Chương 1225: Vẫn là thối thối đối tốt với ta (1)


Trong khi nàng đang tò mò, Ma Tà lại tiếp tục nói:
Tờ này là địa chỉ kho vàng nhỏ tư nhân mà Vương xây cho ngài, bốn phía k8ho vàng bố trí đầy cơ quan, còn có mê cung bao vây. Nếu không biết bản đồ ra vào, không có chìa khóa kho vàng, sau khi đi v3ào nhất định có đi mà không có về! Trong kho vàng là tám chín phần tài sản của phủ Nhiếp chính vương tích góp mấy năm qua, 9một hai phần còn lại sử dụng làm quân nhu cho hộ vệ Vương Kỵ. Vương mong rằng sau khi Thái tử có quyền nắm giữ tài chính củ6a phủ Nhiếp chính vương rồi sẽ có cảm giác thuộc về phủ Nhiếp chính vương!


Ma Già nói xong bèn lập tức đưa ra ba t5ờ khế ước mua bán nhà, đồng thời dâng lên một tấm bản đồ mê cung và chìa khóa kho vàng.

Lạc Tử Dạ nhìn chằm chằm chìa khóa kia, kìm lòng không nổi nuốt nước miếng, không ngờ cái tên Phượng Vô Trù này lại đưa toàn bộ quyền tài chính của phủ Nhiếp chính vương cho nàng! Trước giờ nàng chưa từng đề cập những thứ này với hắn nhưng hắn lại tự giác như vậy, điều này khiến nàng bắt đầu hoài nghi chuyện lúc trước mình vì Tiểu Thất mà cảm thấy Phượng Vô Trù không đủ coi trọng mình, suy nghĩ như vậy thật ra có đúng hay không!

Đúng là biểu hiện của hắn với người nhà mẹ đẻ của nàng dường như không tốt, như vậy có thể suy ra trong lòng hắn sẽ không quá để ý tới cảm xúc và cảm nhận trong lòng nàng. Nhưng nếu thật sự không quan tâm, có thể làm được tới mức này hay sao? Nào là trại ngựa tư nhân, nào là xưởng quân đội tư nhân, nào là kho vàng tư nhân. Có lẽ mình suy nghĩ nhiều rồi, hay là hắn lấy đi Thiên Sơn Tuyết Liên là có lý do gì khác?

Ôm cái suy nghĩ này, nàng cũng không khách sáo, trực tiếp đưa tay ra cầm mấy tờ khế ước đất trước mặt rồi bỏ vào trong tay áo.

Mà giờ phút này, trong tay Ma Tà còn hai tờ giấy nữa. Hắn tiếp tục nói:
Hẳn Thái tử cũng biết đá quý, ngọc thạch trong thiên hạ rất nhiều, mà nhiều khi những thứ này mới đến tay ngài chỉ là một cục đá thông thường, cần phải mài giũa mới có thể phô bày phong thái của ngọc thô. Qua nhiều năm như vậy, phủ Nhiếp chính vương ta kiếm được không ít ngọc thạch và kim cương, mà tờ này là khế ước kho đá quý của ngài. Công nhân bên trong đều ngày đêm chế tạo đá quý, ngọc tốt cho ngài, tạo ra tài phú của cải sung túc cho ngài. Mong rằng ngài nhìn thấy những châu báu này thì tâm trạng có thể vui vẻ!


Lúc Ma Tà nói lời này, khóe miệng cũng không khỏi co rút, hắn cảm thấy Vương tìm Vương phi cho phủ Nhiếp chính vương bọn họ... là nam thì thôi đi, nhu cầu cũng khác người quá đi mất. Không phải hắn chưa từng nghe qua chuyện những Vương gia khác lấy lòng Vương phi, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là nghe nói phái người tốn tiền mua một khối ngọc nổi danh ở kinh thành hoặc một nơi nào đó, hay là dẫn Vương phi đến cửa hàng châu báu, chọn món đồ mà đối phương thích.

Nào có ai thật thà giống Vương của bọn họ, xưởng chế tạo châu báu tư nhân cũng trực tiếp đưa ra, đừng nói gì đến vật dụng quân sự và trại ngựa. Lý do thứ nhất là vì Vương quá thành thật, không có tâm địa gian xảo gì, khi đối tốt với một người sẽ dốc hết lòng hết sức, cho đi hết tất cả những gì mình có thể cho, ngay cả sao trên trời có lẽ cũng có thể hái xuống hai ba ngôi cho người ta. Thứ hai ấy à, chính là Thái tử và những Vương phi khác không giống nhau, yêu cầu của người này cũng khác người ngoài.

Mặc dù Lạc Tử Dạ không phải là một cô gái ái mộ hư vinh, thích châu báu, nhưng trên đời có mấy cô gái có thể nói ra hai chữ
không thích
với châu báu cơ chứ? Nghe xong lời Ma Tà nói, tâm trạng của nàng tốt hẳn lên, giống như có thể lên tận trời vậy. Nàng cười híp mắt, gật đầu:
Vẫn là Tiểu Thối Thối đối tốt với ta!


Lần này, trong lòng Doanh Tần cảm thấy hơi khó chịu, sắc mặt Long Ngạo Địch đã sớm không đành lòng nhìn thẳng.

Thanh Thành nhìn vào bóng lưng cứng đờ của Doanh Tần không khách sáo chút nào. Người coi tiền như mạng giống công tử, muốn để hắn chủ động làm được tới mức như Phượng Vô Trù thật quá khó, thậm chí có lẽ hắn mới tưởng tượng đến chuyện mình ném toàn bộ tiền ra ngoài như thế là đã không tìm được dũng khí sống tiếp rồi ấy chứ. Vào lúc này trong lòng hắn khó chịu thì có tác dụng gì? Mất hứng có tác dụng gì? Trách bản thân hắn quá coi trọng tiền bạc mà thôi! Thanh Thành nghĩ như vậy, lại không khỏi suy nghĩ tới việc bản thân mình đáng thương, đi theo công tử hơn mười năm, ấy mà một xu tiền bổng lộc cũng không nhận được...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung.