cho dù cô là rồng, cũng tuyệt đối không có bản lĩnh vừa bị thương liền lập tức khôi phục, vì thế cô nhìn về phía Vô Nhai,
Vết thương của ta... khỏi nhanh như vậy sao?
Có ta ở đây, bất kể Phong Quang bị thương thế nào cũng có thể khỏi được.
Vô Nhai vẫn còn sợ hãi mà ôm cô vào lòng, nhẹ giọng nói:
Xin lỗi. Phong Quang vốn có thể không bị thương, cũng tại ta quá sơ suất ...
Phong Quang nhớ tới lúc ở Lạc Nhật Thôn, khi đó cô bị thương, cũng chính hắn đã trị thương cho cô, chỉ trong một chớp mắt đã trị xong rồi. Thấy dáng vẻ nghĩ đến mà sợ của hắn kia, Phong Quang cũng không khỏi giơ tay ôm lấy eo hắn, cô buồn bực nói:
Vì sao lại có người muốn giết ta?
Luôn có người muốn phá hỏng những thứ tốt đẹp.
Hắn khẽ hôn gương mặt cô, ghé sát bên tai cô chậm rãi nói:
Đây không phải lỗi của Phong Quang. Phong Quang cũng không cần lo lắng, có ta ở đây, không ai có thể gây thương tổn đến nàng.
Trái tim cô không nhịn được mà đập thình thịch, chỉ đành nói lảng sang chuyện khác,
Thế... sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Về sau...
Phong Quang không biết rốt cuộc hắn đã truyền bao nhiêu tu vi cho mình, nhưng chỉ với việc sau khi ngủ một giấc dậy đã phát hiện Khí Hải của mình mở rộng hơn lúc trước không chỉ hai ly, hơn nữa còn cảm thấy linh khí tràn đầy trong thân thể, cô liền biết số tu vi hắn truyền cho mình tuyệt đối không ít.
() Khí Hải: Huyệt đạo nằm dưới rốn một đoạn ngắn (khoảng 2-3cm), trong các truyện tu tiên vẫn được xem là nơi tập trung linh khí, tu vi.
Cô lắc đầu lại chớp chớp mắt m3ột lát, lúc này mới phản ứng lại. Nhưng nam nhân thấy cô im lặng quá lâu, đã sốt ruột ôm cô lên, lại chuyển chân khí vào thân thể cô,
Vẫn 9cảm thấy khó chịu sao?
Ta đã ổn rồi...
Phong Quang đẩy tay hắn đang truyền chân khí cho mình ra, sốt ruột nói:
Tu vi không dễ c6ó được, ngươi đừng tiếp tục lãng phí trên người ta.
Thật sự ổn rồi sao?
Hắn không yên tâm hỏi lại một lần, chẳng hề tiếc nuối tu5 vi.
Tuy rằng tu vi của Phong Quang không cao, nhưng trong lòng cô cũng biết, tu vi đối với người tu tiên chính là thứ quan trọng nhất, phải mất bao nhiêu năm mới có thể tăng lên một chút, mà với những người thiên phú không cao, loại tăng tiến này lại càng thêm đáng quý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.