Chương 129: Rất giống sếp!


Tuy chỉ là lời nói đùa nhưng cũng là lời khen sự chuyên nghiệp của Tiết Linh m.

Tiết Linh Âm chạy rất nhanh nhưng không ngờ người đàn ông8 phía trước càng nhanh hơn, lúc sắp đuổi kịp thì anh ta đột nhiên lách vào một con ngõ tối.

Cô đuổi theo nhưng không thấy ai.
Không thể là sếp được, chắc chắn là vì có quá nóng lòng muốn gặp anh nên mới xuất hiện ảo giác.

Nhìn quen à? Có thấy mặt không?
Lão Dương cũng không nhìn rõ lắm, người kia chạy quá nhanh, bốn người bọn họ không thể đuổi kịp.
Tiết Linh Âm lắc đầu, cười mỉa mai:
Chắc tôi nhìn nhầm...

Bố3n cảnh sát đuổi theo một người mà lại để mất dấu...

Không biết đang theo dõi chúng ta, hay theo dõi phòng khám...
Lúc ấy Lý Bạch ở xa 9nhất, chỉ thấy bóng đen thoáng qua một cái rồi biến mất.
Anh ta đuổi theo chậm nhất nên không nhìn rõ.
Lão Dương, tôi cảm thấy người ki6a khá quen..
Tiết Linh Âm cố gắng nhớ lại, dù không thể đuổi kịp người kia trong vòng hai mươi mét nhưng luôn có cảm giác đã thấy bóng lưng kia5 ở đâu đó. Cô muốn nhìn rõ hơn, đáng tiếc người đàn ông chỉ chọn ngõ nhỏ tối tăm để chạy vào. Căn nhà hai bên che khuất ánh trăng, chỉ lờ mờ cảm thấy bóng dáng cao lớn, đường nét rõ ràng, rất giống... Rất giống... Tiết Linh Âm đột nhiên trợn to mắt, rất giống đội trưởng Đan! Sếp! Đúng, quá giống! Cô đã đi theo anh một năm nên rất quen với dáng người của anh. Chỉ có điều... Tiết Linh Âm cau mày, nếu là sếp, vì sao anh lại không xuất hiện? Cô cảm thấy không hợp lý nên đã phủ nhận ý kiến của mình.
Sau khi Viên Khả đưa ra thẻ cảnh sát thì cùng Tô Cẩn đi qua dây cảnh giới.
Tô Tô! Tô Tô!
Đi được vài bước lại nghe có người gọi sau lưng.
Tô Cẩn không ngoảnh lại nhìn cũng biết là ai, đó là Diệp Ái Lạp, nơi có tin tức luôn có bóng dáng của cô ấy. Chẳng trách lại được tòa soạn coi trọng, không sợ khổ không sợ mệt mỏi, không cần biết có tin mới gì, chỉ cần có độ hot đều chạy đến phỏng vấn. Diệp Ái Lạp mới đi làm một năm mà đã là chủ biên của một chuyên mục quan trọng.

Tô Tô! Ở đây! Ở đây!
Diệp Ái Lạp cầm máy ảnh DSL đi dọc theo dây cảnh giới, vẫy tay lia lịa.

Có lẽ là kẻ thù của Lý Quốc Cường...
Lý Bạch phân tích:
Định theo dõi trả thù ông ta, vừa hay bị chúng ta bắt gặp nên sợ hãi bỏ chạy.

Lão Dương im lặng, Tiết Linh Âm cúi đầu dựa vào tường, hai người đều chìm trong suy nghĩ.
Cảnh sát phong tỏa phòng khám, bên ngoài có cảnh sát canh giữ, một vài phóng viên đến đây đều bị ngăn cản bên ngoài dây cảnh giới.
Tô Cẩn bất đắc dĩ ngoảnh lại, đứng từ xa nhìn.


Tô Tô, dẫn tớ vào chung đi!
Diệp Ái Lạp buộc tóc đuôi ngựa, dù thức đêm chạy tin tức vẫn hoạt bát, tràn đầy năng lượng.

Tô Cẩn cười lạnh, tiếp tục đi về phía trước, không thèm để ý đến cô ấy nữa.
Tô Tô...
Diệp Ải Lạp kéo dài giọng nhưng bị cảnh sát ngăn cản ở bên ngoài, nhìn Tô Cẩn rời đi với vẻ mong chờ.


Bạn cô à?
Bước vào phòng khám, Viên Khả tò mò hỏi.
Tôi không có bạn bè.
Tô Cẩn thờ ơ.

Trong phòng khám còn có mấy cảnh sát khác, bọn họ thấy Tô Cẩn đều kỳ quái nhìn sang.

Cô kéo mũ áo lên, che khuất nốt mẩn đỏ trên trán và cũng che khuất ánh mắt những người kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.