Chương 201: Mời cô ăn cơm


Đan Thần Huân đứng rất gần cô, gần như dựa sát bả vai vào nhau, cô vô thức tránh sang bên cạnh một bước.

Người đàn 8ông để ý đến hành động của cô thì hơi nhíu hàng lông mày, có điều về mặt vẫn bình thường.


Sao cô biết?


Ừm.
Người đàn ông trả lời:
Với những manh mối hiện nay, Tạ Húc Mỹ có tình nghi lớn nhất.

Hai người đi đến bên cạnh xe, Đan Thần Huân đưa tay lên nhìn đồng hồ, đã gần chín giờ rồi.

Tối nay lại là bò bít tết à?
Anh kéo cửa ghế sau, thuận miệng hỏi một câu.

3Vừa rồi cô ta xem tạp chí..
Tô Cẩn vẫn để ý đến quyền tạp chí mà Tạ Húc Mỹ xem ở phòng khách, tên là
Thế giới sinh vật
.9 Vừa nãy ngồi nói chuyện ở phòng khách cô đã nhìn lướt qua bìa tạp chí, trong tạp chí giới thiệu về loại động vật bò sát, 6phần lớn những hình ảnh kèm theo đều là rắn.

Cô ta nói không thích rằn nhưng quyển tạp chí kia chủ yếu nói về rắn5, một người không thích rắn thì sẽ không xem loại tạp chí này.

Cô cho rằng cô ta là hung thủ?
Đan Thần Huân cúi đầu nhìn cô, khóe môi nhếch lên.
Tô Cẩn nhìn anh sau đó đi về phía trước, đi được một quãng mới nói:
Trước khi kết án, ai cũng có thể là hung thủ.


Tôi không ăn tối.

Hay cho câu tiện đường, hình như đến đây ăn cơm cũng không tiện đường lắm nhỉ?

ở đây có bò bít tết tốt nhất, ngon nhất thế giới.

Tô Cẩn không nói chuyện, trước khi lên xe còn nhìn cổ tay người đàn ông.
Dựa vào ánh đèn đường, cô không thấy trên mặt đồng hồ có dấu hiệu S, chỉ là một chiếc đồng hồ rất bình thường.
Cô lên xe, dựa vào ghế sau.
Đan Thần Huân lái xe rời đi, sau khi chạy vào đường cái thì nhìn thoáng qua kính chiếu hậu.
Cô gái hơi cụp mắt, không hề nhúc nhích, hai tay nhét vào trong túi, như đang suy nghĩ lại như đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Anh không làm phiền cô, chỉ yên lặng lái xe,
Tô Cẩn không ngủ, cô đang sắp xếp lại những manh mối đã có ở trong đầu, khái niệm về thời gian của cô rất mạnh, sau ba mươi phút tính toán thì họ đã đến đồn cảnh sát, cô mới ngẩng đầu lên.
Có nhận ra xe vẫn đang chạy trên đường, bên ngoài là con đường sầm uất nhất thủ đô, xung quanh toàn là nhà hàng.
Nơi này không phải khu vực cần phải đi qua, hơn nữa còn cách đồn cảnh sát khá xa.

Sao lại đến đây?
Cô hỏi.

Tôi vẫn chưa ăn tối.
Người đàn ông liếc nhìn cô rồi nhìn con đường phía trước.
Con đường này là con đường ẩm thực nổi tiếng ở Để thành, hai bên đường là những nhà hàng rực rỡ muôn màu, gần như đầy đủ ẩm thực toàn cầu, cần gì có đó. Đây là lúc nhộn nhịp nhất trong ngày, trên đường nhiều xe nhiều người nên hơi hỗn loạn.
Tô Cẩn:
...

Anh ta chưa ăn tối thì liên quan gì đến cô?
Người đàn ông quan sát đôi mắt cô qua kính chiếu hậu, như nhận ra suy nghĩ của cô, anh nói:
Lần trước tôi đã cầm tiền bồi thường mời các đồng nghiệp đi liên hoan giúp cô, còn dư lại một ít, hôm nay tiện đường đi ăn cơm với cô luôn.

Tô Cẩn:
...

Thật sự là ngon nhất tươi mới nhất, cô nếm thử là biết.


Tô Cẩn:
...


Lúc họ đang nói chuyện, xe đã chạy vào bãi đỗ xe.

Trong bãi đỗ xe ngầm, vốn dĩ Tô Cần còn lo lắng sẽ gặp người xa lạ, sau khi xuống xe mới phát hiện người đàn ông đi theo con đường riêng đến một nhà hàng kiểu Pháp ở tầng ba.

Đây là một nhà hàng cao cấp, trang trí xa hoa, thậm chí còn hơi xa xỉ. Trong nhà hàng đang phát một bài nhạc cổ điển du dương, bầu không khí khá tốt, vừa vào cửa đã thấy trong đại sảnh đặt một cây đàn dương cầm, nhìn nhãn hiệu và vẻ ngoài đã biết giá cả không rẻ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.