Quyển 10 : Hồ linh hồn - Chương 3`


Số từ: 944
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Đó là một tháng ba lạnh lẽo nhưng khô ráo. Đêm đầy sao, ban mai trắng sương, ban ngày
xanh ngắt. Gánh Xiếc Quái Dị trình diễn trong một thị trấn lớn gần một thác nước. Chúng tôi đã
ở đó được bốn ngày và sẽ di chuyển vào tuần tới. Rất nhiều khách du lịch, cũng như người địa
phương, đã tới xem các buổi trình diễn của chúng tôi. Đây là một thời điềm náo nhiệt và thích
hợp.
Trong những tháng sau lần đầu khóc trong lều của Truska, tôi đã khóc ông Crepsley rất
nhiều. Thật khủng khiếp – chỉ một thoáng nhớ về ông cũng làm tôi bật khóc – nhưng đó cũng là
điều cần thiết. Rồi dần dần, tôi đành chấp nhận sự mất mát của mình và tập sống với nó.
May mắn là quanh tôi có nhiều người luôn sẵn lòng giúp đỡ. Chị Truska, ông Cao, Hans Tay
Thần, Evra và Merla... Tất cả đều chuyện trò, giúp tôi vượt qua thời điểm khó khăn, nhẹ nhàng
hướng dẫn tôi trở lại cuộc sống bình thường. Một lần tôi gợi chuyện với Harkat và xin lỗi anh
ta về cách cư xử vừa qua. Tôi trông mong vào anh chàng tí hon này hơn bất kỳ ai khác. Nhiều
đêm chúng tôi ngồi cùng nhau, nhớ về ông Crepsley, nhắc lại tính nết kỳ quặc của ông, những
điều ông nói, những biểu lộ thích thú của ông.
Nhưng bây giờ, sau mấy tháng, cục diện đổi thay, tôi lại trở thành người an ủi Harkat.
Những cơn ác mộng trở lại với anh ta. Từ sau khi ra khỏi Núi Ma-cà-rồng, Harkat đã đau khổ
chịu đựng những cơn mơ về một vùng đất hoang dã, những hố đầy cọc nhọn và những con
rồng. Lão Tí Nị bảo những giấc mơ sẽ tệ hại hơn, trừ khi Harkat đi với lão để tìm hiểu trước khi
chết anh ta đã từng là ai. Nhưng Harkat quyết định ở lại cùng tôi trong cuộc truy lùng Chúa tể
Ma-cà-chớp.
Evanna đã giúp tôi ngăn chặn những cơn ác mộng của Harkat. Nhưng bà phù thủy nói, chỉ là
giải pháp tạm thời. Khi ác mộng trở lại, Harkat sẽ phải tìm ra sự thật, hoặc sẽ bị mất trí luôn.
Tháng cuối này, mỗi khi ngủ, Harkat như bị cực hình. Anh ta cố thức càng lâu càng tốt –
người tí hon không cần ngủ nhiều – nhưng chỉ mới thiu thiu là thấy ác mộng, anh vùng vẫy la
hét trong giấc ngủ. Tình trạng dẫn đến việc phải trói anh ta lại, nếu không anh ta chạy khắp
nơi, tấn công những con quái vật tưởng tượng, làm tổn hại bất cứ thứ gì anh đụng phải.
Sau năm ngày đêm, Harkat ngủ gục vào cuối buổi diễn. Tôi trói anh ta vào võng, dùng dây
thừng rắn chắc buộc hai tay anh sát thân mình. Tôi ngồi kế bên, nhìn anh ta vùng vẫy, rên rỉ,
gạt những giọt mồ hôi xanh lè đầm đìa trên trán và mi mắt anh ta.
Cuối cùng, vào sáng sớm, sau nhiều giờ căng thẳng, la hét, mắt trong lại, Harkat gượng
cười, nói:
- Bây giờ... mở trói cho tôi đi. Đêm nay mọi việc kết thúc rồi.
Vừa cởi mối dây, tôi vừa lèm bèm:
- Một đêm quá dài.
Harkat thở dài, ra khỏi võng:
- Không ngủ quá lâu nên rắc rối vậy đó. Trì hoãn ác mộng được một thời gian, nhưng khi
ngủ... lại ngủ lâu hơn.
- Có lẽ anh nên thử lại phương pháp thôi miên.
Chúng tôi đã là đủ mọi cách có thể nghĩ ra được, để làm giảm sự đau đớn cho Harkat. Ông
Cao với phương pháp thôi miên, Truska hát ru, Rhamus Hai Bụng xoa một lớp thuốc mỡ hôi
rình lên đầu anh ta... tất cả đều không tác dụng.
Harkat mệt mỏi mỉm cười:
- Chẳng ăn thua gì. Chỉ một người có thể giúp được thôi. Lão Tí Nị. Nếu ông ấy trở lại và cho
biết phải làm sao để khám phá ra tôi là ai... hy vọng là sẽ hết ác mộng. Nếu không thì...
Harkat lắc cái đầu xám xịt, không có cổ.
Sau khi chùi rửa mồ hôi trong thùng nước lạnh, Harkat cùng tôi tới xe ông Cao, để biết lịch
làm việc của chúng tôi trong ngày hôm nay. Từ khi trở lại Gánh Xiếc, chúng tôi làm đủ hứ việc
linh tinh. Dựng lều, sửa chữa ghế và dụng cụ hư hỏng, nấu nướng, giặt giữ...
Ông Cao đã hỏi tôi có muốn là phụ tá trong các buổi diễn không. Tôi đã từ chối. Tôi không
chịu nổi cảm giác đứng trên sân khấu mà không có ông Crepsley.
Khi chúng tôi đến trình diện, ông Cao đang đứng trong cửa xe, cười tươi tỉnh, hàm răng nhỏ
xíu, đen thui, sáng lên trong nắng sớm. Ông nói với Harkat:
- Ta nghe mi gào thét đêm qua.
- Xin lỗi.
- Khỏi. Ta chỉ nhắc đến chuyện đó để giải thích vì sao khi nhận được tin, đã không tới gặp
mi ngay. Ta nghĩ... tốt nhất là để mi được ngủ.
- Tin gì ạ.
Tôi lo lắng hỏi. Theo kinh nghiệm, tin bất ngờ thường xấu nhiều hơn tốt.
Ông Cao cười:
- Có khách. Họ tới khuya hôm qua, và đang nóng lòng chờ đợi.
Ông tránh sang một bên, vẫy chúng tôi vào.
Tôi và Harkat nhìn nhau, tò mò bước vào trong.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.