Chương 638: Cua đổ người đàn ông có đuôi rắn (35)


Phong Quang thật sự thích người đàn ông đó, Vân Tế cũng đúng là một người đàn ông rất dễ làm cho người ta động lòng. Cho dù sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của hắn, cho dù gương mặt đó không được coi là hoàn mỹ, suy nghĩ của cô cũng không hề thay đổi chút xíu nào.

Thật ra thì nói cho cùng, nếu như chỉ đơn thuần là Vân Tế không thích cô thì cũng thôi đi, nói không chừng cô cũng sẽ không đau lòng như vậy, bởi vì trên thế giới này người yêu đơn phương cũng không phải chỉ có một mình cô. Nguyên nhân khiến cô không thể chấp nhận được là hắn mập mờ với mình lại là vì Yên Vũ.

Nếu như không phải là đến giây phút sống chết, con người chỉ có thể đưa ra lựa chọn dựa theo bản năng, tin là cô vĩnh viễn cũng sẽ không nhận ra được kỹ thuật diễn của Vân Tế… Thật sự là quá tốt! Mỗi lần hắn nhìn thấy Yên Vũ, nói chuyện với Yên Vũ, đều không nhìn ra được thật ra hắn thích Yên Vũ một chút nào.

Nại Hà nhìn con bướm đen bay qua đỉnh đầu, hờ hững nói:
Nếu cô đã chết rồi, vậy thì đi đầu thai đi.



Ừm…
Cô đáp lại rất bình thản, đối với chuyện đi đầu thai này cô chẳng có chút lòng kháng cự nào, có lẽ đây chính là cái gọi là mất hết ý chí.

Cô gái không tim không phổi trước sau như một như cô lại cũng sẽ có lúc tuyệt vọng như thế này, nếu như đổi thành trước đây, khẳng định cô sẽ không ngờ sẽ có ngày bản thân biến thành như vậy.

Phong Quang rất lười, cô cho rằng chống lại số phận là một chuyện rất phiền phức, cho nên cô rất cam chịu số phận. Ví dụ như bây giờ cô chết rồi, vậy cô thật sự phải đi đầu thai. Sư phụ đã từng nói, con người sau khi chết đi sẽ biến thành ma, có một số con ma bởi vì không từ bỏ được oán hận với kẻ thù lúc còn sống, sẽ dần dần sinh ra một luồng oán khí, từ đó trở thành ác quỷ, sẽ không có cách nào đầu thai nữa. Cuối cùng nói không chừng ngày nào đó gặp phải một đạo sĩ thay trời hành đạo, bị đánh cho hồn phi phách tán.

Phong Quang không muốn trở thành ác quỷ, cô không muốn giống như nữ quỷ không có mặt kia, không phải có một câu nói:
Mười tám năm sau lại là một trang hảo hán
sao?

Nhưng mà… nhưng mà cô vẫn không tiêu sái như vậy được!

Nại Hà đẩy Phong Quang ra nhưng lại phát hiện vẫn không đẩy được, hắn hỏi:
Hối hận rồi à?



Không…
Cô vẫn không chịu ngẩng đầu lên như cũ, dùng giọng khó chịu nói:
Chỉ là tôi… cảm thấy biển hoa bỉ ngạn này rất đẹp, muốn ngắm thêm một lúc nữa.



Vậy sao?
Hắn liếc nhìn cô gái vẫn đang vùi đầu ở trong ngực mình, không nhìn ra cô có dự định thưởng thức biển hoa chút nào. Hắn nhìn bầu trời u tối, quyết định lựa chọn không vạch trần lời nói dối của cô.


OMG!
Cách đó không xa truyền tới âm thanh kinh ngạc của một người phụ nữ, người phụ nữ đó che mặt kêu lớn:
Tôi nhìn thấy cái gì đây!


Sắc mặt Nại Hà đen sì.

Mặc dù Mạnh Bà lấy tay che mặt, nhưng kẽ ngón tay thì mở toang ra, lộ ra ánh mắt gian xảo. Bà ta đứng ở nơi mờ tối đó lớn tiếng kêu:
Ôi trời ơi! Lão xử nam Nại Hà lại cũng có mùa xuân! Bà bà ta cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi!


Cái gì!!!?
Mạnh Bà kêu vô cùng lớn, bốn phía đột nhiên có một đám quỷ sai xông tới, bọn họ vây quanh hai người đang nằm trên đất một vòng, mồm năm miệng mười ầm ĩ lên:
Nại Hà lại có bạn gái rồi!?



Làm sao có thể chứ?



Anh bị mù à, không nhìn thấy một cô gái nằm trên người cậu ta hay sao?



Kỳ tích nha! Nại Hà có bạn gái thật sự còn không có khả năng bằng Diêm Vương sẽ không cuồng công việc!




Mọi người ngạc nhiên bàn luận sôi nổi, thế nhưng tiếng thảo luận này lại không hề nhỏ, ầm ĩ khiến cho Nại Hà nghe thấy, sắc mặt Nại Hà càng ngày càng đen. Phong Quang đang đau lòng nhạy cảm nhận ra khí lạnh toát ra từ người hắn, cô chủ động bò dậy.

Hai người đứng ngay ngắn, cô lại cách xa hắn một bước, dùng giọng nghẹn ngào không thể khống chế được nói:
Các người đừng có hiểu lầm… Tôi và anh ta không có gì…


Nói xong, cô lại khóc tiếp.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.