Chương 384: Chuẩn bị quay phim điện ảnh



Kiều Kiều, mấy ngày qua không thể liên lạc được với em, chị còn tưởng rằng em đã xảy ra chuyện rồi.
Từ Bình vừa gặp cô đã nói.

Thịn8h Kiều Dương âm thầm đánh giá người đại diện này, nhìn dáng vẻ là một người phụ nữ rất có năng lực, ánh mắt cũng trong veo, chắc tâm tư rất 3ngay thẳng.


Có chuyện gì gấp sao?
Thịnh Kiều Dương ôn hoà hỏi.

Được rồi, chị về trước đi, ngày mai em sẽ có câu trả lời cho chị.
Từ Bình liếc nhìn Thịnh Kiều Dương, im lặng đi ra ngoài.
Thịnh Kiều Dương lật xem kịch bản phim điện ảnh, sau khi xem một lần, cô nhíu mày.

Sao thế?
Hôm nay Thẩm Trí Ninh không về nhà mình.
Thẩm Trí Ninh không nói gì, chỉ xoa đầu, im lặng an ủi cô.
Thịnh Kiều Dương đảo mắt, lúc ánh mắt rơi xuống kịch bản trong tay, cảm thấy kịch bản này hơi nặng nề.
Dù không nhớ rõ tình hình lúc mình nghĩ ra kịch bản này, nhưng cô có thể hiểu được tâm trạng gấp gáp muốn làm ra bộ phim này của mình khi đó.

Chú Thịnh đã đi rồi.

Đi cái gì? Đi đâu...
Vẻ mặt Thịnh Kiều Dương cứng đờ, cô chậm rãi quay sang nhìn Thẩm Trí Ninh,
Anh nói cái gì?
Thẩm Trí Ninh giơ tay đặt lên đỉnh đầu của cô, nhỏ giọng thở dài:
Ông ấy để lại toàn bộ sản nghiệp gia đình cho em.
Đầu óc Thịnh Kiều Dương trống rỗng.
Tuy những năm qua Thịnh Huân không quan tâm đến cô, khiến cô vô cùng thất vọng, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ rằng Thịnh Huân sẽ chết...
Ông ta còn trẻ như vậy, chưa đến 50 tuổi, lại cứ đi như vậy?
Em nhớ, lúc em trở về, sức khoẻ của ông ta không có vấn đề gì cả, sao...
Thịnh Kiều Dương không nói được nữa.

Sao thế?
Thẩm Trí Ninh giơ tay xoa nhẹ mũi của cô,
Nhíu mày cái gì, nói ra anh giải quyết giúp em.

Em đang nghĩ, em đã biến thành một người khác, còn trả thù thế nào nữa? Không trả thù được, em thật sự nuốt không trôi cơn giận này, năm đó may mà em đủ bình tĩnh, nếu không đã sớm bị hai mẹ con Lương Tiểu Tuệ chọc cho tức chết rồi.
Thịnh Kiều Dương giơ nắm đấm lên, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi.

Lương Tiểu Tuệ đã ngồi tù rồi, Thịnh Thi Vận cũng không còn bao lâu nữa.

Cái gì? Lương Tiểu Tuệ đã ngồi tù?
Thịnh Kiều Dương giật mình.
Giật mình xong, cô nhớ ra bản thân mất trí nhớ, lại bừng tỉnh.
Từ Bình bất đắc dĩ nhìn cô, suýt nữa thì gọi cô là tổ tông 9rồi,
Nam chính và các nhân vật khác của bộ phim điện ảnh đã chọn được rồi, ngay cả trường học để quay phim cũng liên hệ xong rồi, Đạo diễn 6Tần đang chờ em đấy.

Ô.

Còn có, không phải em đã đồng ý quay phim truyền hình của Cổ Châu à, nghe nói đã quyết định thời gian mở máy, là5 ngày Cá tháng tư Mùng Một tháng Tư.
Bây giờ bộ phim điện ảnh còn chưa bắt đầu quay, đến lúc đó sẽ có xung đột về mặt thời gian.


O.

Từ Bình hít sâu một hơi,
Rốt cuộc em tính thế nào?

Đưa kịch bản cho em xem một chút.
Từ Bình ngạc nhiên,
Không phải em có một phần kịch bản sao?

Không biết ở đâu rồi, chị đưa cho em một phần đi.
Thịnh Kiều Dương không thay đổi sắc mặt nói.
Có lẽ Thịnh Kiều Dương quá mức bình tĩnh, ngay cả Từ Bình cũng không nhận ra sự khác thường của cô.
Chẳng mấy chốc, Từ Bình đã in một phần kịch bản nữa cho cô.
Chờ một chút, anh vừa mới nói đây là viết theo ý tưởng của em, cho nên phía sau kịch bản này là câu chuyện của cha mẹ em hả?

Thẩm Trí Ninh gật đầu.
Thịnh Kiều Dương đột nhiên có vẻ buồn rầu.

Câu chuyện trong kịch bản này rất quen thuộc, hình như em đã gặp ở đâu rồi.
Thịnh Kiều Dương nhíu mày là vì cô đang nhớ lại, nhưng đột nhiên lại không nghĩ ra.

Đương nhiên em thấy quen thuộc rồi, kịch bản này viết theo ý tưởng của em mà.
Thẩm Trí Ninh cầm ly trà ngồi xuống bên cạnh cô.

Ý tưởng của em?
Thịnh Kiều Dương nhướng mày, ánh mắt hiện ra sự ngạc nhiên, đột nhiên có một tia sáng loé lên trong đầu cô,
Em biết rồi, em đã nói sao tình cảm trong câu chuyện này lại quen thuộc như vậy, rất giống những việc mà mẹ em ghi lại trong nhật ký...
Xem ra có rất nhiều việc xảy ra trong hai năm qua, không chỉ có cô ở bên cạnh người mà bản thân luôn tránh xa, ngay cả Lương Tiểu Tuệ cũng bị trừng trị rồi.
Thịnh Kiều Dương tò mò hỏi:
Sao Lương Tiểu Tuệ lại ngồi tù? Là ai làm bà ta ra như vậy?
.

Em phát hiện sự thật về người phụ nữ có thai nhảy lầu vào năm đó, cũng tìm được chứng cứ...

Cho nên, việc kia thật sự do Lương Tiểu Tuệ gọi người làm? Hừ, bà ta nên ngồi tù từ sớm rồi, để bà ta thoải mái nhiều năm như vậy? Vậy Thịnh Thi Vận đâu? Vừa nãy chắc anh còn chưa nói hết, cô ta không còn bao lâu là sao? Theo gót mẹ của cô ta sao? Không thể nào, chắc chắn cha sẽ không bỏ mặc không quan tâm.
Thịnh Kiều Dương còn đang nói thầm, đã nghe thấy giọng Thẩm Trí Ninh vang lên bên tai.

Ngày mai em sẽ đi quay phim.
Thẩm Trí Ninh hơi dừng lại, anh còn đang muốn ôn lại và hâm nóng tình cảm một chút, nhưng cô đi quay phim cũng tốt, tránh cho cô nhìn thấy một số người không biết xấu hổ quấn lấy lại mềm lòng.

Thịnh Kiều Dương thuộc loại người nói là làm, cô đã quyết tâm phải quay tốt bộ phim này, cho nên bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, hoàn toàn làm lơ Thẩm Trí Ninh ngồi ngay bên cạnh.

Ngày hôm sau, lúc Từ Bình đến, liền thấy một Kiều Kiều không hề giống ngày hôm qua.

Ngày hôm qua, Kiều Kiều rất lười biếng, không quan tâm đến bất kì điều gì.

Hôm nay, khí chất cả người Kiều Kiều đều xảy ra thay đổi, tràn đầy tinh thần chiến đấu, còn xen lẫn cảm giác vội vã.

Chẳng mấy chốc, Thịnh Kiều Dương đã gặp mặt hai người cùng hợp tác, trên đường đi cô đã nói rõ tình huống của mình với Từ Bình, cũng từ chỗ của Từ Bình biết được, trước kia bản thân đã từng hợp tác với hai người này, hiểu rõ mọi mặt, cho nên vừa gặp mặt cô đã nói việc bản thân mất trí nhớ cho hai người này biết.

Lúc nghe được điều này, Tần An Lương và Mã Đình Đình suýt tưởng rằng cô đang nói đùa, dù sao cách lần trước bọn họ gặp gỡ cũng chưa được bao lâu, đột nhiên nghe đối phương nói bản thân mất trí nhớ, dù là ai cũng không thể tin điều đó ngay lập tức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.