Quyển 11 : Chúa tể bóng tối - Chương 17
-
Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan
- Darren Shan
- 1854 chữ
- 2020-05-09 12:55:49
Số từ: 1990
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Ông Vancha chớp mắt:
- Ông nói là tôi sẽ chết, dù chúng ta thắng hay bại?
- Chúa tể Bóng Tối chắc chắn sẽ tiêu diệt ông. Tôi không biết bằng cách nào, bao giờ, nhưng
chuyện đó sẽ xảy ra.
Harkat hỏi:
- Chúa tể Bóng Tối là ai?
Chỉ có tôi biết. Nhưng bà Evanna đã cảnh cáo tôi không được nói với bất kỳ ai.
Ông Cao nói:
- Đó là một lãnh tụ tàn bạo, sẽ tàn phá thế giới, sau Chiến Tranh Của Các Vết Thẹo.
Harkat lẩm bẩm:
- Tôi không hiểu. Nếu chúng ta giết được Steve, thì sẽ không có... một Chúa tể Bóng Tối khát
máu nào nữa.
Ông Cao nói ngay:
- Ôi, vậy mà sẽ có đấy. Thế giới được sắp đặt để sản sinh ra một quái vật quyền năng và
hung bạo không thể tưởng tượng nổi. Sự xuất hiện của hắn là không thể tránh khỏi. Chỉ chưa
xác định được nhân dạng hắn, nhưng điều này cũng sớm được làm sáng tỏ thôi.
- Thế giới hoang vu! Theo ý ông, cho dù chúng tôi giết Steve thì tương lai vẫn là một thế
giới khô cằn như nơi tôi và Darren đã... tìm ra sự thật về tôi?
Ông Cao ngập ngừng, rồi gật đầu:
- Trước đây, chưa bao giờ ta nói về những vấn đề như thế này. Nhưng đã tới thời điểm tiết
lộ những điều đó mà không sợ nguy hại nữa, vì không gì có thể thay đổi được những sự kiện sẽ
xảy ra. Chúa tể Bóng Tối đang ở trên chúng ta... Trong vòng hai mươi bốn tiếng hắn sẽ ra đời,
tất cả thế giới sẽ rung chuyển khi hắn xuất hiện.
Ông Vancha, Harkat, Debbie đều bàng hoàng yên lặng. Nhất là hai phụ nữ không biết gì về
thế giới hoang vu của tương lai. Tôi thì sợ. Đây là minh chứng cho tất cả những cơn ác mộng
ghê sợ nhất của tôi. Bất chấp những gì xảy ra trong Chiến Tranh Của Các Vết Thẹo, Chúa tể
Bóng Tối cũng vẫn sẽ xuất hiện. Không chỉ sợ tôi không thể ngăn chặn nổi hắn, tôi còn sợ vì:
trong một tương lai, chính tôi sẽ... là hắn! Điều đó có nghĩa là: nếu chúng tôi chiến thắng, thì
trong một giai đoạn nào đó của năm sáu chục năm tới, cùng với tất cả những kẻ chết dưới tay
tôi, tôi cũng giết cả ông Vancha. Chẳng khác nào một trò đùa ghê tởm. Nhưng bà Evanna và
ông Cao đều có tài đoán tương lai, và cả hai đều nói với tôi như thế.
Phá tan sự yên lặng và làm ngắt dòng tư tưởng tôi, ông Vancha lên tiếng:
- Để tôi nói thẳng ra là như thế này: Dù chuyện gì xảy ra giữa chúng ta và Steve Leonard –
hay trong chiến tranh với ma-cà-chớp - một Chúa tể Bóng Tối sẽ xuất hiện và huỷ diệt thế giới,
đúng không?
Ông Cao trả lời:
- Đúng. Loài người sẽ mất quyền kiểm soát hành tinh này. Quyền lực sẽ được chuyển sang...
không biết sẽ là một ma-cà-chớp hay là một ma-cà-rồng.
Ông không nhìn tôi khi nói mấy lời cuối. Có thể chỉ là tưởng tượng, nhưng tôi có cảm giác là
ông ta đã cố tránh mắt tôi.
Ông Vancha hỏi gặng:
- Nhưng bất kể kẻ nào thắng, tôi vẫn bị giết?
Ông Cao mỉm cười:
- Phải. Nhưng đừng sợ chết, Vancha. Chuyện đó rồi sẽ đến với tất cả chúng ta. Dù... có một
số trong chúng ta phải ra đi quá sớm.
- Chúng ta? Ông nói gì thế? Ông không liên quan đến vụ này. Không một ma-cà-rồng hay
một ma-cà-chớp nào đưa tay chống lại ông.
- Điều đó có thể đúng. Nhưng trên đời này có những kẻ không tôn trọng tôi đến thế đâu. Để
chứng minh cho quan điểm của tôi...
Bỗng có tiếng đàn bà kêu thét lên. Tất cả chúng tôi đứng bật dậy, chạy ra cửa. Trừ ông Cao
chậm rãi đứng lên sau.
Bà Alice tới trước, mở tung cửa, phóng ra ngoài. Vừa rút súng, vừa lăn trên mặt đất, rồi bà
quì lên. Tiếp theo là ông Vancha. Ông nhảy ra, rút một cặp shurilen, rướn cao người sẵn sàng
phóng vũ khí ngôi sao. Tôi là người thứ ba, nhưng không vũ khí. Lao tới bên bà Alice, tôi hy
vọng bà có vũ khí dự phòng. Debbie và Harkat cùng đồng thời nhảy ra. Harkat với cây rìu.
Debbie với khẩu súng. Sau họ, ông Cao đứng trong cửa, ngước nhìn trời, rồi bước xuống xe.
Không thấy ai, nhưng chúng tôi lại nghe tiếng kêu gào, lần này là một đứa trẻ. Rồi tiếng đàn
ông hoảng hốt kêu lên - tiếng của Evra.
Tôi gào lên với bà Alice:
- Vũ khí!
Bà đứng dậy, với tay xuống chân trái, rút ra một con dao săn, rồi vừa tiến về phía có tiếng la
thét, vừa ra lệnh cho tôi:
- Đi sau tôi. Vancha bên trái, Debbie và Harkat bên phải tôi.
Theo lệnh bà cựu thanh tra, chúng tôi tản ra, cùng tiến lên. Cảm thấy ông Cao đi theo,
nhưng tôi không nhìn lại.
Tiếng đàn bà lại gào lên – Meria, vợ Evra.
Chung quanh chúng tôi, diễn viên và nhân viên tràn ra từ đoàn xe và những căn lều. Ông
Cao la hét - giọng vang rền như sấm – làm họ dạt lại vào trong. Tôi ngoái nhìn, sững người vì vẻ
dữ tợn của ông. Ông Cao mỉm cười, nói như xin lỗi:
- Đây là trận chiến của chúng ta, không là của họ.
Câu
chúng ta
làm tôi bất ngờ - sau cùng thì ông Cao từ bỏ thái độ trung lập rồi sao? –
nhưng tôi không có thời gian để tìm hiểu thêm nữa. Phía trước, bà Alice đã tới một căn lều và
đã nhìn thấy vụ huyên náo. Một giây sau, tôi cũng đã tới nơi.
Gia đình Von, trừ Lilla vắng mặt, đang bị tấn công. Những kẻ đang xông vào họ là R.V.,
Morgan James và Darius – con trai Steve! R.V. đã giết con rắn của Evra và đang chặt con rắn
của Shancus. Evra đang cố đẩy lùi lão già điên loạn với hai bàn tay là hai cái móc sắt. Shancus
đang vật lộn với Darius. Merla ôm chặt Urcha, thằng bé vừa nức nở khóc vừa ghì lấy con rắn
yêu quí. Hai mẹ con đang giật lùi khỏi Morgan James. Hắn lừ lừ tiến tới, cái mặt bẹp dúm một
bên cười cười, hai vành máu đỏ làm rực sáng hai con mắt ti hí gian ác. Đầu khẩu súng trường
nhắm thẳng bụng Merla.
Ông Vancha phản ứng cực nhanh, quăng vèo một shuriken vào súng của Morgan James,
đánh bật khỏi mục tiêu. Ngay lúc đó James bóp cò, đạn nổ nhưng bay ra ngoài. Trước khi hắn
kịp bắn tiếp, Merla buông Urcha ra, giật đứt tai phải, phóng thẳng mặt James. Vành tai bay
trúng giữa hai mắt hắn, rồi bay ngược lại Merla. Morgan James kinh ngạc kêu lên, bật ngã ra
sau.
Nhận ra sự có mặt của chúng tôi, R.V. đẩy lùi Evra, nhào tới Shancus. Lão nắm lấy Shancus,
giật ra khỏi Darius, rồi nâng cao thằng bé lên. Lão cười ha hả, thách thức chúng tôi dám thí
mạng cậu bé rắn.
Bà Alice la lớn:
- Từ chỗ tôi không bắn được.
Debbie gào lại:
- Tôi bị Morgan James che chắn.
- Thì hạ nó đi.
R.V. trả đũa ngay:
- Nếu Morgan bị thương là thằng nhóc chết.
Tay trái lão dí ba móc sát cổ họng Shancus. Vì không nhận ra nguy hiểm hay vì bất cần,
Shancus liên tục đấm đá R.V. Nhưng chúng tôi thấy hình như lão có vẻ ngập ngừng.
Ông Vancha gầm gừ, tiến lên trước chúng tôi, xòe hai bàn tay nói:
- Thả nó ra, Móc sắt. Ta sẽ đấu với mi như hai người đàn ông.
- Mày không là đàn ông. Mà là đồ cặn bã như tất cả nòi giống mày. Morgan, ổn chứ?
- Ư... hừ... ổn.
Morgan James rên ư ử, nâng súng, lại nhắm vào Merla. Harkat thét lên, nhảy tới trước
Merla, quay tít cây rìu. James vội phóng người né tránh. Darius giương khẩu súng nhỏ bắn tên,
bắn vào Harkat. Nhưng nó quá hấp tấp, mũi tên bay vút lên cao.
Tôi lao tới Darius, định bắt và giữ nó như R.V. đang khống chế Shancus. Nhưng con rắn của
Shancus đau đớn quật mình trước khi chết, làm tôi đạp trúng, trượt chân trước khi chạm tay
tới cổ Darius. Bay tới, tôi đâm sầm phải Evra đang chạy tới cứu con. Cả hai chúng tôi đều ngã,
đổ nhào lên con rắn sắp chết.
Trong khi đó, Morgan James và Darius chạy lại bên R.V.
Alice, Debbie, Harkat và ông Vancha không dám đuổi theo, vì sơợR.V. sẽ giết Shancus.
Nước mắt đầm đìa, Merla tuyệt vọng gào lên:
- Thả nó ra!
R.V. cười nhạo:
- Ôi! Sợ quá!
Thấy lão bắt đầu đi giật lùi, ông Vancha nói:
- Mi không thoát khỏi đây đâu.
- Kẻ nào ngăn nổi ta?
Evra đã đứng dậy và vừa định phóng theo R.V. nghêu ngao hát:
- Nào... mi... dám... không?
Evra đứng sững lại.
Debbie hạ súng xuống:
- Xin hãy thả thằng bé ra. Chúng tôi sẽ để các người đi một cách an toàn.
R.V. hô hố cười:
- Vị trí các người không thích hợp để thương lượng đâu.
Tôi kêu lên:
- Các người muốn gì?
- Cậu bé rắn.
Tiến một bước, tôi nói:
- Nó chẳng có lợi gì cho các người. Bắt ta đi. Đổi lấy Shancus.
Tưởng R.V. nhảy lên vì mừng, nhưng lão chỉ lắc đầu hai mắt đỏ sáng lên, quỷ quyệt:
- Quên đi, Shan. Chúng ta đem theo thằng nhỏ. Nếu mày cản trở, nó sẽ chết.
Tôi nhìn quanh. Không ai phản ứng. Lão ma-cà-chớp đã bó tay chúng tôi. Ông Vancha có
thể di chuyển với tốc độ của một ma-cà-rồng, Debbie và bà Alice đều có súng. Nhưng R.V. có
thể giết Shancus trước khi chúng tôi kịp ngăn chặn lão.
R.V., Morgan James và Darius tiếp tục giật lùi. Lão và James cười hớn hở, nhưng trông
Darius giống như sau khi nó bắn tôi: sợ và như muốn ói.
Rồi, trong khi chúng tôi đang bối rối, ông Cao lên tiếng:
- Ta không cho phép chuyện này xảy ra.
R.V. ngập ngừng rồi kêu lên:
- Đây không là việc của ông. Đừng dí mũi vào.
- Mi đã làm thành chuyện của ta rồi đó. Đây là nhà ta. Những người này là người của ta. Ta
phải can thiệp chứ.
- Đừng là một...
Chưa gào hết câu, lão đã bị ông Cao tiến sát người. Với một tốc độ siêu phàm, thậm chí một
ma-cà-rồng cũng không bì kịp, chỉ một chớp mắt, ông đứng trước mặt R.V., tay nắm lấy hai cái
móc của lão điên. Ông giật mạnh chúng khỏi cổ Shancus, bẻ gãy hai móc trái, một móc bên tay
phải.
R.V. đau đớn rú lên, như những cái móc vàng và bạc đó là một phần xương thịt của lão:
- Tay tôi! Đừng đụng đến tay tôi! Ông...
Nhưng tiếng nguyền rủa của lão chìm trong tiếng súng nổ. Đứng bên R.V., Morgan James dí
đầu súng sất sườn ông Cao, bóp cò. Viên đạn xuyên qua mạn sườn Hibernius Cao hoàn toàn
không phòng thủ!