Quyển 12 : Những đứa con của định mệnh - Chương 12


Số từ: 1077
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Mắt mở thao láo, mồm há hốc, trông Steve thật khôi hài. Nhưng tôi không còn đủ tâm trạng
để cười. Với một nhát đâm như thế, chắc chắn Steve phải chết. Nhưng nếu tôi không thận
trọng, rất có thể nó sẽ làm tôi chết theo. Tôi nắm tay Steve kéo xuống giữ chặt, để nó không
còn sử dụng dao được nữa.
Ánh mắt Steve lướt xuống cán dao cắm trên ngực. Nó chỉ hé miệng được một tiếng
Ôi!
,
máu trào ra khỏi hai bên mép. Cán dao phập phồng theo lồng ngực. Tôi muốn rút dao ra để kết
thúc vụ này – con dao ngăn chặn máu từ tim phun ra, nên nó có thể sống thêm một hai phút
nữa – nhưng tôi không dám buông tay nó, còn tay trái thì vô dụng.
Rồi... có tiếng vỗ tay. Tôi ngẩng đầu, Steve đảo mắt nhìn lại. Lão Tí Nị đang vỗ tay, hai má
ròng ròng những giọt nước mắt đỏ. Lão kêu lên:
- Thật hấp dẫn! Thật dũng cảm! Thật là một tinh thần bất khuất! Chuyện này có thể xảy ra
cách này hay cách khác. Nhưng, Darren, nếu cá cược thì ta sẽ đặt một số tiền lớn cửa mi. Cha đã
nói trước rồi mà, đúng không Evanna?
- Đúng vậy, thưa cha.
Evanna lặng lẽ trả lời, mắt quan sát tôi một cách buồn rầu. Môi nhúc nhích nhưng bà ta
không thốt ra lời.
Tí Nị bảo tôi:
-Lẹ lên, Darren, rút dao và săn sóc vết thương của mi đi. Không nguy tới tính mạng, nhưng
mi cần gặp bác sĩ. Các bạn mi gần thanh toán kẻ thù xong trong sân bóng, họ sắp tới đây và có
thể đưa mi tới một bệnh viện.
Tôi lắc đầu, vì không thể rút con dao ra. Nhưng lão tưởng tôi không muốn giết Steve. Lão
quát lên:
-Đừng ngốc! Steve là kẻ thù. Không đáng được thương xót. Hạ nó đi, rồi chiếm lấy ngôi vị
Chúa tể Bóng tối.
Evanna nói thêm:
-Là Chúa tể Bóng tối, bây giờ đời mi không còn chỗ dành cho lòng thương xót nữa. Hãy làm
theo lệnh của cha ta. Càng sớm chấp nhận định mệnh, mi càng được thanh thản.
Tôi hổn hển tức giận nói:
-Các người cũng muốn giết cả ông Vancha ngay bây giờ chứ gì?
Tí nị cười lớn:
-Chưa đâu. Chuyện đó sẽ có một thời điểm riêng của nó.
Mặt đanh lại, lão nói tiếp:
-Sẽ còn nhiều chuyện xảy ra đúng lúc. Ma-cà-chớp, cũng như loài người, sẽ chết hết. Thế
giới này sẽ thuộc về mi, Darren Shan. Nói đúng hơn... thuộc về chúng ta.
Tôi cảnh giác nói:
-Không hiểu sao ông tạo ra tất cả những khốn khổ này? Vì sao hủy diệt chúng tôi?
-Hủy diệt? Giúp mi thành ông hoàng và Steve thành chúa tể là hủy diệt? Ủng hộ hai ngươi
hướng dẫn sinh vật của đêm tối vào cuộc chiến, để một trong hai ngươi – là mi, Darren – thành
bạo chúa quyền uy nhất lịch sử thế giới là hủy diệt ư? Ta không hủy diệt mà là tạo ra sự sống
cho hai người.
-Nhưng sao lại là chúng tôi? Chúng tôi chỉ là hai đứa trẻ bình thường. Sao chọn tôi và Steve?
-Hai ngươi chưa bao giờ bình thường. Từ khi sinh ra – không, từ khi được tượng hình, hai
ngươi đều là một sự độc đáo.
Lão nhìn Evanna. Evanna lom lom nhìn lại. Đây cũng là một tin mới đối với bà ta.
-Suốt một thời gian dài, ta luôn tự hỏi làm một người cha sẽ như thế nào? Sau cùng, khi bị
một ma-cà-rồng bướng bỉnh khuyến khích, ta quyết định một lần thử làm cha mẹ. Ta tạo ra hai
đứa con theo khuôn mẫu của mình, hai người con của phép thuật và quyền năng vĩ đại. Lúc
đầu, Evanna và Hibernius làm ta mê mẩn, nhưng rồi ta phát chán vì giới hạn của chúng. Vì có
thể nhìn thấu tương lai như ta, chúng bị giới hạn trong những việc có thể làm trong hiện tại. Cả
ba chúng ta phải tuân theo những luật lệ không do chúng ta làm ra. Dù ta có thể can thiệp vào
những việc của loài người hơn hai con ta, nhưng vẫn không nhiều như ta muốn. Ta có thể gây
áp lực với con người, nhưng chúng ngang ngược, bướng bỉnh và đời sống quá ngắn ngủi. Khó
điều khiển một số đông trong một thời gian dài, nhất là bây giờ chúng đã lên tới hàng nhiều tỷ.
Ta mong mỏi có được một sinh vật mà ta có thể truyền đạt được ý chí, một sinh vật không bị
quy luật của vũ trụ rằng buộc, không bị hạn chế bởi loài người. Đồng minh của ta lúc đầu là
người, rồi thành một ma-cà-rồng hoặc ma-cà-chớp. Với sự giúp đỡ của ta, kẻ đó sẽ thống trị
tất cả. Cùng nhau, chúng ta sẽ cai trị thế giới nhiều trăm năm tới, và qua con cháu hắn, ta có
thể cai trị mấy ngàn năm... có thể là mãi mãi.
Tôi gầm lên:
-Ông điên rồi. Dù thật sự ông đã giúp tôi, tôi bất cần. Tôi sẽ không cộng tác với ông, không
làm những gì ông muốn. Tôi liên quan gì tới những mục đích đồi bại của ông. Nếu Steve thắng,
tôi tin nó cũng sẽ làm như tôi.
-Nhưng mi sẽ theo ta. Cũng như nếu thắng, Steve sẽ theo ta. Mi phải theo. Đó là lẽ tự nhiên.
Lão dịu giọng nói:
-Con trai phải ở bên cha.
Evanna nhảy lên, thét lớn:
-Cái gì?
Lão đăm đăm nhìn tôi:
-Ta cần một người thừa kế ít quyền năng hơn. Một kẻ mang gien của ta và phản ánh những
ước nguyện của ta, nhưng có thể hành động tự do như một con người. Để loại bỏ những yếu
điểm của ta, ta tạo ra một cặp, rồi sắp đặt cho chúng chống đối nhau. Kẻ yếu hơn sẽ bị tiêu diệt
và quên lãng. Kẻ mạnh hơn sẽ tiến lên, đòi lại thế giới.
Lão dang hai tay, thái độ vừa giễu cợt vừa chân thành:
-Lại đây, ôm cha đi, Darren – con trai ta!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.