Quyển 12 : Những đứa con của định mệnh - Chương 19


Số từ: 2001
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Những sự kiện quan trọng trong quá khứ không thể thay đổi, nhưng con người liên quan tới
sự kiện đó có thể thay thế. Evanna đã nói, nếu bà ta trở lại quá khứ và giết Adolf Hitler, vũ trụ
sẽ thay thế hắn bằng một kẻ khác. Những sự kiện chính của Đệ Nhị Thế Chiến vẫn xảy ra chính
xác như thế, chỉ kẻ cầm đầu là khác. Điều này chắc chắn sẽ tạo ra một số khác biệt trong thời
gian, nhưng không có gì quyền lực cao siêu của vũ trụ không giải quyết được.
Không thể thay đổi dòng lịch sử, tôi có thể tách mình ra khỏi đó. Đó là cách tôi đã làm. Làm
cho cậu bé Darren phải bỏ chạy vì khiếp sợ. Những sự kiện trong đời tôi vẫn sẽ xảy ra như
trước. Một đứa trẻ được truyền máu, lên Núi Ma-cà-rồng, tố cáo Kuda Smahlt, trở thành ông
hoàng ma-cà-rồng, truy lùng Chúa tể Ma-cà-chớp... Nhưng sẽ không là đứa trẻ tôi vừa hù dọa
đêm nay. Một người khác – một đứa trẻ khác – sẽ thay thế Darren Shan.
Tôi cảm thấy buồn vì đặt một đứa trẻ khác vào những thử thách cam go của đời mình,
nhưng ít ra, tôi biết là sau cùng – trong cái chết – nó sẽ thành công. Người thay thế tôi sẽ đi
theo vết chân tôi, giết Chúa tể Ma-cà-chớp, chết trong cuộc chiến, và chết một cách thanh thản
với hy vọng tràn trề. Vì đứa trẻ đó sẽ không phải chịu trách nhiệm về những hành động của
mình, nên khi chết, linh hồn nó sẽ lên thẳng cõi bồng lai. Tôi hy vọng vũ trụ khắc nghiệt, nhưng
công bằng.
Và có thể sẽ không là một đứa con trai. Có thể tôi sẽ được thay thế bằng một bé gái. Darren
Shan mới không cần thiết là một phó bản chính xác. Cậu bé hoặc cô bé đó có thể đến từ bất cứ
hoàn cảnh nào, xứ sở nào, chỉ cần một tinh thần hiếu kỳ mạnh mẽ, và một chút... không vâng
lời. Bất cứ đứa trẻ nào đủ can đảm lẻn khỏi nhà vào ban đêm, để đi xem Gánh Xiếc Quái Dị, và
đủ khả năng thay thế tôi làm đệ tử của ông Crepsley.
Vì vai trò của tôi thay đổi, vai trò của những người khác cũng thay đổi. Có thể một cô gái
khác – hay một cậu bé khác – sẽ thay thế Debbie, một kẻ khác thế chỗ Sam Grest. Có thể Gavner
Purl sẽ không là ma-cà-rồng bị Kurda giết, và thậm chí Steve sẽ được thay thế bằng một kẻ
khác. Có thể ông Crepsley không là người bị chết trong Hang Báo Oán, mà sống khôn ngoan tới
già khú khụ như cụ Seba Nile. Nhiều nhân vật trong truyện – trong bản anh hùng ca – sẽ đổi
thay.
Nhưng tất cả mới chỉ là suy đoán. Chỉ một điều tôi biết chắc: bây giờ thằng bé từng là chính
tôi đã trở lại cuộc sống bình thường. Nó đi học, lớn lên như bao người khác, đi làm, và có thể sẽ
có một gia đình riêng. Tất cả những gì Darren Shan gốc đã bỏ lỡ, Darren mới sẽ được hưởng.
Tôi cho nó tự do và nhân tính.
Vật khâu trong áo tôi là cuốn nhật ký. Tôi giữ nhật ký từ nhỏ, ghi chép tất cả: từ lần đầu đi
xem Gánh Xiếc Quái Dị, trở thành đệ tử của ông Crepsley, thời gian ở trong Núi Ma-cà-rồng,
Chiến Tranh Của Các Vết Thẹo, truy lùng Chúa tể Ma-cà-chớp, cho tới đêm định mệnh đụng độ
Steve lần cuối cùng. Tất cả những sự việc quan trọng, cả những chuyện nhỏ nhặt trong đời tôi,
đều nằm trong nhật ký.
Evanna đã viết tiếp tới hôm nay. Chắc bà ta đã lấy được từ chỗ ở của Debbie và bà Alice, rồi
tả lại tất cả những gì xảy ra trong đêm đẫm máu đó, nỗ lực sau cùng của Steve và cái chết của
tôi. Evanna cũng viết về sự khốn khổ tinh thần của tôi suốt những năm dài trong Hồ Linh Hồn,
chi tiết việc cứu vớt tôi, và việc tái sinh tôi thành một người Tí Hon, việc tôi hù dọa Darren và...
Không biết mấy trang cuối Evanna đã viết gì. Tôi không đọc. Muốn tự khám phá những
hành động, suy nghĩ cuối cùng của mình là gì. Không đọc qua nhật ký.
Sau khi Steve đi khỏi và ông Crepsley tới căn phòng nhỏ có sẵn chiếc quan tài để ông nghỉ
ngơi, tôi đi tìm ông Cao. Ông đang kiểm tra thu chi của đêm nay. Tôi gõ cửa rồi đứng chờ. Ông
Cao không quen bị bất ngờ, nhất là với một người Tí Hon. Nhìn tôi nghi ngờ, ông hỏi:
-Mi muốn gì?
Tôi đưa ra cuốn nhật ký. Ông cảnh giác nhìn, không chạm tay vào cuốn sổ:
-Thư của Desmond?
Tôi lắc.
-Vậy thì là gì...
Ông nín thở, trợn mắt, kéo mũ chùm đầu tôi ngược ra sau, chăm chú quan sát rồi kêu lên:
-Không! Không thể! Đây là tác phẩm của chị ta, phải không? Không bao giờ ta nghĩ bà ta lại
can thiệp vào.
Ông lẩm bẩm:
-Ta đoán, còn có gì hơn cả việc giải thoát linh hồn mi, nhưng ta không ép mi phải cho ta
biết. Sẽ tốt hơn, nếu ta không biết.
Tôi lại đưa cao cuốn nhật ký. Nhưng ông chỉ nói:
-Ta không hiểu ý mi.
Tôi chỉ vào trang bìa có tên Darren Shan, rồi chỉ vào ngực mình. Mở ra, tôi cho ông thấy
ngày tháng và mấy dòng đầu, rồi lật tới đoạn tôi đi xem xiếc và những gì đã xảy ra. Khi ông đọc
tới đoạn tôi theo dõi Steve từ trên ban công, tôi chỉ tay lên, lắc mạnh đầu. Ông cười:
-Ồ, ta hiểu rồi. Evanna không chỉ cứu vớt linh hồn mi, mà còn cho con người cũ của mi trở
lại sự sống bình thường.
Tôi cười mừng rỡ vì ông đã hiểu. Ông nhẹ nhàng nói:
-Bây giờ ta đã hiểu rõ kế hoạch của mi. Mi muốn thế giới biết chuyện này, nhưng không
phải bây giờ. Mi có lý, tiết lộ ra lúc này sẽ là liều lĩnh phóng thích bầy quỷ dữ gây hỗn loạn.
Nhưng phổ biến sau khi mi chết, chỉ có thể ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai.
Chỉ một thoáng tay di động của ông, cuốn nhật ký biến mất.
-Ta sẽ giữ nhật ký của mi an toàn cho tới thời điểm thích hợp. Rồi ta sẽ gửi tới... tới ai? Nhà
văn? Nhà xuất bản? Con người mi trở thành?
Tôi gật đầu khi ông nói mấy lời cuối.
-Được. Ta không biết hắn sẽ làm gì với những trang nhật ký này. Rất có thể hắn chỉ coi như
một trò đùa, hoặc không hiểu mi muốn gì. Nhưng ta sẽ làm như mi yêu cầu. Trong thời gian
này, tất nhiên, ta không biết mi. Nhưng ta có cảm giác chúng ta là bạn. Chúc bạn may mắn.
Ông đưa tay, bắt tay tôi. Ông Cao hiếm khi nào bắt tay ai. Rồi ông thì thầm:
-Chúc tất cả chúng ta may mắn.
Rút vội tay về, ông đóng cửa, bỏ lại tôi bơ vơ đi tìm một nơi yên tĩnh một mình và... chết.
Bây giờ tôi biết vì sao Evanna nhấn mạnh chuyện ông Tí Nị không là một người thích đọc.
Ông ta không quan tâm tới sách, tiểu thuyết, hay truyện giả tưởng. Nếu nhiều năm sau thời
điểm này, Darren Shan lớn lên và xuất bản một loạt sách về ma-cà-rồng, ông Tí Nị sẽ không hề
biết. Ông ta chỉ tập trung vào những vấn đề khác. Sách sẽ được phát hành và đón đọc. Cho dù
ma-cà-rồng không háo hức tìm đọc, những chi tiết trong sách cũng sẽ dần dần tới tai họ.
Khi Chiến Tranh Của các Vết Thẹo tạm ngừng, và các nhà lãnh đạo của cả hai bên cố gắng
tiến tới một kỷ nguyên hòa bình, cuốn nhật ký của tôi – với sự may mắn của ma-cà-rồng – sẽ
nằm trên quầy sách khắp thế giới. Ma-cà-rồng và ma-cà-chớp sẽ đọc (nếu mù chữ thì cũng
được nghe đọc). Họ sẽ khám phá ra những chuyện quá sức tưởng tượng về Tí Nị. Họ sẽ biết
chính xác những gì ông đã gây ra, tìm hiểu những kế hoạch ông ta mưu tính tạo ra một thế giới
tương lai hoang vu cằn cỗi. Trang bị bằng những hiểu biết đó, kết hợp với cháu chắt của bà
Evanna, tôi tin chắc họ sẽ đoàn kết, cùng nhau cố sức ngăn chặn ông ta.
Ông Cao sẽ trao nhật ký của tôi cho Darren Shan trưởng thành. Tôi nghĩ ông sẽ không thay
đổi, thêm thắt vào, ông không dám can thiệp vào quá khứ bằng cách đó. Nhưng tôi nghĩ (lúc
này điều đó có vẻ kỳ cục) ngay khi đọc nhật ký, hắn sẽ hiểu tôi muốn làm gì, hắn sẽ biết giá trị
của nó.
Nếu con-người-tôi-trưởng-thành đó đọc hết nhật ký và tin là thật, hắn sẽ biết phải làm gì.
Viết lại, đổi tên nhân vật để không làm phiền những người thật sự có liên quan, thay đổi vài sự
kiện, cắt bỏ đoạn mở đầu chán ngắt, tiểu thuyết hóa một chút, tạo thêm những màn hành động
trong những chuyến phiêu lưu. Sau khi hoàn tất... hắn đem bán. Tìm một ông bầu và nhà xuất
bản. Làm như đó là một tác phẩm hư cấu. Xuất bản. Quảng cáo. Bán trên toàn thế giới, để tăng
cơ hợi gây chú ý cho ma-cà-rồng và ma-cà-chớp.
Nhưng giữa nhật ký và tiểu thuyết có một khác biệt lớn. Liệu Darren Shan có đủ khả năng
cuốn hút người đọc không? Liệu hắn có thể viết một bộ tiểu thuyết đủ sức hấp dẫn những đứa
con của đêm tối không? Tôi không biết. Ngày còn nhỏ tôi rất có khiếu viết truyện. Nhưng
không cách nào để biết khi lớn lên tôi sẽ như thế nào. Có thể tôi sẽ không đọc nữa. Có thể tôi sẽ
không muốn, hay không có khả năng viết nữa.
Nhưng tôi có một niềm hy vọng tốt đẹp nhất. Được giải thoát khỏi định mệnh hắc ám, con
người tuổi thơ của tôi vẫn giữ đam mê đọc và viết. Nếu thần may mắn của ma-cà-rồng phù hộ
tôi (chúng tôi), có thể anh chàng Darren đó trở thành nhà văn trước khi nhận được nhật ký từ
ông Cao. Nếu hắn đã là một tác giả rồi thì quá tuyệt vời. Hắn sẽ có thể viết lại đời tôi như
những tác phẩm tưởng tượng khác của hắn. Trừ những kẽ từng liên quan tới Chiến Tranh Của
Các Vết Thẹo, không ai có thể biết sự khác biệt giữa hư cấu và chuyện thật.
Có thể chỉ là mơ. Nhưng cũng có thể xảy ra. Tôi là bằng chứng của những điều kỳ lạ hơn đã
xảy ra. Vì vậy tôi nói: Tiến lên đi, Darren! Hãy theo đuổi giấc mơ của cậu. Nỗ lực làm việc. Học
viết cho hay. Tôi đang đón chờ cậu, với một câu chuyện lạ lùng nhất, rắc rối nhất mà cậu chưa
từng biết tới. Từ ngữ có thể đổi thay thế giới, thay đổi tương lai. Tôi nghĩ, cùng nhau, chúng ta
sẽ tìm ra những từ chính xác. Thậm chí, tôi vừa chợt nhớ ra, là có thể đề nghị dòng mở đầu của
cuốn sách:
Tôi mê mấy con nhện chết được...

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.