Chương 412: Cua đổ lão xử nam bảy trăm năm trước (50)


Cơ thể người tu tiên tuy mạnh hơn người bình thường nhưng sinh con chung quy vẫn là chuyện lớn, với Phong Quang mà nói cũng là một chuyện làm tổn thương nguyên khí, nhưng thời gian cấp bách không cho phép cô nghỉ ngơi nhiều. Những tiếng bước chân dồn dập phá vỡ giây phút ấm áp ngắn ngủi của một nhà ba người trong căn phòng trúc.

Phương Việt ở cạnh giường đứng lên, hoá ra Hàn Uyên Kiếm, Phong Quang tóm lấy tay hắn:
Chàng vẫn còn đang bị thương.



Không sao, ta sẽ bảo vệ nàng...
Phương Việt thấy cô vì sinh con mà vẫn còn mệt mỏi rã rời, lại nhìn đứa bé trong lòng cô, cuối cùng thêm một câu:
Còn có... Tiếu Tiếu của chúng ta.


Người tới nếu có thể tránh được trận pháp kết giới hắn bố trí, vậy nhất định là người thường xuyên lên đỉnh Hạo Miểu, người này trừ Mộc Ninh ra, Phương Việt không nghĩ ra ai khác nữa.

Cửa trúc bị đẩy ra, Phương Việt nhấc kiếm lên, hắn đoán không sai, người đó chính là Mộc Ninh.

Mộc Ninh thấy đại sư huynh cầm kiếm với mình thì sững sờ, lại thấy thiếu nữ tuổi tác không lớn hơn mình bao nhiêu ngồi trên giường ôm một đứa bé, nàng ta lại ngẩn ra. Một lúc lâu sau, nàng ta mới ngơ ngẩn mở miệng:
Đại sư huynh, muội đến không có ác ý, muội chỉ là... chỉ là nghĩ liệu mọi người có ở đây không, muội đến để giúp mọi người.


Phương Việt không dễ dàng tin tưởng:
Giúp chúng ta? Tất cả các sư đệ trên dưới Huyền Môn đều chưa từng niệm tình đồng môn ngày trước giữa chúng ta, tin vào lời của Nhất Mộc muốn đuổi cùng giết tận ta. Sư muội, ta sao có thể tin tưởng muội?


Cuối cùng cũng không phải tiểu bạch thỏ nữa rồi...

Phong Quang ôm Tiếu Tiếu thở phào nhẹ nhõm.

Mộc Ninh cuống cuồng giải thích:
Các sư huynh kia đều muốn giết đại sư huynh, là bởi vì sư phụ nói, ai có thể giết chết đại sư huynh sẽ có thể trở thành chưởng môn đời kế tiếp. Đại sư huynh, huynh biết từ trước đến nay Mộc Ninh không hề có hứng thú với chức chưởng môn, chỉ muốn hàng ngày có thể sống thoải mái là được rồi. Huống hồ huynh đã từng chỉ bảo muội rất nhiều, ở trong lòng Mộc Ninh, huynh không khác trưởng lão là bao. Muội đoán huynh ở đỉnh Hạo Miểu cũng chính vì huynh đã từng dạy muội, nếu gặp phải nguy hiểm vậy nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.


Vẻ mặt Phương Việt vẫn chưa dịu lại.

Mộc Ninh lại nói:
Đại sư huynh, sư phụ và các sư huynh không tìm được huynh, nhất định sẽ tìm tới đỉnh Hạo Miểu. Mặc dù huynh và... sư tẩu đều rất lợi hại, nhưng hai người một người bị thương, một người vừa mới sinh con xong, còn dẫn theo một đứa bé mới ra đời, làm sao có thể đột phá bao vây trùng trùng mà xông ra ngoài chứ?


Mộc Ninh nói không phải không có lý.

Phong Quang ngước mắt lên:
Ngươi có cách giúp chúng ta rời đi?


Mộc Ninh thấy Phong Quang hỏi, vội đáp:
Đại sư huynh biết ta luôn thích lén xuống núi chơi. Bắt đầu từ ba năm trước ta đã dùng thuật che mắt lén giữ lại một mật đạo cho mình, ở ngay gần đỉnh Hạo Miểu, trừ ta ra, không có người nào biết cả. Ta có thể đưa mọi người từ mật đạo xuống núi.


Phong Quang vén chăn lên muốn xuống giường, Phương Việt vội thu Hàn Uyên Kiếm lại đến đỡ cô:
Nàng vẫn chưa thể tuỳ tiện cử động được.



Không sao, ta đã nghỉ ngơi khoẻ rồi.
Cô cười yếu ớt, loại tình hình thế này sao có thể để cho cô cứ nằm mãi trên giường như vậy được chứ?

Suy nghĩ một lúc, Phong Quang nhét con vào trong lòng Phương Việt, cả người hắn lập tức cứng đờ, cô giống như không nhìn thấy, nói thế nào Tiếu Tiếu cũng là con gái của hắn, làm gì có đạo lý để cô bế mãi được?

Phong Quang đi tới trước mặt Mộc Ninh, nhướn mi:
Tại sao ngươi lại muốn giúp chúng ta?



Không phải các người, ta là muốn giúp sư huynh của ta.
Mộc Ninh cũng lộ ra vẻ mặt yêu kiều, ý chính là nói, Phong Quang chỉ là thứ yếu thôi:
Hơn nữa, cả Huyền Môn, lúc ở chùa Minh Âm chỉ có ta không muốn đánh đại sư huynh, nếu như ta muốn hại chết đại sư huynh, vậy ta trực tiếp thông báo cho những người khác là được rồi, cần gì phải một mình đến đây tìm mọi người?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.