Chương 385: Lâm diễn tới


Sau khi khai máy, vì để kịp quay xong trước khi bộ phim truyền hình của Cổ Châu khai máy, Thịnh Kiều Dương đặt hết chuyện cá 8nhân sang một bên, một lòng một dạ dồn hết tâm sức cho bộ phim.


Không được, cảm xúc của cậu ở đoạn này không đúng l3ắm, cậu không nên coi tôi là một thần tượng, mà nên coi tôi là mối tình đầu của cậu.
Trong studio, Thịnh Kiều Dương vô cùng9 nghiêm túc nhìn nam chính Tổng Quan Dịch.

Tống Quân Dịch áy náy, đứng ở đó nghe cô phê bình chỉ trích.

Ok! Mọi người chuẩn bị đi!
Tần An Lương nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc.
Trong khi họ đang quay cảnh lần gặp gỡ bất ngờ của nam nữ chính, có hai người đi vào studio, đứng bên cạnh nhìn toàn bộ quá trình quay phim, chờ cảnh quay này kết thúc, cầm một chai nước chưa mở ra chủ động bước tới.

Kiều Kiều, uống nước đi!
Thịnh Kiều Dương nhận nước, nhìn người đang nhìn mình bằng ánh mắt cảm kích và sùng bái:
Diệp Tử, cô quay phim xong rồi sao?

Ừ, chị Bình xin đạo diễn tập trung quay sớm phần diễn của tôi, tôi cũng muốn có thêm chút thời gian nghiên cứu kịch bản.
Thật ra nhân vật của Diệp Tử trong phim chính là nữ chính, còn Thịnh Kiều Dương diễn vai mẹ của nữ chính bị nữ chính chiếm lấy cơ thể.
Bộ phim này có thể dùng một câu để hình dung, 100 cách thay đổi kết quả bi kịch của cha mẹ, mỗi lần đều dùng một cách khác nhau với mục đích thay đổi kết quả, nhưng tỉnh lại phát hiện cái gì cũng không thay đổi, người cha vẫn đối xử với cô rất lạnh lùng.
Cuối bộ phim, bản thân nữ chính cũng gặp một tình cảnh tương tự với mẹ của mình ở trong hiện thực.
Diễn cùng một người ở hai giai đoạn tuổi tác là thử thách vô cùng lớn với Tống Quân Dịch, lúc anh diễn nam chính khi trẻ còn có thể tìm được điểm giống nhau, bản thân anh ấy cũng là người trẻ tuổi.
Nhưng cũng vì vậy, muốn anh ấy diễn nam chính thời kỳ trung niên cũng là một thách thức khá lớn, dù sao diện người trung niên không chỉ đơn thuần là vẽ một lớp trang điểm già nua trưởng thành, phải diễn xuất được tinh thần của người trung niên mới khiến người xem có cảm giác đồng cảm.
Tổng Quân Dịch hơi do dự, cầm kịch bản mà anh ấy đã lật xem vô số lần đi qua đó.
Kiều Kiều, tôi nhất định sẽ không cản trở cô!
Diệp Tử rất nghiêm túc nói.
Thịnh Kiều Dương mỉm cười với cô ấy, đi đến chỗ nghỉ ngơi.

Kiều Kiều, cô có một không, nếu không tôi bóp vai cho cô nhé?
Diệp Tử đi theo sau.
Quan trọng nhất, Diệp Tử phải diễn nữ chính sau khi tỉnh lại thấy bất lực và không cam lòng vì phát hiện bản thân làm gì cũng không thể thay đổi được, cuối cùng còn cảm thấy do dự cùng bối rối, trống rỗng khi phải đưa ra lựa chọn trong tình cảnh giống như vậy.
Thịnh Kiều Dương thì phải diễn hai loại cảm giác của mẹ nữ chính và nữ chính sau khi xuyên vào, bởi vì có nguyên mẫu để tham khảo, cho nên điều này cũng không quá khó với cô.
Người thật sự thấy khó khăn là nam chính Tổng Quan Dịch, mặc dù anh ấy chỉ diễn một người, nhưng phải diễn nam chính của hai thời kỳ, một người là nam chính lúc còn trẻ, một người là nam chính lúc trung niên cô độc và nhanh chóng già đi.
Tần 6An Lương đứng sau máy giám sát có cảm giác vị trí đạo diễn của mình đã bị mất quyền lực, nói đùa với Mỹ Đình Đình ngồi bên c5ạnh:
Rốt cuộc ai mới là đạo diễn chứ, mình cảm thấy phần lương này của mình quá dễ lấy.

Có thể nguyên mẫu của câu chuyện xưa này là của một người rất quan trọng với Kiều Kiều, cho nên cô ấy mới coi trọng những chi tiết này như vậy.
Cho nên, An Lương, cậu phải quay thật tốt, đừng làm người ta thất vọng, phải biết rằng, bây giờ chúng ta đang làm công cho người ta đó.
Mỹ Đình Đình lại nghiêm túc nhắc nhở.
Tần An Lương nghiêm túc trả lời:
Mình biết chứ, chắc chắn mình sẽ dùng trình độ cao nhất của mình để dẫn dắt bộ phim này.

Đạo diễn Tần, có thể quay lại một lần nữa rồi.
Thịnh Kiều Dương ở bên kia kêu lên.

Cô giáo Từ...

Thịnh Kiều Dương ngẩng đầu nhìn Tổng Quan Dịch, cười nói:
Sao cậu khách sáo như vậy, tôi thấy không quen.
Cô được biết từ chỗ Mỹ Đình Đình, nam chính này là cô tự chọn ra, còn nói trước kia là fan ruột của cô.
Tổng Quân Dịch hơi ngại ngùng, mỉm cười nói:
Tuy muốn dùng thân phận fan hâm mộ để đối mặt với cô, nhưng tôi cảm thấy đã ở đây rồi, tôi nên hiểu thân phận và thái độ của bản thân.
Thịnh Kiều Dương vừa định nói tiếp, đột nhiên có nhân viên công tác chạy tới, nói với cô:
Có người tìm chị, ở bên kia!
Nhìn theo phía nhân viên đang chỉ, Thịnh Kiều Dương nhìn thấy Lâm Diễn, nếu là Thẩm Trí Ninh tới thì nhân viên sẽ không thông báo, hoặc là nói mọi người đều biết Thẩm Trí Ninh là bạn trai của cô.
Trợ lý riêng của Diệp Tử đi theo bên cạnh liếc nhìn Diệp Tử, vô cùng muốn nhắc nhở nghệ sĩ của mình, quá chân chó rồi đó! Nhưng nghĩ lại, Từ Kiều Kiều không chỉ là nữ chính của bộ phim này, còn là nhà sản xuất nữa, đồng thời còn là bà chủ cao nhất của nghệ sĩ nhà mình, chân chó một chút thì cứ chân chó đi, người khác chưa chắc đã có cơ hội này đâu.

Được rồi, cô không cần vây quanh tôi đâu, dù tôi muốn bóp vai cũng có Tằng Hoan mà, cô đi xem kịch bản đi, đã nói rồi đó, cô chắc chắn không được làm tôi thất vọng.
Thịnh Kiều Dương bật cười xua tay, bảo Diệp Tử đi xem kịch bản của mình.

Được rồi.
Diệp Tử thật sự không thể làm Kiều Kiều thất vọng, nhanh chóng đi qua một bên nghiên cứu kịch bản.
Sau đó cô phát hiện, không phải Lâm Diễn không đến đây, mà là vệ sĩ do Thẩm Trí Ninh sắp xếp cho cô đã cản lại.

Cô đã trở về được hơn một tuần, nếu Lâm Diễn không đến tìm, có khi cô cũng quên lúc trước anh ta đã nói sẽ nhanh chóng tới tìm cô.

Cô ra hiệu cho Tổng Quan Dịch chờ một lúc, đứng dậy đi qua đó.


Kiều Kiều.
Lâm Diễn mỉm cười dịu dàng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.