Chương 1229: Ta là một ca ca thôn quê ao ước được mọi người chú ý (2)


Ông ta nói xong liền liếc nhìn phía sau bình phong.

Ngay sau đó, Phó thống lĩnh Cấm Vệ quân bị ép đi ra! Lạc Túc8 Phong nhướng mày nhìn Lạc Tiểu Thất và hỏi:
Ngươi có quen hắn không?


Sắc mặt Lạc Tiểu Thất hơi biến đổi. Phó3 thống lĩnh Cấm Vệ quân Tiêu Kỳ là người của hắn, đương nhiên là hắn quen. Lúc này, Tiêu Kỳ mặt xám mày tro, hổ thẹn nh9ìn Lạc Tiểu Thất rồi nhanh chóng cúi thấp đầu! Lạc Túc Phong lại hỏi tiếp:
Tiểu Thất à, mặc dù trẫm không quan tâm ngư6ơi, cũng chẳng muốn quan tâm ngươi, nhưng trẫm không thể không để ý động tĩnh phía Cấm Vệ quân của mình. Ngươi nói xem?5

Ông ta điều chỉnh tư thế ngồi một chút, gõ ngón tay lên mặt bàn trước ngự tiền, thản nhiên nói:
Nếu ngươi chịu hợp tác thì chẳng phải là trẫm thực hiện kế hoạch này dễ hơn nhiều sao? Hơn nữa, trẫm giam lỏng ngươi bao nhiêu năm nay, dù sao thì trẫm cũng phải biết ngươi nghĩ về trẫm như thế nào chứ. Là biết ơn vì cuối cùng trẫm đã thả ngươi ra hay là oán hận trong lòng? Nhưng không ngờ ngươi lại phối hợp như vậy, trẫm không cần nói nhiều, tự ngươi đã bộc lộ hết tâm tư ra ngoài!

Sắc mặt Lạc Tiểu Thất trở nên lạnh lẽo. Hắn nhìn Lạc Túc Phong, cất cao giọng hỏi:
Vậy phụ hoàng tưởng rằng nhi thần sẽ bó tay chịu trói sao? Mặc dù Tiêu Kỳ đã bị bắt nhưng nhi thần tự cảm thấy toàn bộ Ngự thư phòng không có ai là đối thủ của ta hết. Cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi! Nhi thần giết vua trước rồi chết sau. Phụ hoàng, ngài thấy sao?

Hắn nói xong liền giơ tay lên.
Một dòng khí thoát ra từ lòng bàn tay hắn như cột nước bay vọt lên, nội công vừa nhanh vừa mạnh khiến người ta bất giác cảm thấy kinh hãi. Trong nháy mắt, luồng khí màu trắng như dòng nước kia đã cuốn lấy thanh đao thép bên hông một tên Ngự tiền đới đao thị vệ phía đối diện cách hắn không xa! Hắn trở tay rồi thu lại, thanh đao kia lập tức rơi vào lòng bàn tay hắn!
Trong khoảnh khắc, cả đại điện chìm trong bầu không khí lạnh lẽo khiến lòng người hoảng hốt.
Vẻ mặt của những người khác đang có mặt tại đại điện cũng nhanh chóng cứng đờ. Bọn họ bất giác lùi về phía sau vài bước, đồng thời rút kiếm bên hông ra, đứng chắn trước mặt Lạc Túc Phong, bày ra tư thế hộ giá! Nhưng trong lòng mọi người đều không nắm chắc phần thắng. Lúc nãy Lạc Tiểu Thất vừa nhấc tay đã phô bày nội công vô cùng thâm hậu, sợ là mấy người bọn họ thật sự không thể chống đỡ được!
Lạc Túc Phong đã nói thẳng ra như vậy, hình tượng giả tạo lúc nãy lập tức biến mất không còn. Ông ta tỏ thái độ trở mặt hoàn toàn, sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian và tình cảm, cũng sẽ không nói những lời hư tình giả ý nữa.
Lạc Tiểu Thất ngước mắt nhìn Lạc Túc Phong và hỏi:
Phụ hoàng đã bắt Tiêu Kỳ tới đây, vậy thì lúc nãy ngài cần gì phải nói với ta mấy lời hư tình giả ý?

Có vẻ như câu hỏi này rất hợp ý Lạc Túc Phong, dường như ông ta đã chờ Lạc Tiểu Thất hỏi vấn đề này từ lâu rồi.
Dường như Lâm Am cũng bị dọa sợ rồi. Ông ta cất cao giọng định hô
hộ giá
, nhưng vừa mới thốt ra một chữ
hộ...
thì Lạc Túc Phong đã giơ tay ngắt lời:
Không cần gọi người!


Ông ta tỏ vẻ trong lòng đã có tính toán khiến Lâm An rất ngạc nhiên, đành giữ im lặng. Lạc Tiểu Thất cũng nhíu mày. Đột nhiên, Lạc Túc Phong nhìn Lạc Tiểu Thất, khóe miệng khẽ nhếch lên:
Trước khi ngươi muốn phản kháng, hãy nhìn xem đây là ai!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung.