Chương 397: Vấn đề giáo dục đứa nhỏ


Cô bé tự nói tiếp:
Cha mình đi công tác, cho nên chỉ có mẹ mình đến, nếu cha mẹ của cậu không đến, hôm nay mình có thể đưa mẹ mình8 cho cậu mượn.
Người phụ nữ trẻ đứng bên cạnh cô bé bị lời nói ngây thơ của con gái mình chọc cười, cô ấy ngồi xổm xuống nói với 3con gái:
Nữu Nữu, con đưa mẹ cho người khác mượn, vậy con cũng chỉ có một mình thôi.
Cô bé ngạc nhiên trợn tròn mắt, sau đó khuô9n mặt mũm mĩm nhỏ nhắn đáng yêu nhăn lại, hình như bị chuyện này làm khó.


Vậy phải làm sao bây giờ hả mẹ?
Mẹ Nữu Nữu mỉm6 cười, đang định trả lời, đột nhiên nghe được lời con gái.
Tiểu Hổ bĩu môi, không cãi lại.
Cô giáo Ngô chuyển sang Lưu Tử Kỳ,
Còn có bạn học Lưu Tử Kỳ, lần này người không đúng trước là con, có phải con nên nói xin lỗi Triệu An không?
Mẹ Lưu Tử Kỳ muốn bao che, nhưng nhìn cặp vợ chồng nước ngoài trước mắt, lại kiêng dè không mở miệng.
Cha mẹ cậu bé chỉ mở miệng quát một câu, bảo cậu bé đừng bắt nạt bạn học, nhưng trên thực tế cũng không bước tới, bọn họ cảm thấy đây chỉ là bọn trẻ con vui đùa ầm ĩ, hơn nữa cũng không phải con trai nhà mình bị đẩy ngã.
Lúc này một cậu bé khác cũng xông tới đẩy ngã cậu bé đã đẩy Triệu An, sau đó ngồi lên người đánh cậu bé đó.
Cha mẹ Lưu Tử Kỳ nhìn nhau, Triệu An này nhìn yếu ớt như vậy, cũng không vênh váo hung hăng như mấy đứa bé được sinh ra trong gia đình giàu sang.
Không ngờ lại lịch người ta không nhỏ, trong nhà lại có cả quản gia và bác sĩ gia đình, hơn nữa còn là một cặp vợ chồng nước ngoài, hắn là nhà này có rất nhiều tiến.
Nhưng cũng may, họ đã đến kịp trước khi Tiểu An ra về.
Trước khi đi ngủ vào buổi tối, Thịnh Kiều Dương nói việc của Tiểu An với Thẩm Trí Ninh.
Cha mẹ Lưu Tử Kỳ nhìn thấy cặp vợ chồng nước ngoài ăn mặc không tầm thường, nhỏ giọng thì thầm:
Sao còn có người nước ngoài?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cô giáo Ngô lại hỏi.

Cô giáo Ngô, em biết!
Cô bé có tên là Nữu Nữu giơ tay lên.
Cô giáo Ngô mỉm cười thân thiện:
Được, em nói đi.
Cô bé lập tức nói:
Con thấy Triệu An chỉ có một mình, mới hỏi Triệu An vì sao cha mẹ của bạn ấy không tới, con muốn đưa mẹ cho bạn ấy mượn, nhưng mẹ nói nếu con đưa mẹ cho Triệu An mượn, vậy con cũng chỉ có một mình.
Sau đó con nhìn thấy cha mẹ Lưu Tử Kỳ đều tới, mới bảo Lưu Tử Kỳ chia cha hoặc mẹ cho Triệu An, sau đó Lưu Tử Kỳ đẩy ngã Triệu An, sau đó nữa Từ Tiểu Hổ lại đẩy ngã Lưu Tử Kỳ.
Cô bé nói rất rõ ràng.
Chiếc xe kia lớn hơn chiếc xe bình thường rất nhiều, hơn nữa tất cả cửa sổ xe đều là cửa thuỷ tinh màu đen, một người đàn ông đứng bên cạnh dáng người cao ráo rắn rỏi khí chất rất đặc biệt, vẻ ngoài đẹp trai bức người, hoàn toàn không giống vẻ ngoài bình thường tính cách hướng nội của Triệu An.
Người đàn ông này không nhìn Triệu An mà đưa tay vào trong xe đỡ một cô gái bước xuống, cô trang điểm tinh tế, bên trong áo khoác là một bộ lễ phục màu lam nhạt đính trân châu, nhìn xinh đẹp như thần tiên, dường như vừa mới bước ra từ một nơi long trọng nào đó.
Năm nay, thời gian bọn họ ở nhà khá ít, Thịnh Kiều Dương dành thời gian hơn nửa năm để quay phim, giữa lúc đó còn đi du lịch một thời gian dài, bây giờ vì việc phim điện ảnh sắp công chiếu mà bạn trước bận sau chạy khắp nơi tuyên truyền.
Thẩm Trí Ninh thì khỏi cần phải nói, bây giờ thế giới của anh như xoay xung quanh Thịnh Kiều Dương vậy, cô chạy ra ngoài tuyên truyền anh cũng đi theo, còn theo sát hơn cả trợ lý.

Em không thăng cấp, sao con của chúng ta có thể trở thành hoàng tử công chúa được.

...
Nói hay lắm rất có đạo lý.
Thịnh Kiều Dương ho nhẹ:
Sắp đến ngày dự sinh của Mỹ Nữu rồi, em muốn ở cùng với cô ấy, anh ở nhà với con đi.
Ánh mắt Thẩm Trí Ninh đột nhiên thay đổi, trở nên vô cùng tối tăm, mang theo ý tứ sâu xa.

Hai người là phụ huynh của Triệu An?
Cha Lưu Tử Kỳ hỏi thăm.
Sở dĩ không hỏi hai người có phải phụ huynh của Từ Tiểu Hổ hay không, vì sau khi hai người đi tới liền đứng cạnh Triệu An, đồng thời từ hành động bọn họ khẽ xoa đầu Triệu An, ngồi xổm xuống hôn lên khuôn mặt Triệu An có thể thấy được, bọn họ hắn là phụ huynh của Triệu An.
Cha của Lưu Tử Kỳ đẩy Lưu Tử Kỳ một cái,
Mau xin lỗi bạn học Triệu An đi, cô giáo nói rất đúng, đúng là con sai trước.
Cha mẹ của mình đều không bảo vệ mình, Lưu Tử Kỳ uất ức đến mức mắt rưng rưng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói xin lỗi Triệu An.
Ngay sau đó cô giáo Ngô lại bảo Tiểu Hổ xin lỗi Lưu Tử Kỳ.
Không ngờ buổi ra mắt phim lại trùng thời gian với hoạt động khai giảng của trường Tiểu An, thời gian ra mắt đã sớm được thông báo không thể sửa được, trường học của Tiểu An lại chỉ thông báo thời gian hoạt động cho phụ huynh trước mấy ngày, Thịnh Kiều Dương đành phải nhờ Vợ chồng Felix đến chống đỡ trước.
Vốn cô muốn để Thẩm Trí Ninh đi qua đó, nhưng cái tên này nói không muốn đi một mình, nhất định phải chờ cô.
Vợ chồng Felix đã đến, Triệu An không còn một mình nữa, trái lại là Từ Tiểu Hổ bơ vơ, thấy thế Lilith để Felix dẫn Từ Tiểu Hồ chơi trò chơi.
Từ Tiểu Hồ chơi rất vui vẻ, Triệu An lại hơi rầu rĩ không vui, cậu bé thường xuyên nhận những bạn học đi cũng cha mẹ khác đến mất hồn.
Những vị phụ huynh chưa rời đi đều bàn tán ầm ĩ.

Kỳ lạ, dáng vẻ đứa bé này quá bình thường, không di truyền được chút gen tốt nào của cha mẹ hai bên.

Từ Kiều Kiều kia là một ngôi sao, có một số ngôi sao không được đường hoàng cho lắm ha ha.

Ai biết được!

Không đúng, đứa bé kia tên là Triệu An, họ Triệu, tôi biết bạn trai Từ Kiều Kiều họ Thẩm, lúc trước tôi có xem chương trình thực tế mà bọn họ tham gia.

Tôi tra được rồi, trên mạng có tin tức nói bọn họ có đứa con nuôi, trước kia còn vì đứa bé này mà gây ra không ít scandal.

Chỉ là con nuôi à, trông có vẻ rất thân.
Người bị các vị phụ huynh bàn tán lại đang ngồi trong xe hỏi Tiểu An có tâm đắc và suy nghĩ gì khi tham gia hoạt động khai giảng học kỳ mới.

Ai cho cậu bắt nạt An An, ai cho cậu bắt nạt An An, đánh chết cậu!

Oa!
Cậu bé bị đánh lập tức oà khóc.
Vốn cha mẹ của cậu bé kia còn mỉm cười đứng ngoài quan sát, nhưng khi thấy con trai bị đẩy ngã thì mặt biến sắc, vội vàng chạy tới, cha của cậu bé đẩy cậu bé đang đánh con trai anh ta ra, kéo con trai mình lên.

Con biết rồi, có thể bảo bạn học có cả cha mẹ đến chia một ngư5ời cho Triệu An.
Nữu Nữu nói xong, quay lại nhìn ngó, sau đó nhìn thấy một cậu bé khoẻ mạnh, cao lớn đang cầm tay cha mẹ ở gần đó, cô bé chạy tới yêu cầu cậu bé này chia cha hoặc mẹ cho Triệu An.
Cậu bé nghe xong liền xù lông, nhưng dáng vẻ của cô bé thật sự đáng yêu, cậu bé không thể ra tay, liền bước tới đẩy Triệu An ngã sấp xuống.

Hả?
Thịnh Kiều Dương nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu An,
Tiểu An, con bị bắt nạt hả?
Bởi vì Tiểu Hổ đã nói nên hai giáo viên không thể không vội vàng đi qua giải thích.
Lưu Tử Kỳ chưa rời đi cũng được cha mẹ dắt tới, cha Lưu Tử Kỳ tươi cười xin lỗi, nói con trai mình không đúng, còn nói về nhà sẽ dạy dỗ cẩn thận, lúc nói còn thỉnh thoảng liếc nhìn Thẩm Trí Ninh.

Cô giáo Ngô, là Lưu Tử Kỳ đánh An An trước, con không sai!
Tiểu Hổ mở miệng nói.

Từ Tiểu Hổ, đầu tiên cô giáo khen ngợi hành động đứng ra bảo vệ bạn bè của con, tiếp theo cô giáo cũng phải phê bình con, kể cả là bảo vệ bạn học cũng không thể đánh bạn, con có thể dùng những cách khác.
Cô giáo Ngô nhẹ nhàng nói.

Tử Kỳ nhà chúng tôi chỉ đùa giỡn với bạn học nhỏ tên là Triệu An này thôi, nhưng Từ Tiểu Hổ này quá đáng rồi, đánh Tử Kỳ nhà chúng tôi sưng mặt sưng mũi.
Mặc dù mẹ Lưu Tử Kỳ thấy hơi chột dạ, nhưng là một người mẹ bao che con cái, lúc này cô ta không thể nhượng bộ.

Mặt mũi bầm dập? Vị phu nhân này, xin đừng nói phóng đại như thế, tôi không nhìn thấy mặt mũi bầm dập gì đó.
Lilith có dáng người cao gầy trực tiếp áp đảo đối phương về mặt khí thế, tiếng phổ thông của bà rất chuẩn xác rõ ràng, khiến các vị phụ huynh xung quanh đều tỏ vẻ ngạc nhiên.

Mẹ Triệu An, về sau cháu chắc chắn sẽ không bắt nạt Triệu An nữa, cháu sẽ bảo vệ bạn ấy!
Lưu Tử Kỳ nắm chặt nắm tay tỏ vẻ quyết tâm.
Tiểu Hổ đứng bên cạnh cười ha ha, cũng không biết học được ở đâu, vẻ mặt cười lạnh lại hơi giống với người lớn.
Sau khi xe của đám người Thịnh Kiều Dương rời đi, Lưu Tử Kỳ còn hâm mộ nhìn theo chiếc xe:
Nếu con là Triệu An thì tốt rồi, cha đẹp trai như vậy, mẹ xinh gái như vậy, ôi!

Thằng nhóc thối, con đang nói gì đó?
Cha Lưu Tử Kỳ vỗ nhẹ lên đầu Lưu Tử Kỳ.

Chồng ơi, con trai bắt đầu ghét bỏ chúng ta rồi.
Mẹ Lưu Tử Kỳ dở khóc dở cười.

Thì ra lúc trước em bảo anh đưa đón Tiểu An chỉ là làm nền, là vì muốn vứt bỏ anh.
Có phải còn muốn đi gặp tình nhân cũ không?

Tình nhân cũ cái gì chứ, đừng nói lung tung, em muốn ở bên Mỹ Nữu, nếu anh đi cùng, đến lúc đó là em ở bên anh hay là ở bên cô ấy?


Nghe Lilith nói, chúng ta không đi khiến Tiểu An rất thất vọng, sau này chúng ta phải để tâm đến vấn đề này một chút, đã nhận nuôi thằng bé thì phải chịu trách nhiệm với thằng bé.
Tuy Tiểu An đã dần dần thoát khỏi cái bóng về tai nạn của cha mẹ, nhưng em muốn thấy một Tiểu An sáng sủa hoạt bát, giống như Tiểu Hổ vậy.

Em hi vọng thằng bé giống Tiểu Hổ sao? Vậy đời này hi vọng của em không thể thực hiện được rồi, dù Tiểu An có vui tươi cũng sẽ không giống Tiểu Hổ, tính cách của thằng bé đã được định hình rồi.
Thịnh Kiều Dương tóm lấy bàn tay đang làm loạn của anh, lườm anh một cái:
Nghiêm túc đi!

Ừ, anh rất nghiêm túc.
Anh cong ngón tay, gãi lòng bàn tay của cô.
Thịnh Kiều Dương vốn đang nằm lại ngồi dậy,
Thẩm Trí Ninh, anh có thể nghiêm túc với việc nuôi con một chút không? Không nuôi dạy Tiểu An tốt được, sau này sao anh có thể nuôi con của chúng ta chứ!

Thẩm Trí Ninh nhìn cô, không nói gì.

Em có thể không cần để ý đến anh, em ở bên Lâm Na là được rồi.

Vậy thì thôi đi, một người đàn ông to lớn như anh ở bên cạnh rất xấu hổ, bọn em cũng không thể nói những chuyện riêng tư.
Thịnh Kiều Dương bĩu môi,
Anh cũng không thể lúc nào cũng nhìn chằm chằm em mà phải không, anh phải tin tưởng em.

Anh tin em, nhưng anh không tin người khác.

Anh nói người khác là ai? Greek kia? Hay là Lâm Diễn?
Thẩm Trí Ninh không nói lời nào, chỉ nhìn cô.
Thịnh Kiều Dương ôm lấy mặt của anh, lại gần hôn một cái, dỗ dành:
Người đàn ông khác so sánh với anh đều là cặn bã, em cam đoan lần này em sẽ rất cẩn thận, em không ngốc mà đúng không?
Thấy Thẩm Trí Ninh vẫn không nói lời nào, Thịnh Kiều Dương lại dùng chiêu,
Nếu khi trở về em có thể thấy anh và Tiểu An thân thiết như các cặp cha con bình thường, em sẽ cho anh một sự bất ngờ to lớn.

Bất ngờ gì?
Thẩm Trí Ninh hơi nhướng mày.

Tiểu Hổ!
Một tiếng gọi vang lên.
Tiểu Hổ đang vừa đi vừa tung áo khoác lập tức vui mừng chạy như điên về phía phát ra giọng nói,
Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tới rồi!

Cũng may đến kịp lúc hoạt động của các con kết thúc.
Từ Bình đỡ được con trai đang nhảy lên.
Thịnh Kiều Dương chỉ liếc nhìn hai người lớn, ánh mắt nhìn Lưu Tử Kỳ khoẻ mạnh kháu khỉnh lại không hề có ác ý gì, còn nói giúp cho đứa nhỏ một câu:
Trẻ con va chạm với nhau là chuyện bình thường, chỉ cần nói chuyện rõ ràng là được rồi, đừng tuỳ tiện đặt việc đánh chửi ở bên miệng.
Cô tin tưởng bạn nhỏ Lưu Tử Kỳ cũng không cố ý, có đúng không?
Mặc dù trẻ nhỏ mới học lớp hai cũng chưa lớn tuổi lắm, nhưng vẫn có thể nghe ra được thiện ác, vốn Lưu Tử Kỳ nghe thấy cha ruột của mình đang nói trở về sẽ đánh cậu bé một trận cảm thấy vô cùng uất ức, lại nghe thấy người mẹ xinh đẹp lại dịu dàng của Triệu An nói đỡ giúp mình, đột nhiên thấy rất cảm động.
Lúc này cửa xe phía sau mở ra, có người bước xuống.
Tiểu Hổ thò đầu ra từ bả vai của Từ Bình, ánh mắt sáng lên, quay lại nhìn Triệu An kêu lên:
An An, cha của cậu tới đón cậu rồi!
Những người chưa rời đi đều tò mò nhìn qua đó.

Xảy ra chuyện gì vậy?
Đúng lúc này cô giáo bước tới hỏi các vị phụ huynh.

Cô giáo Ngô, Từ Tiểu Hổ đánh con hu hu...
Lưu Tử Kỳ lập tức mách.
Sau khi giải quyết vấn, người xung quanh không giải tán, có mấy phụ huynh muốn bắt chuyện với vợ chồng Felix, tìm hiểu gia thế của Triệu An, nhưng không moi ra được câu nào.
Chẳng mấy chốc, hoạt động cha mẹ và con cái của học kỳ mới đã bắt đầu.
Hoạt động cha mẹ và con cái vừa kết thúc, mấy vị phụ huynh dẫn theo con nhà mình chuẩn bị rời khỏi trường học về nhà.
Bởi vậy nên cổng trường trở nên vô cùng nhộn nhịp.

Sao thế, em nói không đúng sao?
Thịnh Kiều Dương nhướng mày, vẻ mặt không cho anh phản đối.
Thẩm Trí Ninh chậm rãi ngồi dậy, đối mặt với cô, ánh mắt vô cùng tình cảm,
Thì ra em đã bắt đầu suy nghĩ về tương lai của chúng ta rồi.

Chẳng lẽ em không thể nghĩ sao?

Không, dĩ nhiên không phải.
Thẩm Trí Ninh ôm Thịnh Kiều Dương,
Anh chỉ thấy rất vui.

Cho nên?
Thịnh Kiều Dương không hề bị lay động, hôm nay cô nhất định phải đạt được cái nhìn chung về việc giáo dục Tiểu An với Thẩm Trí Ninh.
Triệu An đã tránh khỏi tay Lilith, chạy về phía hai người.

Là Từ Kiều Kiều!
Không biết ai nói ra thân phận của người này trước.

Tất cả đều nghe theo em.
Thẩm Trí Ninh không hề nghĩ ngợi đã đáp lời.
Thịnh Kiều Dương đảo mắt, khoé miệng mang theo ý cười, giơ tay ôm cổ Thẩm Trí Ninh,
Vậy anh yêu, sau này anh phải đưa đón Tiểu An đi học, đầu tiên anh phải học cách làm người cha tốt của Tiểu An, em mới dám tin sau này anh sẽ là người cha tốt của con chúng ta.

Đưa đón đi học?

Nhanh như vậy đã không đồng ý rồi?
Thịnh Kiều Dương ngẩng đầu, nhìn anh chằm chằm.
Thịnh Kiều Dương vừa mới rời khỏi buổi ra mắt phim điện ảnh, chưa kịp thay quần áo đã vội vàng chạy tới đây.
Nhìn thấy Tiểu An chạy tới, cô không quan tâm váy có quét xuống đất hay không, ngồi xuống dang tay ôm lấy Tiểu An.
Có người vội lấy điện thoại ra chụp ảnh quay phim.
Hai giáo viên đứng trước cổng trường để tiễn học sinh và phụ huynh cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, bọn họ thật sự không biết bạn học Triệu An nhìn như đứa bé trong gia đình bình thường vậy mà lại là con của hai người này.

Đứa trẻ này, sao cháu lại bạo lực như vậy! Cha mẹ cháu không dạy cháu phải đoàn kết thân thiện với bạn học sao? Sao cháu lại đánh Tử Kỳ nhà chúng tôi hả
Mẹ cậu bé bao che cho con cũng kéo con trai tới, sau đó tức giận nhìn cậu bé đánh con trai cô ta.

Là Lưu Tử Kỳ bắt nạt An An trước!
Cậu bé không hề áy náy, hất cằm trả lời.

Sao có thể: Nữ vương đã ra lệnh, anh không dám không nghe theo.
Trong mắt Thẩm Trí Ninh có ý cười.

Nữ vương? Em nhớ lúc trước anh còn gọi em là công chúa điện hạ, sao em lại thăng cấp rồi?
Thịnh Kiều Dương buồn cười hỏi.
Tiểu Hổ cũng rất thoải mái, nói xin lỗi qua loa, sau đó còn không nể mặt uy hiếp:
Lưu Tử Kỳ, nếu lần sau nhìn thấy cậu bắt nạt An An nữa, mình sẽ lại đánh cậu!
Xung quanh vang lên tiếng cười.
Trên khuôn mặt nghiêm túc của cô giáo Ngô cũng có nét cười, nhưng cô giáo vẫn ôn hoà dạy bảo Tiểu Hổ vài câu.

Đúng đấy, cô giáo Ngô, học sinh này của cô chắc chắn có khuynh hướng bạo lực, chưa động chạm đến nó đã xông thẳng tới đánh Tử Kỳ nhà chúng tôi rồi, sao tôi có thể yên tâm để Tử Kỳ nhà chúng tôi học cùng lớp với một người như vậy chứ.
Mẹ Lưu Tử Kỳ cũng nói.
Bạn học Tiểu Hổ cũng tìm được chỗ dựa, vẫy tay gọi cặp vợ chồng trung niên nước ngoài đi sau lưng cô giáo Ngô,
Chú Felix, dì Lilith, hai người mau tới đây, An An bị người ta bắt nạt!
Triệu An vốn còn cúi đầu như đang đắm chìm trong thế giới của mình nghe được tiếng gọi của Tiểu Hổ, lập tức ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy cặp vợ chồng nước ngoài đi tới thì vẻ mặt hơi thay đổi, cảm giác thả lỏng như đã tìm được người thân thiết làm chỗ dựa.
Ngày thường người đưa đón Triệu An là một nữ bảo mẫu trung niên, có thể đi học ở đây đều là người có hoàn cảnh gia đình khá tốt, cũng có rất nhiều các bạn nhỏ được bảo mẫu đưa đón.
Nhưng trong nhà có quản gia và bác sĩ riêng, chắc chắn không phải là gia đình giàu có bình thường, phải là người có tiền có thân phận.

Mẹ.
Tiểu An ôm cổ, vùi đầu vào cổ cô.

Di Kiều Kiều, hôm An An bị Lưu Tử Kỳ bắt nạt!
Tiểu Hổ đứng bên cạnh lớn tiếng nói.

Triệu An này có phải là đứa bé được người nước ngoài nhận nuôi không?

Tôi cảm thấy đúng vậy.
Xung quanh vang lên tiếng bàn tán mơ hồ.
Felix liếc nhìn xung quanh, sau đó đặt nhẹ tay lên ngực, cơ thể hơi nghiêng về trước, dùng giọng địa phương nói tiếng phổ thông:
Kẻ hèn chỉ là quản gia của cha mẹ Triệu An.
Lilith ngẩng đầu nháy mắt với đám người Triệu An trước, sau đó cũng nghiêm túc nói:
Tôi là VỢ quản gia, kiêm bác sĩ gia đình.
Bỗng dưng ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Triệu An cũng hơi thay đổi, ngay cả cô giáo Ngô cũng rất ngạc nhiên.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.