Chương 182: Kẻ tình nghi số một
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 698 chữ
- 2022-02-04 07:12:03
Tiết Linh Âm hừ lạnh dựa vào lưng ghế, sắc mặt không tốt.
Viên Khả và lão Dương nhìn nhau, người sau nhìn Tiết Linh Âm rồi lắ8c đầu cười khẽ, không hề thấy ngạc nhiên.
Anh ngồi từ giữa trưa đến xế chiều, không nghỉ ngơi một giây nào.
Lúc hơn ba giờ, Đan Thần Huân nhận được điện thoại của Tiết Linh m, sau khi bọn họ nói chuyện với bố mẹ cô bé kia thì phát hiện Vinh Diệu Quốc - bố cô bé kia nói năng ngập ngừng, rất đáng nghi.
Sau đó, những người khác cũng rời đi, tự đi điều tra phần việc của mình.
Đan Thần Huân ngồi một mình trước bàn họp, anh xem một lượt tất cả bản lời khai, đồng thời nghiên cứu báo cáo khám nghiệm tử thi và xét nghiệm,
Viên Khả giơ ngón cái like cho đàn anh.
Sếp, chúng tôi đến nhà họ Tạ.
Viên Khả và lão Dương không dám chậm trễ nữa, lập tức đi tìm Tạ Húc Mỹ tra hỏi. Tiết Linh Âm cũng nói:
Bây giờ tôi và Lý Bạch đi gặp bố mẹ cô bé kia.
Bây giờ bọn họ có động cơ giết người nên là kẻ tình nghi lớn nhất.
Ừm.
Đan Thần Huân gật đầu, dặn dò cô:
Ngoại trừ bố mẹ cô bé thì còn phải hỏi thăm cả hàng xóm, tìm hiểu toàn diện.
Vâng.
Tiết Linh Âm và Lý Bạch cùng rời khỏi phòng họp.
Có... có biết...
Vinh Diệu Quốc nói năng lắp bắp, có thể thấy đang rất lo lắng.
Đan Thần Huân đánh giá ông ta, hơn 40 tuổi, dáng người trung bình có bụng bia, mái tóc lưa thưa, khuôn mặt đờ đẫn, trông không quá khỏe mạnh.
Nói vậy, tên hung thủ này rất gian xảo, cũng đủ thông minh, mạch suy nghĩ vô cùng3 rõ ràng.
Suy nghĩ của Cao Sơn trùng khớp với Đan Thần Huân.
Có thể nghĩ đến việc tạo hiện trường giả làm loạn phương hướng9 điều tra của cảnh sát, tên hung thủ này không đơn giản, chắc đã mưu tính rất lâu.
Đúng!
Những lời nói của anh ta đã tăng thêm lòng tin cho mọi người, mọi người lập tức tràn đầy tinh thần, lần lượt đồng ý.
Đưa ông ta về Tổng cục.
Đan Thần Huân dặn dò.
Mười phút sau chúng tôi sẽ đến nơi.
Tiết Linh Âm cúp điện thoại. Đúng mười phút sau, bọn họ đưa Vinh Diệu Quốc trở về. Trong phòng thẩm vấn, Vinh Diệu Quốc chắp hai tay vào nhau, vẫn luôn cúi đầu, trông rất căng thẳng. Đan Thần Huân vừa vào cửa đã chú ý đến ông ta đang rung chân, rõ ràng đang rất lo lắng.
Vinh Diệu Quốc đúng không? Bố của Vịnh Hân Hân?
Anh ngồi xuống hỏi, Lý Bạch và Tiết Linh Âm cầm sổ ghi chép ngồi hai bên. Người đàn ông gật đầu, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng vào bọn họ.
Ông biết nạn nhân Tạ Húc Khang không?
Đan Thần Huân tiếp tục hỏi.
Thế là sau khi ra về, bọn họ không đi ngay mà theo dõi ở dưới nhà cô bé, một tiếng trước Vinh Diệu Quốc đã xách vali đi ra ngoài.
Chúng tôi theo dõi ông ta đến nhà ga, đã bắt giữ trước khi ông ta lên xe.
Tiết Linh Âm nghi ngờ ông ta muốn chạy trốn, chắc chắn đang che giấu gì đó.
Ừm.
Doãn Đông Phương gật đầu:
Hiểu các6h tạo ra manh mối, năng lực phản trinh sát của hung thủ khá tốt.
Không cần biết hắn là thần thánh phương nào, cái ác không5 thể thắng chính nghĩa, chúng ta chắc chắn có thể bắt được hằn!
Lý Bạch vô cùng tự tin.
Anh quan sát tay ông ta, bàn tay rất thô ráp, vừa nhìn đã biết làm việc tay chân nặng nhọc trong thời gian dài, móng tay xám trắng chắc là bị bệnh.
Là ông giết cậu ta? Vì ông hận cậu ta, cậu ta đã hại con gái ông, có đúng không?
Tiết Linh Âm nói từng lời vô cùng sắc bén.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.