Chương 299: Cô là máy móc hình người
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 567 chữ
- 2022-02-06 10:51:48
Người đàn ông quay đi không nói gì nữa, khởi động xe.
Thầy Đan Thần Huấn lái xe đến khu Thành Nam, Viên Khả mím môi cười trộm cả quãng8 đường, thỉnh thoảng còn liếc nhìn người đàn ông, trong mắt đầy vẻ mờ ám.
Đến Cẩm Thành Thượng Viện, Viên Khả chạy ra khỏi thang máy,3 bước tới nhấn chuông cửa trước.
Hơn bây giờ, Tô Cẩn đang định đi ra ngoài, lúc mở cửa ra thì hơi bất ngờ.
Sao hai người lại đi cùng9 nhau?
Cô cau mày.
Chúng tôi cùng đón cô đến Thành Đông.
Viên Khả cười hì hì, ngoảnh lại nhìn người đàn ông đứng sau lưng. Đôi mắt6 đen láy của người đàn ông nhìn Tô Cẩn chằm chằm, anh nói:
Tiểu Viên nói cô thấy hứng thú với việc điều tra, nên mới đến đây.
Viên 5Khả nghe vậy lại bĩu môi: Tôi nói cái gì? Rõ ràng anh muốn đến được không?
Đan Thần Huân lần lượt kể những tin tức điều tra được cho cô nghe, hai người nói chuyện từ thang máy đến lúc lên xe.
Trên đường, Tô Cẩn vừa nhìn tư liệu vừa nghe người đàn ông nói chuyện.
Viên Khả không nói một câu nào, chủ yếu là vì không nói chen vào được.
Vì sao lại đến Thành Đông?
Tô Cẩn lấy khẩu trang và balo ở trước cửa, sau đó đóng cửa lại.
Đã xác nhận được thân phận người chết, là Lý Diệp Tử..
Người đàn ông cùng cô đi về phía thang máy.
Viên Khả đi theo phía sau, có cảm giác mình là bóng đèn 1000W! Bước vào thang may, Đan Thần Huân kể cho Tô Cần nghe cách so sánh DNA, cô tỏ ra rất nghiêm túc.
Chỉ có bố con ruột thịt mới có thể giảm định DNA kiểu này, chuỗi gen không hoàn chỉnh của bộ xương chỉ có thể khớp với người thân trong gia đình.
Tô Cẩn đút hai tay vào túi.
Hai người này không quan tâm đến sự tồn tại của cô, khiến cô như một người vô hình... Không! Là công cụ hình người. Bởi vì thỉnh thoảng có còn phải đưa tài liệu cho Tô Cẩn.
Từ Thành Nam đến Thành Đông tổn hơn nửa tiếng, Tô Cẩn đã ghi nhớ tất cả tin tức.
Bọn họ đến nhà Tiếu Thành trước, Tiến Thành vẫn chắc chắn không gặp lại Lý Diệp Tử sau khi chia tay, bảo bọn họ đi tìm ông chủ nhà máy giày.
Gã nói chuyện rất khó nghe:
Có khi số lần cô ta ngủ với ông chủ Lâm còn nhiều hơn tôi ấy chứ!
Sau khi rời khỏi nhà gã, Tô Cần đứng ở ven đường ngắm mặt trăng trên trời.
Từ giữa đến cuối tháng bảy, vầng trăng như lưỡi liềm, ánh trăng tỏa ra từng tia sáng lạnh lẽo chiếu vào đôi mắt cô, để lại những vệt sáng lấm tấm.
Đang nghĩ gì thế?
Người đàn ông đứng bên cạnh cô, hai người chỉ cách nhau một bước, anh chỉ cần cúi đầu là có thể thấy mặt cô.
Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt đeo khẩu trang, thứ nổi bật nhất là đôi mắt và vầng trán, đôi mắt đen láy như phủ một lớp sương hình thành sự đối lập rõ rệt với vầng trán trắng nõn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.