Quyển 12 : Những đứa con của định mệnh - Mở đầu
-
Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan
- Darren Shan
- 1681 chữ
- 2020-05-09 12:55:49
Số từ: 1760
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Nếu đời tôi là một câu chuyện thần tiên, khi biết lại nó, tôi sẽ phải bắt đầu:
Ngày xửa ngày
xưa có hai cậu bé tên là Darren và Steve...
Nhưng đời tôi là một chuyện ghê rợn khủng khiếp,
vì vậy viết về nó tôi phải bắt đầu:
Tội ác có một cái tên: tên đó là Steve Leopard.
Tên khai sinh của nó là Steve Leonard, nhưng với bạn bè (vâng, đã một thời nó cũng có bạn
bè) nó luôn được gọi là Leopard – vì tiếng Anh thì Leopard là con báo. Nó chưa bao giờ có hạnh
phúc dưới mái nhà. Không cha. Không thương yêu mẹ. Nó mơ có vinh quang và quyền lực. Nó
khát khao sức mạnh và được trọng vọng. Nó muốn trở thành một ma-cà-rồng,
Cơ hội đó tới, khi nó nhận ra một sinh vật của đêm tối. ông Larten Crepsley, trình diễn một
tiết mục phi thường trong Gánh Xiếc Quái Dị. Nó xin ông truyền máu ma-cà-rồng, nhưng ông
từ chối và nói trong Steve có dòng máu xấu. steve mang lòng căm ghét ông và thế, khi lớn lên,
nó sẽ truy lùng ông để giết.
Mấy năm sau, khi nghe tin về loài ma-cà-chớp da tía mắt đỏ, nó chuẩn bị trở thành một thợ
săn ma-cà-rồng. Trong truyền thuyết, ma-cà-rồng là những kẻ sát nhân ghê tởm, hút cạn kiệt
máu nạn nhân cho tới chết. Đó là một chuyện hoàn toàn nhảm nhí. Thật ra, họ chỉ hút lượng
máu rất nhỏ, không gây thương thích. Ma-cà-chớp mới chính là loài hút cho tới khi nạn nhân
chết vì khô cạn máu. Sáu trăm năm trước, chúng đã ly khai khỏi thị tộc ma-cà-rồng. Sống với
qui luật riêng, chúng tin rằng: uống máu người mà không giết kẻ đó là một điều nhục nhã.
Chúng luôn giết người khi uống máu họ.
Steve lên đường đi tìm ma-cà-chớp, tin chắc được chúng thu nạp. Có thể nó đã nghĩ, ma-cà-
chớp cũng điên rồ giống nó. Nhưng nó lầm. Dù là những kẻ sát nhân, nhưng ma-cà-chớp không
hành hạ nạn nhân một cách độc ác, và chúng cố tránh can thiệp vào công việc của ma-cà-rồng,
sống càng âm thầm lặng lẽ bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.
Không chắc lắm, nhưng tôi đoán ma-cà-chớp đã từ chối Steve như ông Crepsley. Lối sống
của ma-cà-chớp thậm chí còn khắt khe hơn cả ma-cà-rồng. Tôi nghĩ, chúng sẽ không kết nạp
một con người, nếu chúng biết kẻ đó sẽ trở thành đồi bại.
Nhưng Steve đã tìm được cách, nhờ chuyên gia của những vụ xáo trộn – Lão Desmond Tí
Nị. Hầu hết mọi người đều gọi lão là Tí Nị. Nhưng nếu rút gọn họ và tên lão, bạn sẽ có từ Định
Mệnh bằng tiếng Anh – Destiny! Một con người đầy quyền năng, sống lâu hơn hết thảy mọi
người. Nhiều thế kỷ trước, lão đã tặng cho ma-cà-chớp một món quà: một chiếc quan tài sẽ
tràn ngập lửa nếu có người nằm vào trong. Nhưng theo lời lão, sẽ có một đêm, một người nằm
vào quan tài rồi trở ra mà không hề mang thương thích. Kẻ đó sẽ là Chúa tể Ma-cà-chớp và sẽ
được toàn thể thị tộc tuân phục. Nếu chấp nhận vị chúa tể này, ma-cà-chớp sẽ có quyền uy hơn
cả chúng mơ tưởng. Ngược lại, chúng sẽ bị tiêu diệt.
Làm sao Steve có thể bỏ qua lời hứa quá hấp dẫn đó được. Nó chấp nhận thử thách. Có thể
Steve tính toán, nó chẳng còn gì để mất. Steve nằm vào quan tài, lửa nhận chìm nó, nhưng rồi
nó bước ra không hề hấn gì. Mọi chuyện thoắt đổi thay. Steve có một đạo quân ma-cà-chớp
nhiệt tình hy sinh mạng sống, làm bất kỳ điều gì theo lệnh nó. Nó không phải bận tâm về việc
giết ông Crepsley nữa, mà còn có thể tiêu diệt toàn bộ thị tộc ma-cà-rồng.
Nhưng lã Tí Nị không muốn ma-cà-chớp chiến thắng ma-cà-rồng một cách quá dễ dàng.
Quyền năng của lão phát triển trên sự khổ đau và xung đột. Chiến thắng nhanh chóng và được
bảo đảm không đủ hào hứng cho một màn giải trí của lão. Vì vậy, lão cho ma-cà-rồng một điều
khoản thoát hiểm. Ba ma-cà-rồng tài năng có thể giết Chúa tể Ma-cà-chớp trước khi hắn hoàn
toàn nắm quyền chỉ huy. Họ có bốn cơ hội. Nếu thành công và giết được hắn trong thời gian
đó, ma-cà-rồng sẽ thắng trong Chiến Tranh Của Các Vết Thẹo (tên gọi cuộc chiến giữa ma-cà-
rồng và ma-cà-chớp). Nếu thất bại, hai ma-cà-rồng sẽ chết trong cuộc săn đuổi Chúa tể Ma-cà-
chớp, kẻ thứ ba sống sót để chứng kiến ngày tàn của thị tộc.
Ba thợ săn đó là ông Crepsley, ông hoàng Vancha March. Người thứ ba là ông hoàng trẻ
nhất từ trước tới nay, một ma-cà-rồng nửa mùa tên là...Darren Shan.
Ngày còn nhỏ, Steve là bạn thân của tôi. Chúng tôi đã cùng đi xem Gánh Xiếc Quái Dị, và qua
Steve tôi mới biết tới sự tồn tại của ma-cà-rồng, rồi bị cuốn hút vào thế giới của họ. Được ông
Crepsley truyền máu, tôi trở thành đệ tử của ông. Dưới sự hướng dẫn của ông Crepsley, tôi học
hỏi về ma-cà-rồng và du hành lên núi Ma-cà-rồng. Tại đó, tôi phải vượt qua những phiên toà
thử thách, và tôi đã thất bại, không vượt qua nổi. Sợ chết, tôi trốn chạy. Nhưng trong khi chạy
trốn, tôi phát hiện một âm mưu phá hoại thị tộc. Sau khi tôi tố cáo âm mưu đó, phần thưởng
không chỉ là được kết nạp, mà tôi còn trở thành một ông hoàng.
Sau sáu năm ở trên Núi Ma-cà-rồng, lão Tí Nị đưa tôi – cùng hai ông Crepsley và Vancha –
đi truy lùng Chúa tể Ma-cà-chớp. Một trong số người Tí Hon của Tí Nị cũng đi cùng chúng tôi.
Tên anh ta là Harkat Mulds. Người Tí Hon có da màu xám vá víu lằng nhằng, thân hình thấp
lùn, mắt to xanh lè, không mũi, tai khâu dưới da đầu. Họ được tạo ra từ xác chết. Harkat không
biết anh ta từng là ai, nhưng rồi chúng tôi khám phá ra kiếp trước Harkaqt chính là Kurda
Smahlt – ma-cà-rồng đã phản bội thị tộc, với hy vọng tránh được Chiến Tranh Của Các Vết
Thẹo.
Vì không biết Chúa tể Ma-cà-chớp là ai, chúng tôi đã lỡ cơ hội giết hắn khi ông Vancha để
hắn chạy thoát dưới sự bảo vệ của Gannen Harst – em trai của ông. Sau đó, trong thành phố
quê hương ông Crepsley, chúng tôi gặp lại Steve. Nó nói với chúng tôi, nó là một thợ săn ma-
cà-chớp. Tôi đã khờ dại tin nó. Mấy người kia cũng tin, trừ ông Crepsley. Ông cảm thấy nghi
ngờ, nhưng tôi đã cố thuyết phục. Trong đời tôi đã phạm nhiều sai lầm, nhưng chắc chắn đó là
sai lầm tai hại nhất.
Khi Steve tiết lộ sự thật, chúng tôi đã chiến đấu với nó, và hai lần có khả năng giết được nó.
Lần thứ nhất, chúng tôi phải trao đổi mạng nó với Debbie, bạn gái tôi. Lần thứ hai, ông
Crepsley đấu với nó, Gannen Harst và một kẻ mạo danh là Chúa tể Ma-cà-chớp. Ông Crepsley
giết chết kẻ mạo danh, nhưng bị Steve đánh rơi xuống hố đầy cọc nhọn. Ông đã có thể kéo nó
xuống theo, nhưng vì muốn Gannen và những ma-cà-chớp khác không làm hại tới tính mạng
bạn bè, nên ông đã để cho nó sống. Chỉ đến khi, sau cái chết của ông Crepsley, Steve mới tiết lộ
sự thật quá bất ngờ về nó.
Từ đó tới cuộc đụng độ với nọ lần sau là một khoảng cách dài. Tôi đi với Harkat để tìm hiểu
sự thật về quá khứ của anh. Chúng tôi tới một vùng đất khô cằn hoang dã, đầy quái vật và sinh
vật đột biến. Về sau chúng tôi mới biết đó chính là tương lai của Trái đất. Trở về, tôi đi theo
Gánh Xiếc Quái Dị trong vài năm, chờ định mệnh (hay Tí Nị) tạo ra cuộc đụng độ sau cùng giữa
tôi và Steve.
Sau cùng, trên đường lưu diễn cùng Gánh Xiếc Quái Dị, tôi tới thị trấn quê hương mình. Cảm
giác thật kỳ lạ khi thăm lại quá khứ, bước đi trên đường phố của thị trấn mình lớn lên. Rồi bà
phù thuỷ Evanna bất ngờ xuất hiện. Bất ngờ hơn nữa, Tí Nị là cha của ông Cao. Evanna và ông
Cao là hai chị em. Tí Nị ở lại than khóc con trai, Evanna theo chúng tôi đuổi theo kẻ đã giết em
bà. Chúng tôi giết Morgan James và bắt được Darius. Khi những người khác theo dấu R.V. và
Shancus, tôi gặng hỏi bà Evanna được vài điều. Với khả năng nhìn thấu tương lai, bà phù thuỷ
biết: nếu tôi giết Steve, tôi sẽ thay nó, trở thành Chúa tể Bóng Tối. Tôi sẽ trở thành một quái
vật – giết chết ông Vancha và bất cứ kẻ nào cản đường – để không chỉ tiêu diệt ma-cà-chớp, mà
sẽ tiêu diệt cả loài người.
Dù quá bàng hoàng, nhưng không còn thời gian để suy ngẫm về điều đó, tôi cùng cả nhóm
theo R.V. tới một rạp chiếu bóng cũ, nơi lần đầu Steve và tôi gặp ông Crepsley. Cách với chúng
tôi bằng một cái hố đầy cọc sắt, Steve đang đứng chờ, an toàn trên sân khấu. Châm chọc chúng
tôi một lúc, rồi nó đồng ý trao đổi Shancus lấy Darius. Nhưng nó nói dối. Thay vì thả Shancus,
nó đã giết cậu bé rắn một cách tàn bạo. Darius vẫn còn trong tay tôi. Trong cơn phẫn nộ, tôi đã
định giết thằng bé để trả thù. Nhưng ngay trước khi tôi đâm mũi dao, Steve ngăn lại với một
tiết lộ tàn nhẫn nhất: Mẹ Darius là Annie, em gái tôi. Nếu tôi giết con trai steve, là tôi giết chính
cháu mình. Với tiếng cười ma quái như bản chất nó, Steve bước đi, để tôi lại cho nỗi bàng
hoàng điên loạn của một đêm đầy máu.