Chương 422: Thẩm phán



Viên Khả!
Viên Sùng Châu ngắt lời cô, trách mắng:
Nếu không muốn tốt cho cháu, ông sẽ không đồng ý cuộc hôn nhân này. Ông hiểu rõ tính cá8ch của Thiên Lâm, nếu có thể tìm được một người tốt hơn nó, ông sẽ không ép cháu!


Đàn ông tốt rất hiếm, con nhóc ngốc nghếch này c3hỉ tập trung vào công việc, nếu ông không chịu nắm bắt, người đàn ông ưu tú đều bị người ta chọn hết.
Về phần Trình Phương Phương và Tần Nhuế Nhi, thẩm phán rất thông cảm cho bọn họ nhưng pháp luật là pháp luật, không thể vi phạm được, bọn họ đều bị phản năm năm tù.
Đây là kết quả tốt nhất, chỉ thương cho Tiểu Kiệt. Sau khi có phán quyết, Đan Thần Huân đã liên lạc với trại trẻ mồ côi quốc gia, bọn họ đã nhận Tiểu Kiệt, trại trẻ mồ côi sẽ chăm sóc cậu ta trong vòng năm năm tới.

Không phải, đây... đây là hai chuyện khác nhau...
Viên Khả cảm thấy không thể nói rõ ràng với ông, cô5 lùi vào trong phòng:
Ông về đi, cháu không về đâu!

Viên Sùng Châu nghiêm nghị, ông lão vung tay lên, đảm vệ sĩ sau lưng lập tức bước tới.
Vào ngày mở phiên tòa, Đan Thần Huân và tổ viên trong đội ngồi trên ghế dự thính.
Rất may, vị thẩm phán lần này nổi tiếng căm ghét cái ác, bà ấy đồng cảm với tình cảnh của Ngụy Kiệt, nghiêm khắc chỉ trích đám sinh viên nữ kia, tất cả người tham gia vào việc này đều bị phản bảy năm tù.
Chu Lệ Ánh lên kế hoạch giết người, phán tử hình.
Tần Đông Dương giết hại Từ Lộ Lộ cũng phán tử hình, nhưng thẩm phán nhận được đơn xin giảm ản, qua một cuộc bàn bạc thời gian dài, cuối cùng đã được hoãn thi hành án.
Tô Cẩn nghe thấy tiếng động đi ra phòng khách, cánh cửa khép hờ, người đã đi rồi...
Vụ án Tần Đông Dương sẽ mở phiên tòa vào ngày 7 tháng 8, Đan Thần Huân đã tìm luật sư tốt nhất.
Vị luật sư này rất nổi tiếng ở Đế thành, chỉ khoảng 30 tuổi đã được khen ngợi là luật sư giỏi nhất.
Anh ta là
Thường Thắng tướng quân
, năm năm qua chưa từng thua một vụ kiện nào, anh ta cũng là bạn của Đan Thần Huân, hai người quen nhau trong một vụ án giết người vào một năm trước. Đan Thần Huân rất ít khi nhờ vả người khác, lần này nhờ anh ta giúp đỡ, đương nhiên anh ta không thể từ chối.

Ai nói không có người tốt hơ9n anh ta?
Viên Khả cãi lại ông:
Đội trưởng của bọn cháu chắc chắn tốt hơn anh ta!


Đội trưởng của các cháu?
Ông lão hừ lạnh:
C6ậu ta có thích cháu không?


Cô chủ, xin lỗi.
Hai vệ sĩ bước tới, mỗi người một bên túm lấy cánh tay cô, kéo cô ra ngoài cửa.

Đừng ép cháu! Ông nội! Thả cháu ra!
Viên Khả giãy giụa nhưng không phải đối thủ của đám vệ sĩ, bị bọn họ kéo vào thang máy.
Đến đây vụ án đã kết thúc, cảnh sát trong tổ đặc biệt vẫn rất tức giận.


Đám súc sinh kia chết không hết tội, chỉ phán quyết bảy năm quả nhẹ nhàng với bọn chúng!
Lý Bạch nghiến răng nghiến lợi ngồi phịch xuống ghế, vỗ mạnh xuống bàn làm việc.


Thẩm phán cũng đưa ra phán quyết theo pháp luật, dù căm ghét loại người này đến đầu, chúng ta cũng không có quyền phán xét quy định.
Lão Dương bình tĩnh hơn anh ta, không quên nhắc nhở anh ta:
Chúng ta là cảnh sát, chắc chắn phải công bằng công chính, giết người phải trả giá, dù người chết là một tên giết người!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.