Chương 962: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (42)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 794 chữ
- 2022-02-08 08:13:48
Xem ra, hắn đã nghĩ sai rồi, Minh Am thầm nghĩ đám người trẻ bây giờ thật khó hiểu, sau đó lại hỏi:
Nhóc con, em có đói không?
Đói.
Cô trả lời rất thành thật.
Minh Am quyết đoán định giơ tay mình lên cắn một cái.
Cô giữ lấy tay hắn,
Thực ra em không nhất định phải uống máu đâu, em có thể ăn những đồ ăn khác mà.
Hắn hơi nhếch môi, sự dịu dàng trong mắt như muốn tràn ra,
Không cần phải lo lắng cho tôi, tốc độ khôi phục của cơ thể tôi nhanh lắm, hoàn toàn có khả năng làm kho máu di động cho em được.
Nhưng mà...
Hắn cúi đầu hôn cô, lại nhẹ nhàng cắn một chút,
Tôi nói không sao là không sao, đừng vì lo lắng cho tôi mà để mình phải chịu đói.
Vậy... vậy sau này thầy cũng đừng cứ ăn mì gói suốt nữa, nếu thầy đói thì có thể hút máu của em.
Cô nghĩ, lần nào cũng toàn là cô đơn phương hút máu hắn thì lương tâm cô sẽ thấy cắn rứt, nếu hắn cũng coi như là ma cà rồng thì vậy thì chắc cũng hút máu được.
Nhưng chẳng ngờ, sau khi hắn nghe cô nói vậy thì trong đôi mắt đen láy sáng rực lên như có sao băng xẹt qua, hắn hỏi:
Em có biết hai huyết tộc cho đối phương hút máu của mình thì nghĩa là sao không?
Biết...
Cô không hề giả ngu giả ngơ cho xong chuyện mà nhìn thẳng vào mắt hắn, nghiêm túc trả lời.
Theo thói quen của nhân loại, lúc kết hôn thì trao nhẫn cưới cho nhau, đây là một loại nghi thức, còn với huyết tộc thì hút máu lẫn nhau chính là nghi thức giống như trao nhẫn.
Con người dùng nhẫn để chứng tỏ mình là người đã lập gia đình, còn huyết tộc sau khi trao đổi hút máu thì trên người bọn họ sẽ xuất hiện hoa văn của gia tộc đối phương, cái này đại biểu cho việc bọn họ đã thuộc về người kia.
Phong Quang ngượng ngùng vén tóc ra sau tai, để lộ ra cần cổ duyên dáng, cô nghiêm túc hỏi hắn:
Thầy hiệu trưởng, thầy có muốn hút máu của em không?
Hắn không nói gì, chỉ cúi đầu vùi mặt vào giữa hõm cổ cô, đầu tiên là vươn đầu lưỡi ấm áp ra liếm lên vùng da thịt trắng nõn nà đó, thân thể của cô run lên nhưng vẫn không chạy trốn.
Hắn nhẹ giọng hỏi:
Sẽ không hối hận chứ?
Sẽ không.
Hai chữ này đáp mà không có nửa phần do dự.
Minh Am nắm chặt tay cô, răng nanh chậm rãi xuyên qua làn da Phong Quang, động tác của hắn cực kỳ dịu dàng làm cô hoàn toàn không cảm thấy một chút đau đớn nào.
Phong Quang thấy máu bị rút ra khỏi cơ thể, nhưng nhiều hơn đó là bắt đầu từ nơi bị hắn cắn, sự vui thích nhanh chóng lan ra khắp toàn thân. Lúc này cô mới nghĩ tới những gì trên sách từng viết, giữa vợ và chồng trong huyết tộc, có hai cách để có thể làm cho thân thể của đối phương cảm thấy vui sướng, một là giao phối như tất cả các sinh linh có trong thiên hạ này, còn một cách là khi hút máu của đối phương.
Khi răng nanh của đối phương đâm vào da thịt người con lại, thân thể hai người sẽ lập tức phóng xuất ra một loại hormone gợi tình.
Phong Quang không khỏi thở hổn hển. Cô nâng đôi tay lên, ôm chặt lấy cái đầu đang vùi giữa cần cổ mình của Minh Am, mà hắn cũng có cảm giác mãnh liệt, ôm chặt lấy cơ thể cô như thể muốn khảm cô vào trong xương cốt.
Minh Am...
Cô không tự chủ được gọi tên hắn, sự ham muốn làm người cô rịn ra một tầng mồ hôi. Ma cà rồng thì không có mồ hôi, nhưng khi cả hai tiến hành giao phối thì sẽ có phản ứng y như con người.
Minh Am thong thả hút chất lỏng ấm áp từ trong cơ thể cô, theo thời gian trôi qua, cảm quan của hắn cũng đã tới mức cực hạn, người hắn chếch đi một phân, một lần nữa đè cô xuống sô pha.
Phong Quang không ngừng thở hổn hển, cắn môi để bản thân không phát ra những âm thanh kỳ quái dưới tác động của sự thoải mái trong cơ thể, ánh mắt nhìn lên trần nhà dần trở nên mê ly, bàn tay đã lùa vào tóc hắn, hai chân càng không tự giác quắp chặt lấy hông Minh Am.