Chương 1223: Món quà lớn nhiếp chính vương điện hạ tặng vương phi (2)


Tặng đồ à?

Lạc Tử Dạ nhìn hắn đầy nghi ngờ, cứ có cảm giác chồn chúc tết gà không có ý tốt. Đêm hôm khuya khoắt tên này đ8ến phủ của nàng, nàng đã bảo không gặp hắn nhưng hắn vẫn cố tình xông vào chỉ vì muốn tặng nàng một con ngựa, chuyện này có hợp 3lý không?

Nàng nghiêng đầu nhìn Doanh Tần và hỏi:
Đình Trì là giống ngựa gì? Lợi hại lắm sao?

Nàng vừa hỏi xon9g, đừng nói là Doanh Tần mà ngay cả Thanh Thành sau lưng hắn cũng nhìn nàng bằng ánh mắt
ngươi đúng là đồ quê mùa, kiến thức hạ6n hẹp
. Ngay cả Đình Trì mà cũng chưa từng nghe thấy, nàng thật sự là người hoàng tộc hả?
Nhưng lúc này, Long Ngạo Địch 5lại lên tiếng giải thích:
Đình Trì là con của cặp ngựa chạy nhanh nhất được thế gian công nhận. Hiện tại, nó là giống ngựa chạy nhanh hơn tất cả các giống ngựa trên thế gian này. Tốc độ của nó còn nhanh hơn Hãn Huyết Bảo Mã không chỉ ba lần!

Nghe hắn giải thích, Lạc Tử Dạ không nhịn được cám dỗ, hai mắt lập tức sáng ngời.
Nàng chưa từng nghe nói Đình Trì là giống ngựa gì, trong lòng nàng cũng không biết giống ngựa được cả thiên hạ công nhận là nhanh nhất này chạy nhanh đến mức nào, nhưng kiếp trước nàng đã sớm nghe danh Hãn Huyết Bảo Mã rồi. Một ngày, Hãn Huyết Bảo Mã có thể chạy cả nghìn dặm, thậm chí nó là một trong những nguyên nhân góp phần làm nên sự phồn vinh vô hạn của Trung Quốc thời Hán Vũ Đế(). Thế mà Long Ngạo Địch vừa nói gì cơ? Con ngựa Đình Trì kia còn nhanh hơn Hãn Huyết Bảo Mã không chỉ ba lần?
() Hán Vũ Đế tên thật Lưu Triệt, là vị hoàng đế thứ bảy của nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc.
Hắn thật sự không nói đùa chứ? Nàng nhìn Long Ngạo Địch chằm chằm, cất tiếng hỏi:
Ngươi khẳng định ngươi không khoác lác?

Long Ngạo Địch vừa nghe thấy hai tiếng
khoác lác
, mi tâm lập tức giật điên cuồng. Lần trước ở đại mạc, lúc bọn họ bị Phượng Vô Trù đánh gần chết, Lạc Tử Dạ cũng dùng từ
khoác lác
để miêu tả bọn họ. Đến tận bây giờ, vẻ trào phúng trong câu nói lúc ấy vẫn còn rõ ràng như mới trong ký ức hắn! Bây giờ nghe nàng nhắc lại như vậy, hắn khó mà không hiểu ý nghĩa của từ này.
Hắn nhìn nàng, lạnh lùng lên tiếng:
Tất nhiên rồi! Nếu ngươi không tin thì có thể hỏi người bên cạnh ngươi. Ta tin rằng hắn biết rõ!
Hắn vừa nói vừa dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Doanh Tần. Ánh mắt kia cực kỳ không thân thiện, thậm chí còn xen lẫn vẻ mỉa mai. Đó là thái độ coi thường của thẳng nam đối với tên ẻo lả làm nam sủng.
Lạc Tử Dạ nhìn Doanh Tần:
Hắn nói thật à?

Doanh Tần liếc nhìn nàng. Đúng là Long Ngạo Địch nói thật. Thậm chí theo hiểu biết của hắn, Đình Trì còn chạy nhanh hơn Hãn Huyết Bảo Mã gấp bốn năm lần, Long Ngạo Địch nói vậy đã là khiêm tốn lắm rồi. Tuy nhiên, dáng vẻ này của Long Ngạo Địch rõ ràng là đến cửa lấy lòng, hắn sẽ nói giúp kẻ có nguy cơ tiềm ẩn trở thành tình địch chắc? Một tên Phượng Vô Trù đã đủ đáng ghét lắm rồi đấy.

Vì vậy, hắn cố giả vờ không biết:
Giả đó! Tiểu Dạ Nhi à, trước giờ vi phu chưa từng nghe thấy lời nào buồn cười đến vậy. Ngựa tốt trong thiên hạ đều lấy Hãn Huyết Bảo Mã và Thiên Lý Mã làm đầu. Tuy thiên hạ đồn Đình Trì chạy nhanh, nhưng vi phu cảm thấy nó không nhanh đến mức như Long tướng quân nói đâu!


Võ Thanh Thành nghe hắn nói vậy thì lẳng lặng nhìn trời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung.