Chương 1234: Xấu xa nhưng thích mơ đẹp (1)
-
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
- Quân Tử Giang Sơn
- 723 chữ
- 2022-02-10 10:23:52
Lạc Tử Dạ liếc nhìn nàng, hừ mũi:
Muốn hôn thì phải thu phí đấy nhé!
Nàng nói xong, khóe môi khẽ nở nụ cười. Đồng thời, 8nàng cũng chợt nhớ ra hình như tên kia đã giao quyền quản lý tài chính vào tay nàng rồi, phỏng chừng nàng muốn thu phí thì hắn cũ3ng chẳng có tiền. Thế nhưng trong lòng nàng lại cảm thấy thật ngọt ngào. Hình như hắn vĩnh viễn không bao giờ quên dành tặng cho 9nàng những gì tốt đẹp nhất. Về phía nàng, nàng cũng sẽ cố gắng dành tặng hắn điều bất ngờ vui vẻ.
Khi Vân Tiêu Náo nói những lời này với Lạc Tử Dạ, không hiểu sao nàng lại có cảm giác đối phương là bạn thân chốn khuê phòng của mình, hai người đang tâm sự chuyện yêu đương. Nàng cũng không biết có phải mình nghĩ quá nhiều hay không nữa, Thái tử là đàn ông cơ mà! Nhưng nàng không thể không thừa nhận, thật ra cảm giác này cũng không tệ lắm!
Ừa, chờ tới khi nào ngươi có người yêu, hoặc là đến khi ngươi lấy chồng, gia cũng thiết kế cho ngươi một bộ. Ngươi mặc nó nhất định sẽ rất xinh đẹp!
Lạc Tử Dạ nói xong, lòng chợt cảm thấy xót xa. Đúng vậy, trang phục mình thiết kế cho những cô gái khác mặc đều được thiết kế theo phong cách hiện đại, nhất định sẽ đẹp tuyệt vời. Nhưng từ sau khi mình xuyên không, mình liền biến thành một người đàn ông thô bỉ, không biết sau khi mình mặc bộ đồ kia sẽ có dáng vẻ gì.
Giữa hai người nên duy 6trì mối quan hệ như vậy. Ngươi trao cho ta tấm chân tình, ta sẽ đáp lại ngươi bằng cả tấm chân tình. Hai người tôn trọng và quý t5rọng lẫn nhau là chuyện đẹp nhất trên đời.
Vân Tiêu Náo khẽ mỉm cười, với tay cầm bản vẽ mẫu thiết kế kia:
Được rồi, trời cũng không còn sớm nữa. Thái tử à, ngài nghỉ ngơi sớm đi! Ngày mai ta sẽ mang đồ đến cho ngài. Ta tin là bọn họ có thể nhanh chóng may xong trang phục trong ngày mốt!
Vân Tiêu Náo nghe nàng nói vậy thì lập tức đỏ mặt:
Lấy chồng cái gì chứ, Thái tử thật là!
Nàng giậm chân một phát rồi xoay người bỏ đi, dáng vẻ ngượng ngùng.
Lạc Tử Dạ đứng im tại chỗ một lát, tưởng tượng dáng vẻ mình bắt chước người ta giậm chân rồi ngượng ngùng... Thôi dẹp đi, nàng vẫn nên trở về ngủ thì hơn. Nàng còn chưa nhấc chân lên mà đã nổi da gà đầy người rồi đây này. Nàng rầu rĩ xoay người, cảm thấy buồn bã vì bản thân không nữ tính tẹp nào.
Ban đêm, phủ Thái tử yên tĩnh không một tiếng động.
Khi hắn nói những lời này, trong mắt ẩn giấu ý trêu đùa. Có lẽ Bách Lý Cẩn Thần không biết toàn diện về mối quan hệ giữa Tiểu Dạ Nhi và Lạc Túc Phong, cho nên người này mới muốn lợi dụng Lạc Túc Phong, tìm ông ta xin cưới Lạc Tử Dạ. Nhưng e là vô dụng thôi.
Doanh Tần vừa dứt lời, Bách Lý Cẩn Thần hờ hững nhìn hắn, giọng nói lạnh nhạt chậm rãi vang lên:
Ừm, ba ngày sau. Hôm nay không phải sau ba ngày sao?
Sau khi Lạc Tử Dạ về phòng, phủ Thái tử càng yên tĩnh hơn, chỉ còn lại nhóm thị vệ đang đi tuần tra. Doanh Tần chợt hỏi:
Lạc Túc Phong đồng ý lời cầu hôn của ngươi rồi hả? Ngươi thông minh thật đấy nhỉ, không cầu thân lúc Phượng Vô Trù có mặt mà đợi hắn đi mới hành động. Như vậy Lạc Túc Phong sẽ không cần kiêng dè Phượng Vô Trù, khả năng đồng ý với ngươi cũng lớn hơn một chút!
Nói đến đây, Doanh Tần bỗng đổi đề tài, lại lên tiếng thắc mắc:
Nhưng nếu ta nhớ không nhầm thì hôm đó ngươi rời đi đã nói là ba ngày sau sẽ trở lại cầu thân. Hôm nay đã là ngày thứ mấy rồi?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.