Chương 3: Vụ Cướp Lái Buôn Ở Làng Chài Rugalov - P2


Trong suy nghĩ của anh cả, chỉ có kẻ điên mới thích chém giết. Sinh tồn trong một cuộc sống mưa máu gió tanh không chứng tỏ lòng can đảm của một người. Chẳng phải kẻ sát nhân máu lạnh, tên bạo quân hiếu chiến, hay lũ dị chủng khát máu cũng tay dính đầy máu đấy sao. Ai lại khen chúng can đảm bao giờ. Chính vì vậy, khi đối mặt với những trận chiến gay go, anh luôn tìm kiếm giải pháp an toàn nhất để giảm thiểu tối đa nguy cơ rủi ro. Nếu có thể êm ấm rút lui và tránh được một trận chiến đẫm máu, đó là kết quả tốt nhất.

Tuy nhiên, có những trường hợp, bỏ chạy lại chính là chui đầu vào chỗ chết. Tình cảnh hiện tại của cả nhóm chính là như vậy. Sau khi vụ nổ chấm dứt, cảnh vật trở nên yên tĩnh một cách đáng sợ. Đến mức, tiếng gió thổi hiu hiu cũng khiến ba người đánh xe vô thức nổi da gà. Bất chợt, một quả cầu lửa to như đầu người bay ra từ vị trí cách hố vài bước chân. Nối tiếp theo sau là một tràng hú dài không nghe rõ chữ và tiếng bước chân dồn dập như trống trận của gần sáu mươi con lính lác Goblin. Quả cầu lửa vừa ra khỏi hàng cây đã bị ba mũi tên của cô tư đánh tan thành những đốm lửa nhỏ rồi tắt lịm khi rơi xuống đất.

Nhìn đám sinh vật có màu vàng cam chỉ cao tới thắt lưng mình đang liều mạng xông tới, ba anh em tiên phong không biết nên vui hay nên giận. Nếu đầu óc anh cả vẫn đang xoay mồng với mớ giải pháp thì anh ba hàm hậu đã không nhịn được mà thúc ngựa tiến tới. Trong giây phút nhiệt huyết sôi trào như thế này, anh ba chỉ có một suy nghĩ rất ư đơn giản:
"Chúng bây đã đưa đầu đến thì tội gì ông đây không đập cho nát. Chùy của ông dùng để đập đầu cái lũ ôn dịch chúng bây chứ đâu phải để trưng cho oách!"
Thế nhưng anh ba nhanh, cô tư còn nhanh hơn. Ba mũi tên sắc nhọn kế tiếp của cô tư đã nhanh chóng vượt mặt anh ba và xuyên thủng tim ba con quái vật, khiến chúng chỉ kịp rên rỉ vài tiếng rồi phơi thây trên đất. Thấy đồng loại chết thảm, đám Goblin chẳng những không sợ mà lại càng thêm hăng máu, la hét oai oái mấy tiếng "di da di da" rồi lập tức tăng tốc, vọt nhanh về hướng con ngựa béo mập đang lao đến. Với tầm vóc nhỏ bé, hai con tiên phong dẫn đầu nhắm vào chân ngựa mà vung đao chặt xuống theo bản năng. Tiếc cho chúng là khi lưỡi đao chỉ còn cách chân ngựa chừng gang tay, một quả tạ cắm đầy chông gai đã tàn nhẫn nện thẳng vào ngực chúng. Xương cốt gãy đứt; nội tạng vỡ nát; hai con Goblin xấu số đã bị anh ba mạnh mẽ thổi bay ngược vào trong rừng.

Bị mùi hôi thối như chuột cống thối rửa lâu ngày của lũ quái vật xông vào mũi nên anh ba nhăn nhó khó chịu. Anh ba tức giận, hét lớn chửi rủa:
"Mả cha chúng mày cái lũ hôi hám. Ông giết, ông giết, ông giết, ông giết!!!"

Thấy anh ba hung hăng xông vào trận địch, cô tư vội vàng di chuyển vị trí để mở rộng góc quan sát. Đồng thời, hai tay cô đã kéo căng một mũi tên nổ, tập trung khóa chặt mục tiêu là con Shaman. Lượng mantra hiện tại chỉ đủ bắn thêm hai mũi tên nổ nên cô tư phải thận trọng tuân theo chiến thuật đề ra. Theo lời anh cả giải thích, mũi tên đầu tiên có xác suất hạ gục mục tiêu rất lớn vì mang đầy yếu tố bất ngờ. Nếu thất bại, nó sẽ trở thành một đòn đánh tâm lý, giới hạn mọi cử động của kẻ địch. Lúc này, con shaman chắc chắn đang e dè cô tư nên sẽ cẩn thận che giấu hành tung của mình, đồng thời lui về thế bị động.

Quả như anh cả tiên liệu. Trong lúc chú năm tiến lên hỗ trợ anh ba, trong cánh rừng, con shaman đã lui về núp sau gốc đại thụ, đồng thời lệnh cho ba con đầu lĩnh làm khiên thịt che chắn cho nó. Tuy bị cô tư ghìm chặt dây cương nhưng nó không hề có ý định buông tay. Nó hét lớn cổ vũ tinh thần đám lính lác và hứa hẹn thăng chức đầu lĩnh cho ai lập công to. Đám lính lác được lên dây cót tinh thần nên càng hăng máu liều mạng, dồn dập ào lên như cơn đại hồng thủy. Ngay cả ba con đầu lĩnh cũng thèm thuồng nhìn con shaman như muốn nói: "Shaman vĩ đại, hãy để kẻ hèn này mang đầu ba con lợn rừng kia dâng lên ngài!"

Trận chiến đẫm máu đã đến hồi cao trào nên cả anh cả quân sư và chú út bọc hậu cũng lao lên yểm trợ. Chẳng bao lâu, máu người và máu quái đã hòa vào nhau, nhuộm đỏ bãi đất trống hơn trăm thước vuông. Mùi máu tanh nồng khiến một người đánh xe nôn thốc, nôn tháo đến xanh cả mặt.


Trong đồn trú quân địa phương ở làng chài Rugalov, viên cảnh trưởng đang nằm dài trên ghếj tận hưởng làn khói trắng miên man của điếu thuốc lào. Một viên cảnh viên hối hả chạy vào báo cáo: "Báo cáo đội trưởng! Đội tuần tra đã lục soát hiện trường bắn pháo cầu cứu, xác nhận không ai sống sót. Ngoài ra, toàn bộ thi thể đều bị đốt thành tro!"

Viên cảnh trưởng thong thả nhả khói phì phèo rồi cất giọng khàn khàn suy luận như đang tự nói với chính mình: "Người bắn pháo chắc chắn là lính đánh thuê vì thời gian này chỉ có lái buôn và đội hộ tống đến từ thủ đô mới được phép tiến vào làng. Theo lịch, hôm nay sẽ có bốn đoàn. Giờ đã gần trưa nên khả năng duy nhất là đoàn của ông Kara và nhóm "Five Brothers" đến từ Krakatos. Tổ đội này toàn bộ là vỡ lòng bậc sáu, riêng anh cả Abel là vỡ lòng bậc tám. Chỉ có hai trường hợp khiến họ phải bắn pháo cầu cứu. Thứ nhất, kẻ địch tối thiểu phải là học đồ bậc một. Thứ hai, họ bị áp đảo bằng số đông. Cả tháng nay, trường hợp học đồ duy nhất vào làng trước khi lệnh cấm ban ra là học viên lớp một của học viện ma thuật hoàng gia Karameikan trứ danh. Người có lai lịch trong sạch như thế, chắc chắn không thể nào là kẻ cướp rồi. Tôi nói đúng không, tiểu thư Anya."

Nghe nhắc đến tiểu thư Anya, cảnh viên trẻ tuổi vội vàng xoay người. Đứng trước cửa là một người con gái tuổi tầm mười chín, dáng người cao mảnh và mái tóc đen bồng bềnh. Tuy chiếc áo choàng đen đặc trưng của những nhà phù thủy đã che phủ khắp người cô, nhưng không khó để nhận ra cô có nước da trắng nhợt nhạt đặc trưng của người Tradaladan. Những đốm tàn nhan sậm màu do sương nắng lâu ngày không khiến cô kém xinh, ngược lại, khá nhiều thanh niên trẻ trong làng mê mẩn vẻ đẹp tự nhiên không son phấn ấy của cô.

Trước lời trêu ghẹo của viên đội trưởng, Anya khẽ mỉm cười và đáp: "Anh hai chứ trêu em hoài, không sợ mất uy trước mặt cấp dưới sao?"

Viên đội trưởng vội vàng bật dậy, nghiêm giọng quát lớn cậu cảnh viên: "Hóa ra trong mắt cậu, tôi chỉ là tên đội trưởng bù nhìn, là con cọp có da không nanh sao? Được lắm, ra ngoày chạy năm trăm vòng cho tôi! Ngoài ra, tháng này cậu đừng hòng lãnh lương!" Cậu cảnh viên giật minh, vội vàng năn nỉ Anya: "Chị Anya, chị nói vậy là chết em rồi. Chị mau nói giúp em với! Năm trăm vòng em chạy được chứ không lãnh lương thì vợ em nó đuổi em ra khỏi nhà mất!"

Trước thói sợ vợ của thằng đàn em vô dụng, đội trưởng Ryan
chỉ thêm chướng tai, gai mắt, hừ lạnh một tiếng rồi lại đưa điếu thuốc lào lên miệng rít một hơi dài.

Anya bật cười nói: "Anh tôi đùa cậu vậy thôi. Sắp tới nhà gian sẽ bận rộn lắm, cậu và các anh em cố gắng rèn luyện sức khỏe. Tôi sẽ tranh thủ hướng dẫn các cậu lên cấp học đồ."
"Cám ơn chị Anya. Em nhất định sẽ lôi bọn nó ra ngoài tập luyện. Em đi trước đây, chị và anh Ryan nói chuyện vui vẻ." Khi cậu cảnh viên trẻ đã ra ngoài, nụ cười lập tức biến mất trên gương mặt của Anya, cô nghiêm giọng nói với Ryan: "Anh hai, thầy giáo vừa truyền tin đến em, muốn em tham gia điều tra các vụ cướp lái buôn trong thời gian vừa qua. Khi nãy, em vô tình nghe anh nhắc đến pháo cầu cứu. Lại một vụ cướp xảy ra sao?" Ryan đặt điếu thuốc lào xuống bàn và chậm rãi nói:
"Chuyện xảy ra trên đường Eastron, cách làng ba mươi dặm. Không ai sống sót. Bọn nhóc vẫn đang khám nghiệm hiện trường. Anh đang định nhờ em hỗ trợ lũ đần ấy. Em mau đi đi"

Nghe được tin xấu, Anya buồn bã thở dài, đáp lời anh hai rồi nhanh chóng cưỡi chổi rời đi. Dạo gần đây, con đường huyết mạch Eastron của lái buôn miền đông liên tục xuất hiện các vụ chặn cướp đẫm máu khiến lòng dân hoang mang, bất an. Sinh hoạt trong môi trường bình yên và cách ly với thế giới bên ngoài của học viện, cô nào hay biết những tin tức đau lòng này. Cách hai năm cô mới được về phép thăm nhà một lần. Lần này, đúng dịp làng chài Rugalov lân cận các hiện trường vụ án nên nhà trường phá lệ, cho phép cô điều tra và viết bài báo cáo xem như điểm cộng vào thành tích cuối năm.


Sau khi giết chết bốn người đàn ông trong nhóm "Five Brothers" và toàn bộ thành viên của đoàn buôn Kara, con shaman điều khiển thây ma của ba con đầu lĩnh mang hàng hóa về hang. Bản thân nó thì tự mình vác thân thể mềm nhũn vì mất đi ý thức của cô tư trên vai. Cô được tha mạng vì chúng muốn nô dịch, đày đọa cô thành nô lệ tình dục để chúng chơi đùa gây giống. Sau khi sinh, cô sẽ biến thành vú em cho lũ Goblin con rồi cuối cùng, trở thành thức ăn tươi sống của chúng. Theo quan niệm của Goblin, giống nòi do phụ nữ nhân loại sinh ra sẽ khỏe mạnh và khát máu hơn rất nhiều, nhất là khi chúng được ăn thịt mẹ ruột của mình. Con shaman chính là một ví dụ điển hình. Nó đã cưỡng bức và tự tay moi tim người phụ nữ bất hạnh đã sinh ra nó. Có thể nói, cuộc sống sau này của cô tư sẽ là chuỗi ngày địa ngục, không lối thoát vì chúng sẽ không cho cô cơ hội chấm dứt cuộc đời khốn nạn của mình.

Lũ Goblin vừa rút quân không bao lâu thì một đôi trai gái xuất hiện. Người đàn ông cao to có làn da rám nắng khỏe mạnh và gương mặt chữ điền góc cạnh. Ông mặc bộ áo vest trắng lịch lãm đi kèm nơ cổ hình cánh bướm màu đen. Người phụ nữ có màu da hơi vàng và vận một chiếc đầm dài bó thân màu tím hoa bằng lăng. Từ đặc điểm ngoại hình và phong cách ăn mặc, chắc chắn họ không phải người bản địa!

Người đàn ông có chất giọng kim, thanh và sáng như tiếng kim loại va vào nhau. Ông nói: "Tà khí nồng như vậy, chắc chắn sẽ dẫn đến không ít phiền phức. Khổng Tước, cô giúp cậu ta thanh tẩy tà khí và dựng lên một đoạn kí ức giả đi."

Người phụ nữ dịu dàng trả lời bằng chất giọng cổ điển, quý phái của một vị phu nhân quý tộc: "Ngài có định đi gặp anh ấy không?"

"Bạn cũ, nhất định phải gặp, nhưng chưa phải bây giờ."

Ông ta hơi luyến tiếc trả lời rồi nhìn ngắm bầu trời trong xanh đầu hè.

"Mùa hè năm nay thật oi bức, nghe nói ngục Rugalov có trang bị ma trận điều hòa khí hậu. Chúng ta đi ở tù cho mát." - Ông ta phấn khởi nói.

"Dạ, vậy ngài muốn đóng vai nhân vật nào?" - Cô dịu dàng đáp.

"Cậu ta yêu quý nhất là cha mình và chị hai. Ta muốn tạo niềm vui bất ngờ cho cậu ta trong lần gặp mặt tới." - Ông ta suy ngẫm một hồi rồi nói.

"Nếu muốn vô tù, nam thời trộm cướp, nữ thời mại dâm. Người có tuổi như chúng ta sao làm được những công việc nặng nhọc ấy, nên buôn bán nô lệ cho an nhàn. Ngài thấy có phải không?" - Cô khẽ mỉm cười hỏi.

"Hay lắm! Buôn bán nô lệ ở quốc gia này thì tha hồ ở tù. Đi thôi!"

Ông ta vung tay. Một cánh cổng không gian portal màu xanh hiện ra. Hai người cứ như vậy biến mất giữa không gian.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những Cuộc Phiêu Lưu Ở Xứ Sở GreyHawk.