Chương 389: Bữa ăn của sói xám lớn


Greek ngạc nhiên, cách màn hình nhìn nụ cười của cô, đột nhiên nhớ lại lần đầu tiên gặp gỡ, cô cười nói với anh ta
Chào a8nh, tôi là người không cẩn thận đâm phải xe của anh ở bãi đỗ xe
.

Khi đó, tinh thần của cô phấn chấn, ánh mắt nhì3n anh xen lẫn sự tán thưởng và ý cười, tươi sáng khiến anh ta có ấn tượng sâu sắc không gì sánh được.
Nhìn mí mắt anh khẽ run rẩy, cô đắc ý nhếch khoé miệng lên, tay lướt từ cơ bụng rắn chắc của anh đến vòng eo hẹp.
Lúc tay trượt đến thắt lưng, cô có thể cảm nhận được cơ thể của anh căng cứng, Thịnh Kiều Dương cười đến mức khóe mắt cong cong, ngón tay cong lên, đổi từ vẽ vòng tròn thành gãi ngứa.
Cô tóm lấy bàn tay đang lướt trên người mình, mở mắt nhìn người đàn ông không biết đủ ở trước mắt,
Có để cho người ta ngủ không hả?
Anh ngẩng đầu lên, chóp mũi hai người gần như chạm vào nhau,
Em ngủ đi, không cần để ý đến anh.
Giọng nói của anh hơi khàn, có cảm giác vô cùng quyến rũ.

Anh như vậy, em có thể ngủ được sao? Em động vào anh, anh thử ngủ xem nào, nếu anh có thể ngủ, em sẽ, sẽ...

Sẽ thế nào?
Thịnh Kiều Dương mấp máy môi,
Đồng ý một yêu cầu của anh.
Thẩm Trí Ninh nhếch môi,
Được, em thử đi.

Nếu anh không làm được, vậy anh phải đồng ý một yêu cầu của em.
Thịnh Kiều Dương đảo mắt, cô không ngu như vậy, đánh cược thế này tất nhiên phải có qua có lại.
Mới gãi hai lần, sự kiên nhẫn của Thẩm Trí Ninh đã bị phá vỡ, anh xoay người đè lên người cô, phát động thể tấn công hung ác mạnh mẽ, chặn kín môi cô khiến cô không thể nói được một câu nào.
Cuộc triền miên đêm qua lại tái hiện một lần nữa.

Nói đi, yêu cầu gì?
Thẩm Trí Ninh được ăn no nên tâm trạng rất tốt.

Lần sau chưa được em đồng ý anh không thể chạm vào em nữa!
Vẻ mặt Thẩm Trí Ninh thay đổi,
Đổi cái khác.

Không đổi!
Thịnh Kiều Dương đột nhiên đẩy anh ra, đứng dậy kéo chăn quấn lên người, ngoại trừ lúc xuống giường đứng không vững, thì động tác từ lúc đứng dậy đến chạy tới phòng tắm của cô được thực hiện vô cùng nhanh chóng, còn vượt qua cả dự kiến của Thẩm Trí Ninh.
Thịnh Kiều Dương giả vờ làm một con cừu bị sói xám ăn xong lau sạch, cuối cùng tóm lấy tay anh hung hăng cắn một cái như muốn trút giận, để lại một dấu răng trên tay anh.
Thẩm Trí Ninh bị cắn nhưng không chớp mắt, vô cùng cưng chiều hôn lên đuôi mắt hiện ra vẻ e thẹn của cô,
Có muốn hai bên cân bằng không?

Cân bằng cái đầu anh!
Thịnh Kiều Dương hất tay anh ra,
Không tin anh nữa, nói không giữ lời.

Sao anh lại nói không giữ lời hả?
Thẩm Trí Ninh cong môi, mỉm cười vô cùng thoả mãn.
Greek mỉm cười, nhìn cô, chờ đợi câu sau của cô.
Lâm Na cũng nhìn anh ta, nghiêm túc hỏi:
Anh thậ5t sự thích tôi sao?

Đương nhiên...

Có lẽ anh cũng hơi thích tôi, nhưng càng nhiều hơn là ham muốn chiếm hữu của anh.
Lâm Na ngắt lời Greek.

Tôi cũng có thể cho em một tình cảm thật đơn giản.

Từ lúc bắt đầu anh đã dùng sai cách, dù phẫu thuật hoàn hảo đến đâu cũng không thể xoá được vết sẹo trong lòng.
Greek nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa,
Nếu như tôi không như vậy, tôi sẽ không có cơ hội, dù chỉ là cơ hội nhỏ nhoi.
Nghe vậy, Lâm Na rũ mắt mỉm cười, qua một lúc lâu cô ngước mắt nhìn anh ta,
Anh cảm thấy bây giờ anh có cơ hội sao?

Bảo bối, em cứ nói đi?
Trong mắt Greek có ý cười.
Hai người đều mỉm cười, một người là nụ cười hiển hiện trên mặt, một người biểu hiện ý cười qua ánh mắt.
Greek nhìn cô, hình như đang suy nghĩ đề nghị này, một lúc sau anh ta cong môi cười, mang theo sự tự tin mạnh mẽ,
Được, cứ quyết định như thế đi.
Khoé môi của Lâm Na hơi cong lên, đường cong này lại nhanh chóng biến mất, cuối cùng cô nói một câu để kết thúc:
Đã muộn rồi, tôi muốn nghỉ ngơi.

Hai bảo bối ngủ ngon...
Greek lập tức biến mất khỏi màn hình.
Lâm Na tắt điện thoại để ra xa, cô nhìn nơi đặt điện thoại, ánh mắt rất lạnh nhạt.
Cô đã nhìn rõ, đối xử với loại người Greek này không thể cứng đối cứng, cầu xin cũng vô dụng, cho nên có lựa chọn lấy lùi làm tiến.
Sáng sớm, Thịnh Kiều Dương đột nhiên giật mình tỉnh lại.
Thấy cô đã 9dần trở lại dáng vẻ trong quá khứ, anh ta mới giật mình, anh ta rung động vì chính cô như vậy.

Greek.
Lâm Na kh6ẽ gọi.
Lâm Na lẳng lặng nhìn người đàn ông trong màn hình.

Greek, tôi cảm thấy chúng ta cứ kéo dài như vậy không có chút ý nghĩa nào hết, không bằng như này đi, cho nhau một khoảng thời gian, nếu đến lúc đó còn không thể thích nhau, vậy thì kiểu gì cũng có lúc chia tay.
Greek, bây giờ tôi không muốn bước vào biệt thự của anh nửa bước.
Dù phong cảnh nơi đó rất đẹp, nhưng không phải là nơi tôi muốn ở.
Lâm Na không đợi Greek nói xen vào đã nói tiếp:
Tôi không thể hiểu được suy nghĩ của anh, nhưng tôi hi vọng anh có thể hiểu được suy nghĩ của tôi, tình cảm mà tôi muốn không phải cướp bóc và dùng thủ đoạn có được, mà là đơn giản thật lòng thật dạ.


Đã nói nếu anh không ngủ phải đồng ý một yêu cầu của em, ai cho anh chạm vào em!
Thịnh Kiều Dương buồn bực nói.

Chúng ta không nói là không thể chạm vào em.

...
Thịnh Kiều Dương ngạc nhiên, sau khi suy nghĩ một lát thì phát hiện thật sự không có quy định này.

? Sao lại nói thế?

Nếu anh thật lòng thích tôi, vậy anh chắc chắn sẽ hi vọng tôi sống vui vẻ, mà không phải làm tôi đau khổ.
Tôi phát hiện sau khi rời khỏi anh, không khí cũng trong lành tốt đẹp hơn.

Được.
Thẩm Trí Ninh rất thoải mái, nhắm mắt lại giả vờ ngủ.
Thịnh Kiều Dương mài dao xoèn xoẹt, vươn móng vuốt nhỏ, vẽ một vòng tròn khiến lòng người ngứa ngáy ở trước ngực anh, ánh mắt cô giảo hoạt, móng tay nhẹ nhàng vẽ vòng tròn.
Thế là trên giường lớn chỉ còn lại một mình Thẩm Trí Ninh trần truồng.
Anh nhìn chiếc chăn bị ném lại bên ngoài phòng tắm, giơ tay che miệng khẽ mỉm cười.
Anh cảm thấy thế nào?
.
Greek híp mắt,
Vậy em muốn thời gian bao lâu?

Trong thời hạn đứa bé trong bụng tôi được sinh ra, nếu như lúc đó có thể xoá bỏ khoảng cách giữa chúng ta, thì sẽ cho đứa bé một ngôi nhà hoàn chỉnh, nếu không được vậy anh đừng ép buộc tôi nữa.
Bây giờ Lâm Na rất bình tĩnh, dáng vẻ như lúc cô đàm phán ở công ty.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.