Quyển 10 : Hồ linh hồn - Chương 19
-
Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan
- Darren Shan
- 1391 chữ
- 2020-05-09 12:55:37
Số từ: 1517
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Những người Kulashka còn soቷng chạy ra cửa. Một soቷđượ c an toàn, nhưng haቹu heቷt bị kẹt
dưới những cột trụ vàmái traቹn lún sập chung quanh. Loạng choạng đứng dậy, tôi vừa định chạy
theo họ ra cửa, nhưng Harkat nı́u lại:
- Không thoát đượ c tới đó đâu.
- Nhưng không còn đường nào nữa.
- Phải tı̀m cho
ች
núp.
Vừa la lớn, Harkat vừa kéo tôi, tập te
ች
nh qua sàn go
ች, maቿt luôn đảo hai bên, canh chừng
những mảnh vỡrơi xuoቷng.
Spits nhảy tưng tưng sau chúng tôi, hai maቿt say xı̉n sáng lên hoan hı̉:
- Tới caቹu thang thiên đàng roቹi, chúng ta caቹu nguyện đi thôi.
Harkat không quan tâm tới tay cựu hải tặc, nétránh một cây raቹm nặng neቹ, roቹi baቿt đaቹu nhảy
lên nhảy xuoቷng tại cho
ች. Tôi tưởng anh ta điên, cho đeቷn khi thaቷy một lo
ችhoቻng, nơi anh ta đãbị
hụt chân. Nhận ra keቷhoạch của Harkat, tôi cũng nhảy bên anh ta. Không bieቷt bên dưới hoቷsâu
cỡnào, an toàn không, nhưng không gı̀cótheቻnguy hieቻm cho chúng tôi hơn trên này đượ c nữa.
Spits lènhè:
- Hai người làm trò quỷgı̀...
Đúng lúc đó, sàn go
ችlún sập, chúng tôi rơi thaኃng xuoቷng bóng toቷi, choቹng chaቷt lên nhau trên
neቹn đá, maቷy mét bên dưới ngôi đeቹn. Spits baቷt tı̉nh trên tôi và Harkat. Rên raቻm, tôi xô ông ta
sang một bên, roቹi nhı̀n lên. Mái traቹn va
ች
n đang tieቷp tục sụp đoቻ. Loạng choạng đứng dậy, vừa kéo
lê Spits, tôi vừa bảo Harkat đi theo. Ngay sau đó, một tieቷng reቹn vang như saቷm, mái traቹn đoቻ
xuoቷng sàn, go
ች
vụn vàmảnh đá rào rào trút xuoቷng sau gót chân chúng tôi.
Ho sặc sụa vı̀màn bụi dày đặc, chúng tôi kéo Spits tieቷn vào vùng toቷi tăm phı́a trước. Vượt
qua nhieቹu mét đường đaቹy khó khăn, chúng tôi tới một lo
ችhoቻng trên mặt đaቷt. Khảo sát baኁng tay,
tôi bảo Harkat:
- Hı̀nh như làmột đường haቹm, nhưng nó... đi thaኃng xuoቷng!
- Neቷu có naቿp đậy... chúng ta sẽbịkẹt.
Một tieቷng dội nặng neቹphı́a trên và sàn go
ችbật lên kêu răng raቿc.
- Không còn đường nào nữa.
Tôi kêu lên, chui ngay xuoቷng hoቷ, chân tay keቹm chặt hai bên vách. Harkat đaቻy Spits sau tôi,
roቹi xuoቷng sau cùng – đường haቹm chı̉đủ rộng vừa lọt thân hı̀nh keቹnh càng của anh ta.
Naቷn ná gaቹn đaቹu địa đạo maቷy giây, chúng tôi laቿng nghe những âm thanh hủy diệt ngôi đeቹn.
Nhı̀n xuoቷng, nhưng không chút ánh sáng, chúng tôi không theቻbieቷt đường haቹm này dài tới đâu.
Spits nặng như hàng taቷn, chân tôi thı̀luôn bị trượt, coቷcaቿm móng tay vào vách, nhưng đá quá
láng và cứng. Tôi gào lên:
- Chúng ta phải trượt xuoቷng thôi.
- Roቹi... làm sao lên lại đượ c?
- Tới đâu tı́nh tới đó.
Dựa lưng sát vách, tôi đeቻthân theቻphóng xuoቷng. Nhưng đường haቹm này chı̉thaኃng đứng maቷy
mét, roቹi baኁng phaኃng daቹn. Maቷy giây sau, đãtới cuoቷi đường, tôi đưa một chân laቹn mò tı̀m mặt
sàn. Chưa kịp thaቷy gı̀, thân hı̀nh nặng neቹcủa Spits đoቻsaቹm lên lưng tôi, toቷng tôi vào một khoảng
troቷng.
Vừa mở miệng đeቻla, miệng tôi đãchạm mặt đaቷt – cửa đường haቹm chı̉cách mặt đaቷt một hai
mét. Hoàn hoቹn, tôi quı̀goቷi, choቷng tay coቷđứng dậy, thı̀Harkat phóng ra từ đường haቹm, xôtôi
ngãngửa.
Lách ra khỏi tôi, anh chàng Tı́Hon vội nói:
- Xin lo
ችi. Cậu có sao không?
- Chı̉cảm thaቷy như bị xe cán đáđèlên người thôi.
Tôi làu bàu roቹi ngoቹi dậy hı́t maቷy hơi thật sâu không khı́đaቹy mùi moቷc.
Một lúc sau khi tieቷng động raቹm raቹm vọng qua đường haቹm giảm daቹn vàtaቿt haኃn, Harkat nói:
- Chúng ta đãtránh khỏi bịđè cheቷt trong đeቹn.
- Đeቻchưa bieቷt sẽra sao. Neቷu không có loቷi ra, chúng ta sẽcheቷt daቹn cheቷt mòn khoቷn khoቻtại
đây. Lúc đó lại mong thà cheቷt vı̀maቷy cây cột đènát người còn sướng hơn.
Bên tôi, Spits rên nho nhỏ, laቻm baቻm maቷy câu khó hieቻu. Có tieቷng ông ta ngoቹi dậy, roቹi hoቷt
hoảng hỏi:
- Chuyện gı̀theቷnày? Đèn đóm đâu heቷt ráo roቹi?
Tôi ngây ngôhỏi:
- Đèn gı̀, ông Spits?
Spits hoቻn heቻn:
- Tôi không nhı̀n thaቷy gı̀heቷt!
Quyeቷt phạt ông ta vı̀tội làm hỏng mọi chuyện với Kulashka, tôi nói:
- Thật sao? Tôi thaቷy rõmà. Anh thı̀sao, Harkat?
- Quá sáng! Thậm chı́tôi còn đang ước sao có cặp kı́nh râm đây.
Spits roቷng lên:
- Maቿt tôi! Tôi bịmù roቹi!
Chúng tôi đeቻSpits chịu đựng thêm một lúc, roቹi mới nói sự thật. Oƹng ta chửi rủa chúng tôi
đãlàm mı̀nh sợ, nhưng roቹi dịu lại ngay vàhỏi nên làm gı̀bước tieቷp theo.
Tôi đeቹnghị:
- Cứ đi tới cuoቷi đường, vı̀chúng ta không theቻtrở lại đượ c. Với tieቷng dội lại từ giọng nói của
chúng ta, tôi đoán hai bên đeቹu có vách tường, nên chı̉có theቻđi thaኃng cho đeቷn khi gặp một cơ
hội.
Spits càu nhàu:
- Chı̉tại hai người. Neቷu không nhảy cỡn vào cái đeቹn cheቷt tiệt đó, thı̀bây giờ chúng ta thoải
mái dạo qua cánh đoቹng đaቹy không khı́trong lành roቹi.
Harkat quát lại:
- Chúng tôi không là kẻném bom trong một thời đieቻm không caቹn thieቷt! Chúng tôi đãcó một
thỏa hiệp với Kulashka vàđãđoቹng ýđeቻchúng tôi đi.
- Cái lũđó hả? Chúng sẽthaቿt coቻhai cậu làm món đieቻm tâm.
Harkat gaቹm lên:
- Tôi sẽthaቿt coቻông, neቷu ông không câm miệng lại.
Spits hỏi tôi:
- Haቿn bịlàm sao vậy?
Tôi thở dài:
- Vı̀ông mànhieቹu Kulashka đãcheቷt. Neቷu ông cứ ở bên ngoài, chuyện đó đãkhông xảy ra...
Spits ha hả cười:
- Ai thèm bận tâm tới lũđó chứ? Chúng không thuộc veቹtheቷgiới của chúng ta. Dọn dẹp maቷy
đứa thı̀có gı̀quan trọng?
Harkat lại gaቹm lên:
- Họ là người! Họ thuộc theቷgiới nào không thành vaቷn đeቹ. Nhưng chúng ta không có quyeቹn...
bước vào nơi này đeቻgieቷt họ. Chúng ta...
Tôi lên tieቷng:
- Bı̀nh tı̃nh, Harkat. Spits chı̉coቷgaቿng giúp chúng ta, trong cách... say xı̉n vụng veቹcủa ông aቷy.
Bây giờ hãy tập trung tı̀m loቷi ra, đeቻlúc khác hãy trở lại vụ này.
- Đừng đeቻlão tới gaቹn tôi.
Harkat làu bàu roቹi tieቷn lên da
ች
n đaቹu.
Spits phàn nàn:
- Thật baቷt lịch sự! Tưởng làmột tieቻu yêu, haቿn phải khoái trátrước cách tàn pháđó chứ.
Tôi nạt ngay:
- Im đi. Neቷu không, tôi sẽđoቻi ý, đeቻanh ta xử đẹp ông đó.
- Một cặp dở hơi!
Spits lèm bèm nhưng không nói thêm gı̀nữa, laኃng lặng theo sau tôi.
Chúng tôi laቹn mò đi suoቷt nhieቹu phút chı̉với âm thanh độc nhaቷt, làtieቷng tu rượu ừng ực của
Spits. Trong đường haቷm toቷi đen như mực. Dù chı̉đi sau vài mét, tôi không theቻthaቷy Harkat, nên
phải tập trung vào thı́nh giác, nghe tieቷng động đeቻđi theo. Quá tập trung vào tieቷng bước chaቷn
của anh ta, tôi không nghe một âm thanh khác, cho tới khi nótieቷn lại gaቹn.
Thı̀nh lı̀nh tôi rı́t lên:
- Ngừng lại!
Harkat đứng phaቿt lại. Phı́a sau, Spits đâm saቹm vào lưng tôi, caኁn nhaኁn:
- Cái gı̀...
Từ mùi rượu tỏa ra, tôi bịt miệng ông ta, thı̀thaቹm:
- Không một lời.
Harkat hỏi nhỏ:
- Chuyện gı̀?
- Không chı̉có chúng ta.
Tôi coቷlaቿng nghe. Tieቷng sột soạt khaቿp nơi quanh chúng tôi. Trên đaቹu, hai bên, phı́a sau. Khi
chúng tôi ngừng lại, âm thanh đó cũng ngừng bặt maቷy giây, nhưng roቹi lại noቻi lên, nhènhẹ chaቹm
chậm hơn trước.
Harkat thı̀thaቹm:
- Có vật gı̀đó bò qua chân tôi.
Tôi cảm thaቷy Spits cứng người, run raቻy, chuaቻn bị chạy:
- Tôi chịu heቷt noቻi roቹi.
- Đừng làm theቷ. Tôi nghı̃, tôi bieቷt chuyện này là gı̀. Neቷu tôi đúng, chạy là ýkieቷn raቷt tệ hại.
Tuy còn run, nhưng Spits coቷbı̀nh tı̃nh đứng tại cho
ች. Buông ông ta ra, tôi từ từ cúi xuoቷng đaቷt,
nhẹ nhàng đặt bàn tay lên neቹn địa đạo. Vài giây sau, một vật bò qua maቷy ngón tay tôi, một vật
với những cái chân có lông... hai... boቷn... sáu... tám chân.
Tôi thı̀thaቹm:
- Nhện! Chúng ta bịnhện vây quanh.
Spits cười lớn:
- Tưởng gı̀. Tôi không sợ tı́nước đái nhện đâu. Đứng sang một bên , đeቻtôi đạp cheቷt tụi nó
cho.
Cảm thaቷy Spits đãđưa một chân lên, tôi nói:
- Lỡchúng có nọc độc?
Spits khựng lại. Harkat nói:
- Tôi còn nghı̃đeቷn một đieቹu khác nữa. Có theቻđây là nhện con. Theቷgiới này là của những
sinh vật... khoቻng loቹ. Quái Nhân và con cóc khoቻng loቹđó. Lỡở đây cũng có những con nhện khoቻng
loቹthı̀sao?
Câu nói của Harkat làm tôi cũng lạnh người như Spits. Ba chúng tôi đứng trong bóng toቷi, đoቻ
moቹhôi... lo laቿng nghe... chờ đợi... tuyệt vọng.