Chương 47: Gặp lại không quen biết
-
Nữ Vương Thời Thượng
- Đậu Ta Rất Bận
- 1273 chữ
- 2022-02-04 08:04:38
Không nghi ngờ gì, Thịnh Kiều Dương lấy được nhiều thiệp mời nhất đã giành hạng nhất của bảng tổng hợp thực lực
Vòng này không có bức ảnh đẹp nhất, chỉ có cô được quyền miễn loại.
Kỳ thực nói thẳng ra, quyền miễn loại không có tác dụng quá lớn với những thí sinh thực lực như bọn họ
Nhưng có quyền miễn loại có thể khiến tâm trạng thoải mái hơn trong một vòng thi, chỉ sợ đây là chỗ tốt duy nhất
Đến buổi trưa, người không có thiệp mời chỉ có thể về nhà siêu mẫu đợi, người lấy được thiệp mời phải quay lại chụp poster quảng cáo
Dù sao, đi phỏng vấn làm người mẫu quảng cáo của mấy cửa hàng không phải chỉ để làm màu
Thịnh Kiêu Dương phải đi chụp quảng cáo cho ba cửa hàng là mệt nhất, phải thay từng bộ từng bộ quần áo
Có khi vì phối hợp với quần áo phải đổi tạo hình
Đương nhiên cô không dành nhiều thời gian để tạo hình, đơn giản chỉ là đội tóc giả thay cách trang điểm
Chờ cô chụp xong về biệt thự, tất cả mọi người đã trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, ngoài ý muốn tổ tiết mục không đến giục bọn họ rời giường, còn nhân đạo cho bọn họ một ngày nghỉ
Đồng thời còn phát cho mỗi người một bộ điện thoại có thể dùng ở đây (điện thoại của công ty tài trợ quảng cáo)
A, cuối cùng có thể nghỉ ngơi!
Lúc mọi người cầm điện thoại lướt Weibo và trang cá nhân, Thịnh Kiều Dương đeo balo nhỏ đi ra cửa
Vương Vị định đi tìm Thịnh Kiều Dương để follow lẫn nhau nhưng lại vồ hụt, cô đi một vòng chỗ những người khác cũng không tìm được người
Kỳ quái, mới sáng sớm đã không thấy người đâu? Đi đâu rồi?
Vương Vi lẩm bẩm
Thịnh Kiêu Dương ra cửa đến ven đường tìm xe đi nhờ, đến khu vực nội thành lại tìm một chiếc taxi.
Lúc đi đến cửa tiểu khu của nhà Mỹ Nữu liền bị cản lại
Cô đành phải đến phòng bảo vệ đăng ký, nhờ bảo vệ gọi điện thoại nội tuyển đến nhà Mỹ Nữu
Bảo vệ gọi tới nói có người tìm Lina, người nghe trả lời Lina không ở nhà.
Có phải cô ấy ở Paris không?
Cuối cùng Thịnh Kiêu Dương nhịn không được xen vào hỏi, cô nghe được, người nghe máy là bảo mẫu nhà Mỹ Nữu.
Đúng thế.
Bảo mẫu trả lời.
Vậy cô có thể giúp tôi liên lạc với cô ấy, để cô ấy gọi cho tôi không?
Thịnh Kiều Dương không cam tâm
Rất xin lỗi, thưa cô, tôi không có quyền hạn này.
Thịnh Kiêu Dương thất vọng, cô rời khỏi phòng bảo vệ, quay lại ven đường chờ trong xe taxi
Cô hạ cửa sổ xe xuống, nhìn vào trong khu chung cư, lại nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc chậm rãi đi ra.
Lúc đầu cô không nhớ ra đây là xe của ai, lúc đang nghĩ về nó, chiếc xe kia đã chạy ra từ trong tiểu khu
Từ chiếc cửa sổ nửa mở ở ghế sau, cô thấy được sườn mặt người kia
Lâm Diễn? Thịnh Kiêu Dương trợn to mắt, cô đặt tay lên cửa xe, lúc muốn đẩy cửa xuống xe đột nhiên nghe thấy tiếng của tài xế
Thưa cô, bây giờ cô muốn đi đâu?
Bàn tay cầm tay nắm cửa run lên rồi thu lại
Cô nghe được mình không khống chế được nói:
Đuổi theo chiếc xe kia!
Được rồi, xin hãy ngồi vững.
Tài xế khởi động xe, đuổi theo chiếc xe vừa rời khỏi tiểu khu.
Thịnh Kiêu Dương đưa tay che trước ngực, cảm giác tim mình đập rất nhanh
Trong lúc nhất thời cô cảm thấy tâm trạng rất phức tạp.
Lúc trước thấy Lâm Diễn cô đâu phải trốn ở một bên theo dõi như thế này
Từ trước tới nay cô đều quang minh chính đại tới gần anh
Sau đó tìm đủ các loại lý do, các loại phương pháp để trò chuyện nhiều hơn với anh
Nhưng bây giờ không được, cô không còn là Thịnh Kiêu Dương, chí ít ở mặt ngoài thì không phải
Không ai biết cô còn sống, dùng một thân phận khác để sống
Không biết lúc anh nghe được mình xảy ra chuyện có khó chịu không..
Thịnh Kiêu Dương suy nghĩ lung tung, nhìn chằm chằm chiếc xe phía trước
Theo dõi đến tận cửa của một trường đua ngựa
Lâm Diễn xuống xe, vệ sĩ đi theo bên cạnh
Lúc này, có một cô gái mắt xanh tóc nâu mặc đồ cưỡi ngựa chạy ra từ trong trường đua ngựa, vừa ra liền chạy thẳng tới Lâm Diễn, nhiệt tình ôm cánh tay anh
Anh yêu, sao giờ anh mới đến?
Dù cách một khoảng xa, nhưng giọng nói nũng nịu của cô gái vẫn truyền tới tai Thịnh Kiêu Dương
Thịnh Kiêu Dương giật giật khóe môi, đột nhiên không biết trong lòng là cảm giác gì.
Thưa cô, đó là bạn trai của cô phải không?
Tài xế xuyên qua kính chiếu hậu liếc Thịnh Kiêu Dương một cái.
Không phải, lái xe đi.
Thịnh Kiêu Dương cứng đờ nói.
Muốn đi đâu?
Đến khu vực lân cận sông Tiber, dừng ở đâu cũng được.
Thịnh Kiều Dương tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt lại, mặt không biểu cảm.
Tài xế không nói gì nữa, khởi động xe.
Lâm Diễn đang đi vào trường đua ngựa như có cảm giác gì đó, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía chiếc xe đang rời đi.
Người ngồi trên xe là một cô gái tóc xám bạc, tuổi tác không lớn, người Châu Á
Sau khi theo đến đây liền rời đi.
Vệ sĩ đi theo bên cạnh thấp giọng báo cáo.
Làm sao vậy, anh yêu?
Cô gái thấy anh đột nhiên dừng lại, cảm thấy khó hiểu.
Không có gì.
Lâm Diễn nhẹ nhàng gạt tay cô gái ra khỏi tay mình.
Cô gái nhướng mày, muốn khoác tay Lâm Diễn, bị anh nhàn nhạt liếc một cái liền chùn tay
Lúc taxi dừng lại, tài xế khuyên nhủ:
Trên đời này còn có nhiều thứ tốt đẹp, cô phải nghĩ thoáng chút.
Một cô gái nhìn thấy một người đàn ông thân thiết với cô gái khác sau đó muốn đi đến bờ sông, bạn nói muốn người ta nghĩ như thế nào? Hiển nhiên tài xế nghĩ Thịnh Kiều Dương muốn phí hoài bản thân.
Thịnh Kiêu Dương nói cảm ơn, trả xong tiền liền xuống xe.
Cô chẳng có mục đích đi đâu, đi đến bờ sông Tiber, phóng tầm mắt nhìn ra xa, mỗi cây cầu trên sông đều rất đẹp
Trong lúc lơ đãng, cô nhớ lại câu nói của tài xế kia..
Trên đời này còn có nhiều thứ tốt đẹp, cô phải nghĩ thoáng chút.
Cô đột nhiên cười.
Có cái gì nghĩ không thông, sao Thịnh Kiêu Dương cô có thể tìm chết vì một người đàn ông
Nếu cô nghĩ quẩn, lúc trước sẽ không rời khỏi nơi này
Theo tính cách của cô, không có được một kết quả sẽ không từ bỏ, trừ khi chính cô không muốn kết quả này.
Nhưng cô luôn không cam tâm, cô yêu người ta đã nhiều năm, từ đầu tới cuối chưa đâm thủng tầng giấy kính kia
Đến sau cùng cũng không đạt được một câu trả lời chính xác, một câu trả lời có thể khiến cô làm ra lựa chọn quyết đoán cho tình cảm đã nỗ lực mấy năm
Bây giờ cô biến thành người khác, càng không chiếm được câu trả lời này, trong lòng luôn có tiếc nuối.