Chương 1209: Nói với phượng vô trù, bảo hắn cẩn thận một chút (2)


Lâm An có thể nhìn ra đối phương đang nhắm vào Vương của bọn họ. Ông ta hỏi dò Lạc Tử Dạ một câu:
Thái tử điện hạ, đối với chuyện 8của Thần y, ngài thấy thế nào?



Thấy thế nào cái quỷ gì?
Lạc Tử Dạ trừng mắt nhìn ông ta, nhanh chóng nói:
Đều là phiền3 phức do Phượng Vô Trù gây ra!
Hiện giờ nàng chỉ muốn đi vào tiếp kiến Lạc Túc Phong, nói chuyện tử tế với ông ta, bảo đối phương9 từ chối chuyện nực cười này! Đáng sợ nhất là, nếu như mẹ Bách Lý Cẩn Thần thật sự là đồng đảng Yêu Nghiệt của mình, vậy thì hay r6ồi! Mình với tư cách là dì nhỏ, được cháu trai cầu hôn? Mẹ kiếp! Còn không khiến cho Yêu Nghiệt vui đến độ đau cả hông chắc!
<5br>Giọng điệu của nàng rất bực mình, không nhìn ra chút quan tâm nào giành cho Bách Lý Cẩn Thần mà chỉ có sự chán ghét đối với việc Phượng Vô Trù kiếm chuyện cho nàng. Điều này khiến cho Lâm An gật đầu trong lòng, cũng may là Thái tử không có ý nghĩ gì với Thần y.
Lạc Tử Dạ vừa vào cửa đã cảm nhận được ánh mắt của đối phương rơi trên đầu mình.
Nàng nhanh chóng quỳ gối, mở miệng nói:
Phụ hoàng, nhi thần may mắn hoàn thành nhiệm vụ, tự tay giết chết An Trác Cách, giờ đây Hách Đề Tự thống lĩnh Lâu Lan, đã cam đoan tuyệt đối sẽ trung thành với Thiên Diệu ta. Nhi thần cũng không hề tổn hao binh tướng, tổn hao uy nghiêm của Thiên Diệu ta!

Lạc Tử Dạ không muốn thừa nhận chuyện này, lúc này mình đưa ra sự chất vấn như vậy, chắc chắn nàng sẽ không dám xen vào nữa, nếu không sẽ lộ ra sơ hở.
Quả nhiên Lạc Tử Dạ thật sự không nói lời nào, trong lòng cũng đang thầm mắng Lạc Túc Phong là cáo già. Giả ngốc lâu như vậy, thật ra trong lòng đoán chừng tinh ranh hơn bất cứ ai! Nàng mở miệng nói:
Phụ hoàng nói cũng phải, chuyện này nhi thần tin phụ hoàng có thể xử lý thật tốt, sẽ không làm nhục uy danh của quốc gia!

Nói đến đây, Lạc Tử Dạ dường như ý thức được mình đã nhiều lời, lập tức nói:
Nhi thần đáng chết, thất lễ trước mặt phụ hoàng!

Ngoài mặt nàng làm như thật, nhưng trong lòng lại không bình tĩnh như trên mặt. Hổ phù đó lúc này đang ở trên người mình, nếu như Lạc Túc Phong tin nàng, bị nàng lừa thì mọi thứ không sao. Nhưng nếu như không tin, còn muốn lục soát người gì gì đó, sự việc sẽ trở nên rất phiền phức.
Thái tử một nước, một người đàn ông, được người ta cầu hôn, hoàng đế còn đồng ý nữa. Ông ta không sợ bị người trong thiên hạ chết vì cười sao! Đây đương nhiên là việc bôi nhọ thanh danh một nước, lời này của Lạc Tử Dạ xem như là đang nhắc nhở đối phương.
Ngụ ý của nàng, Lạc Túc Phong sao có thể nghe không hiểu?
Ông ta xua xua tay, mở miệng nói:
Được rồi, con lui xuống trước đi! Nếu như lại có việc, trẫm sẽ gọi con. Phủ đệ của Thất hoàng đệ con đến nay đã xây dựng xong rồi, ở ngoài cung. Trước khi đến đại mạc, nó vì cứu con nên bị thương, lúc này có lẽ vẫn còn đang dưỡng thương, con hãy thay trẫm đi thăm nó một chút!


Vâng!
Lạc Tử Dạ gật đầu, đứng dậy rời đi.
Nghe nàng nói xong, Lạc Túc Phong nhanh chóng gật đầu, mở miệng nói:
Thái tử, những chuyện này trẫm đều biết cả rồi. Trẫm còn biết, không chỉ đơn giản như thế, con còn không hề động tới hổ phù mà Phượng Vô Trù giao cho!

Ông ta vừa nói ra lời này, trong lòng Lạc Tử Dạ lập tức hồi hộp.

Chuyện này trẫm tự có chừng mực, Thái tử không cần lo lắng! Có điều nói ra thì không phải xưa nay Thái tử vẫn thích những chàng trai đẹp hay sao, hơn nữa còn không thèm để ý chàng đẹp trai con ở cùng là ai? Nếu quả đúng thế, với tính cách của Thái tử thì phải vui mừng mới phải chứ!
Lời này của Lạc Túc Phong đã trực tiếp chặn những lời tiếp theo của Lạc Tử Dạ lại.
Cho tới tận hôm nay, nếu như Lạc Túc Phong vẫn không nhìn ra được quan hệ của Lạc Tử Dạ và Phượng Vô Trù thì ông ta đã uổng phí bao nhiêu năm làm hoàng đế rồi.
Sau khi nàng nói xong, ánh mắt của Lạc Túc Phong trở nên sâu xa, trên mặt lộ ra chút thất vọng.
Ông ta biết khi Lạc Tử Dạ vừa đến biên ải, nàng đã gặp mặt Phượng Vô Trù, cho nên lúc này Lạc Tử Dạ nói như vậy, ông ta cũng tin. Bằng không, ông ta thật sự không thể giải thích được vì sao đang yên đang lành, Phượng Vô Trù đột nhiên trở về từ chiến trường, gặp Lạc Tử Dạ ở biên quan. Sợ là lo mình có ý đồ với hổ phù, muốn tìm Lạc Tử Dạ.
Nhất là từ trên mặt Lạc Tử Dạ, ông ta không nhìn ra đầu mối gì. Hơn nữa, tiếp theo ông ta còn muốn dùng Lạc Tử Dạ làm một chuyện, lúc này đương nhiên vẫn là không nên soát người, khiến nàng không vui, bằng không được một mất mười!
Ông ta đang chìm trong suy nghĩ, Lạc Tử Dạ đã nhanh chóng lảng sang chuyện khác, nàng nói:
Phụ hoàng, đúng rồi, vừa rồi khi Bách Lý Cẩn Thần ra ngoài có nói rằng ngài đồng ý lời với cầu thân của hắn rồi? Hắn thật sự không phải đang nói đùa với nhi thần chứ? Một người đàn ông như nhi thần, sao có thể ở cùng với hắn? Ngài...

Đúng lúc này, có người đi ra từ trong Ngự thư phòng, chính là người đến chuyển lời:
Thái tử điện hạ, bệ hạ mời ngài vào trong!

Vào Ngự thư phòng, Lạc Túc Phong lúc này đang ngồi trên ghế rồng, nhìn Lạc Tử Dạ với một vẻ mặt phức tạp. Ông ta thật sự không thể hiểu nổi, một cô gái cả người không tìm thấy một chút nữ tính nào giống như Lạc Tử Dạ, rốt cuộc đã làm gì mà được những người này thích? Hay là do tuổi của ông ta đã lớn rồi, cho nên không thể nào hiểu nổi quan điểm tình yêu và thẩm mỹ của người trẻ tuổi?
Lúc này nàng xem như đã hiểu, đối phương đột nhiên gọi mình tới diện thánh hóa ra là vì hổ phù của Phượng Vô Trù? Thứ này quả thật nàng mang bên người, nhưng vì không dùng tới nên nàng gần như đã quên mất, tối qua gặp Phượng Vô Trù cũng không trả lại thứ này cho hắn, lúc này...
Sau lưng đã đổ mồ hôi, nhưng trên mặt vẫn là vẻ xem thường, nàng nhíu mày nói:
Đúng vậy, hổ phù đó nhi thần không hề động tới, nhưng còn có một chuyện, hẳn là người cũng biết lúc nhi thần mới vừa đến biên thành của Thiên Diệu, Phượng Vô Trù đã chạy đến, vội vã đòi lại hổ phù, giống như sợ hổ phù ở trong tay gia thêm một ngày thì trong lòng hắn sẽ bất an đến nỗi không ngủ được. Nếu như không nỡ, lúc trước đừng giao cho nhi thần, nhi thần... ối...

Đúng là nên đi thăm Tiểu Thất rồi, chuyện thích khách lần trước còn chưa tra ra nguyên cớ. Mặc dù trong lòng nàng đã nghi ngờ thằng nhóc kia, nhưng nghi ngờ suy cho cùng chỉ là nghi ngờ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung.