Chương 573: Án trong án (3)



Chắc là có việc gấp


Tô Cẩn vừa nói xong, điện thoại nằm trên bàn trà đổ chuông.

Đan Thần Huân nhìn lướt qua, trên màn h8ình hiển thị tên: Lương Tiêu.
Anh ta cố ý nhấn mạnh hai chữ ở chung, cười đầy xấu xa.
Tô Cẩn liếc nhìn anh ta, cũng vừa đến giờ ngủ nên cô rời đi.
Lương Tiêu nhún vai, quay sang nói với Đan Thần Huân:
Cô ấy lạnh lùng như vậy, lúc trên giường có nhiệt tình không?

Đan Thần Huân lườm anh ta:
Không phải muốn đi thăm Lăng Thiên Lâm sao, còn không đi mau?


Chờ tôi một phút
Lương Tiêu chạy vào phòng khách lấy một tập tài liệu.
Đan Thần Huân đến phòng Tổ Cẩn, cô đang nằm trên giường.
Sau khi đi vào thang máy mới nhận ra cần chủ nhà trao quyền mới được mở cửa, vì vậy mới biết Đan Thần Huân đang ở nhà.

Một ngày một đêm?
Đan Thần Huân nhíu mày.
Lương Tiêu nghiêng người đi vào phòng khách, dừng lại ở chỗ cách Tô Cần ba bốn mét:
Pháp y Tô, tiến triển rất nhanh đó, đã bắt đầu ở chung' rồi!

Lưng Lương Tiêu lạnh lẽo, ánh mắt nhìn thoáng qua thấy bóng dáng gầy gò đứng sau lưng Đan Thần Huân, cuối cùng đã hiểu vì sao anh lại giận như vậy.

Hi, pháp y Tô
Anh ta vẫy tay với Tô Cẩn.
Cô đứng ở cửa phòng khách nhìn bọn họ.

Xin lỗi, tôi không biết bạn gái cậu cũng ở đây..
Ánh mắt Lương Tiêu đầy mờ ám, nhìn dáng vẻ Đan Thần Huân như chưa được thỏa mãn, chắc chắn đã làm phiền chuyện tốt của họ rồi.
Lương Tiêu nhịn cười, sau đó khôi phục vẻ nghiêm túc:
Quản gia Diệp gọi điện thoại tới, nói đã một ngày một đêm Thiên Lâm không ra khỏi phòng, nhờ chúng ta có rảnh thì đến thăm

Anh ta đi ngang qua Tàng Long Ngự Cảnh, lần trước để quên tài liệu ở đây nên thuận đường đến lấy.
Viên Khả đưa tay ra dấu
Ok
rồi lái xe đuổi theo...
Nửa tiếng sau, ba chiếc xe chạy vào cửa lớn sơn trang Việt Áo.

Cậu chủ Đan, cậu chủ Lương!
Ly Vân dẫn một nhóm vệ sĩ đứng trước cổng chính biệt thự.

T9hì ra cậu đang ở nhà, tôi tưởng cậu đang ở đồn cảnh sát!
Lương Tiêu sải bước đi vào.
Thân hình cao lớn của Đan Thần Huân đứng y6ên trước cửa chặn hết đường đi, anh ta đành phải lùi vào trong thang máy.

Tốt nhất cậu nên có chuyện rất gấp, nếu không.
Anh h5ừ lạnh, đôi mắt sắc bén như dao.

Anh đi ra ngoài một lát, anh không về không được mở cửa
Anh dặn dò.

Vâng.
Tô Cẩn xua tay, sau đó nhắm mắt lại.
Đan Thần Huân nhẹ nhàng đóng cửa rồi cùng Lương Tiêu xuống tầng.
Bọn họ tự lái xe của mình đến sơn trang Việt Áo.
Đến chân núi, bọn họ gặp xe của Viện Khả, chiếc Volkswagen Golf màu hồng đỗ ở ven đường.

Tiểu Viên
Đan Thần Huân kéo cửa sổ xe xuống, vẫy tay ra hiệu với cô.
Anh không để ý, đứng dậy đi về phía cửa.
Cửa nhà cũng là cửa thang máy, Đan Thần Huân ấn m3ột cái nút, trên màn hình xuất hiện hình ảnh.
Lương Tiêu đứng trong thang máy ấn chuông cửa, Đan Thần Huân mở cửa ra.

Đừng... Tôi không phải cậu chủ gì cả, gọi tôi là Tiểu Lương hoặc là bác sĩ Lương
Lương Tiêu xua tay, cười ha hả nói.


Bác sĩ Lương
Ly Vân lập tức đổi cách gọi.


Cậu chủ nhà các cậu vẫn ở trong phòng à?
Lương Tiêu liếc nhìn căn phòng lớn nhất trên tầng hai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.