Chương 1724: Cua đổ kiếm tiên không nghe thấy âm thanh (18)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 641 chữ
- 2022-02-11 03:39:52
Phong Quang chỉ vừa giậm chân hai ba cái, một luồng khói đã bốc từ dưới đất lên, một ông lão chống quải trượng lập tức xuất hiện. Ông kho8m mình hành lễ,
Tiểu tiên ở đây, Đại công chúa có gì sai bảo?
Thổ Địa!
Phong Quang thấy may mắn vì cái chức danh công chúa n3ày của mình cũng xem như không nhỏ, đi khắp thiên hạ đều có người có thể nhận ra cô. Cô mong đợi hỏi:
Ông có biết nấu cơm không!?
9
Cái này...
Thổ Địa không dự đoán được công chúa điện hạ gọi ông lên lại để hỏi xem ông có biết nấu cơm hay không. Ông khó xử nói: 6
Đại công chúa, chúng ta làm tiên, đâu có giống người phàm cần ăn một ngày ba bữa như vậy, cho dù ngày thường có ăn một bữa cơm cũng chỉ5 vì nhàm chán muốn tiêu bớt chút thời gian thôi. Cho nên... cơm này, ta thật sự không biết nấu.
Ông là Thổ Địa mà ngay cả cơm cũng không biết làm!
Phong Quang đập bàn một cái, rất không vừa lòng với câu trả lời này.
Thật không dám giấu giếm. Đại công chúa, nếu lần này không phải người gọi ta, ta sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
Có ý gì?
Khu vực này có chút cổ quái.
Thổ Địa mang vẻ mặt nặng nề mà nói:
Ta chỉ là một Địa tiên nho nhỏ, pháp lực vốn thấp kém, mà khi xuất hiện ở chỗ này, pháp lực của ta lại chỉ dùng được ba phần mà thôi. Nếu không phải Đại công chúa triệu hoán tiểu tiên ở chỗ này, tiểu tiên cũng không biết hóa ra trong khu vực mình cai quản còn có một thôn như vậy đấy.
Đại công chúa... Chúng ta làm thần tiên, cũng đâu cần thiết phải ăn cơm. Sao người lại hỏi tiểu tiên điều này?
Hiện tại pháp lực của ta hoàn toàn biến mất, nên mới bị nhốt trong thôn này. Nếu ta không biết nấu cơm, vậy tính mạng của ta sẽ gặp nguy hiểm. Ông có rõ vấn đề này nghiêm trọng thế nào không!?
Phong Quang có thể khẳng định, cô hoàn toàn không phải đang nói đùa, đúng là mọi thứ ở An Vân Thôn này đều lộ vẻ kỳ quái, cô thực sự không có cảm giác an toàn.
Thổ Địa kinh hãi,
Cái gì? Người phàm hèn mọn mà lại dám vô lễ với Đại công chúa!
Ta hiện tại không có pháp lực, chẳng phải cũng không khác gì người phàm sao?
Phong Quang bực bội gãi tóc, còn nói thêm:
Thổ Địa, không phải ông biết pháp thuật à? Ông mau đưa ta rời khỏi đây!
Chuyện này...
Cô thấy Thổ Địa lộ vẻ mặt khó xử, liền có dự cảm không tốt,
Ông như vậy là làm sao?
Thổ Địa chỉ còn lại ba phần pháp lực dĩ nhiên cũng không thể đưa Phong Quang cùng ra khỏi thôn.
Phong Quang nghe xong, trong lòng càng thêm bất an hơn nữa,
Hóa ra cảm giác của ta không nhầm. Ta cũng cảm thấy thôn này thật cổ quái, nhưng hiện tại ta không có pháp lực, cũng không nhìn ra manh mối gì... Không phải là... ta đã vào một quỷ thôn đấy chứ!?
Nghĩ vậy, cô sợ hãi bưng kín miệng mình.
Thổ Địa cũng nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc. Nếu Đại công chúa Thiên giới xảy ra chuyện gì trong khu vực ông cai quản, ông cũng sẽ không thể tránh khỏi trách nhiệm,
Đại công chúa, chuyện nấu cơm ta có thể hỗ trợ giải quyết trước. Bà lão nhà ta biết nấu cơm, ta gọi bà ấy tới đây là được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.