Chương 421: Rất xứng đôi với cháu


Sau khi Viên Khả ăn xong vẫn chưa thấy no, lại làm ba phần bò bít tết nữa.

Tô Cần ngồi ngay ngắn trước bàn nhìn cô gái ăn8 như chết đói, không hề quan tâm hình tượng, khóe môi hơi nhếch lên.

Cố5c cốc cốc.
Tiếng gõ cửa dần mạnh hơn, hình như không chỉ có một người.
Viên Khả chạy tới cầm điện thoại, vừa thấy người gọi đến, khuôn mặt nhỏ lập tức đen sì.

Cháu không về!
Cô nổi giận:
Ông nội, không phải ông muốn cháu lấy chồng! Ông muốn giết cháu à!

Cháu trai trưởng nhà họ Lăng rất xứng đối với cháu, có bao nhiêu cô chủ nhà giàu tranh nhau gả cho cậu ta, cháu còn kén chọn!


Ai muốn gả thì gả đi! Cháu không thèm!
Viên Khả tỏ rõ thái độ của mình, tuyệt đối không ủng hộ mối quan hệ thống gia.
Thật ra Viên Khả không đói, chỉ biến cơn giận thành3 thức ăn mà thôi.
Cuối cùng, cô gái ăn quá no, trong lòng cũng thấy thoải mái hơn. Sau khi ăn no, cô ấy lại nằm trên ghế9 sofa ngáy 0 0.
Cô vừa tắt máy thì nghe tiếng gõ cửa càng lúc càng to, cánh cửa đang rung lên bần bật.
Tiếng động lớn đến mức đánh thức Tô Cẩn, cô đi ra từ phòng ngủ thì thấy Viên Khả ngồi xổm trên mặt đất nhìn chằm chằm cánh cửa.
Ai thế?
Nhìn vẻ mặt Viên Khả, hình như biết người bên ngoài là ai.
Viên Khả khẽ
suyt
, sải bước chạy đến trước cửa, nhìn tình hình bên ngoài qua mắt mèo.
Có một nhóm người đứng ngoài cửa, người cầm đầu là một ông lão hơn 60 tuổi, một loạt vệ sĩ áo đen đứng sau lưng ông ta.
Bóng dáng cô gái biến mất, Viên Khả giật tóc đấu tranh một lúc, cuối cùng vẫn mở cửa. Vệ sĩ đứng ngoài cửa thấy cô đều cúi đầu,
Viên Khả cắn môi nhìn ông lão ở cửa:
Ông nội..

Còn biết ông là ông nội hả!
Ông lão nặng nề hừ một tiếng, nghiêm nghị nói:
Con nhóc láo toét này, bỏ nhà đi cũng phải xem bản thân có năng lực đó không chứ?

Ông cài định vị trên điện thoại của cháu à?
Nếu không sao ông lại tìm được cô chứ!
Về nhà với ông.
Viên Sùng Châu ra lệnh cho cô.
Viên Khả không động đậy, tỏ ra chống đối.

Có đi không?


Đừng mở cửa, đừng mở cửa!
Thấy Tô Cẩn đi đến cạnh cửa, Viên Khả khẽ ngăn cản, vẻ mặt rất hoảng sợ.

Người nhà cô à?

Dường như ông lão có thể nhìn xuyên tường, biết Viên Khả đang nhìn trộm nên ông lão xích lại gần mắt mèo.
Khuôn mặt đột nhiên phóng to làm Viên Khả nhảy dựng lên, cô gái lùi lại, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó.
Tô Cần lấy một cái chăn cho cô ấy, sau đó cũng vào phòng ngủ nghỉ ngơi...
Một giờ chiều, Viên Kh6ả nằm trên ghế sofa bị tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức. Cô ngái ngủ mở mắt ra, điện thoại trên sàn nhà đang rung lên.
Viên Khả gật đầu, hàng lông mày cau chặt lại.

Không giải quyết vấn đề, mâu thuẫn sẽ tồn tại mãi mãi.
Tô Cẩn rời khỏi phòng khách, quay lưng lại nói:
Cô tự suy nghĩ kỹ càng đi.

Cô còn không biết đối phương có dáng vẻ quỷ quái gì, cuộc hôn nhân không có tình cảm chắc chắn là một bi kịch.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.