Chương 295: Nàng là phượng hoàng đó


- Tử Nguyệt, sao tên này lại đến đây vậy? Hả?

Tử Nguyệt kinh ngạc:
Mọi người đều vì lời nói của Tây Môn Trác trường chủ mà chấn động không thôi, còn Chu Tước lại giống như không nghe thấy, hỏi lạc đề một cách nghi ngờ:
- Tiểu muội? Ý ngươi là cô ấy là muội muội của ngươi?
Bách Lý Hạo Thần ôm eo nhỏ của nàng, cúi đầu nhìn nàng, nói bên tai nàng.
Lâu Tử Nguyệt nắm chặt tay hắn, nói:
Chu Tước thầm hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại trừng mắt nhìn Bắc Đường Xu:
- Nếu ngươi dá5m nói ta nửa chữ, ngươi cũng đừng sống sót trở về.
- Đúng vậy, sẽ có một ngày, ta phải khiến hắn tự mình nói với ta.
Giọng nói hơi lo lắng của Chu Tước bỗng nhiên truyền ra:
- Nếu ngươi dám nói nửa chữ về ta, ngươi đừng hòng sống6 sót trở về.
- Hừ!
Thần sắc Tây Môn Trác thành khẩn nói:
- Chu Tước tôn giả, chỉ cần người có thể cứu tiểu muội, người muốn gì cũng được. Cho dù là muốn mạng của ta, ta cũng có thể cho người.
Giọng nói Bắc Đường Xu từ xa lại gần.
Hắn ta bước lên, 3thần sắc thân mật như gặp được bằng hữu tốt, từ phía sau vỗ vai của Chu Tước, hắn không đẩy hắn ta ra, chỉ là dường như vẫn chưa hoà9n hồn từ trong sự kinh sợ, đột nhiên Bắc Đường Xu truyền âm cho hắn:
- Điều này sao có thể?
Tây Môn Trác khiếp sợ lùi lại nửa bước.
- Phượng hoàng là nhất mạch tương liên, cho nên...
Chu Tước hơi dừng lại, lập tức nói:
Chu Tước nói tới đây, vốn định tiếp tục hỏi thêm, nhưng chợt dừng lại, thần sắc ảm đạm. Tử Nguyệt, ngươi có muốn biết tổ tiên của ngươi rốt cuộc là ai? Nếu đã biết, có phải còn kinh ngạc hơn bây giờ không...?
Lâu Tử Nguyệt cũng không nhìn thấu ý nghĩ chứa trong đáy mắt hắn, nàng không nhìn thấy, Bách Lý Hạo Thần lại nhìn thấy. Trong đôi mắt xanh ngọc bích sâu thẳm đó của hắn lóe lên một ánh sáng đen tối không rõ.
- Đổ làm sao?
Trong mắt Tây Môn Trác lộ ra vẻ nôn nóng, hỏi.
- Bắc Đường Xu, ngươi quen hắn?
- Bọn ta đ8ương nhiên quen biết, bằng hữu nhiều năm rồi, có phải không?
Chu Tước kinh ngạc nhìn nàng:
- Không ngờ Tử Nguyệt ngay cả điều này cũng hiểu rõ? Ta thật sự đã xem thường ngươi. Phượng tộc có bốn đại thuỷ tổ, tổ tiên của ta đứng thứ tư, còn Xích Phượng và Thanh Loan đứng thứ nhất và thứ hai.
Hắn ta thật sự muốn mạng của nàng sao? Không giống...
- Chúng ta sẽ làm rõ mục đích thật sự của hắn.
Không riêng gì hắn, ngay cả người ngoài nghe xong cũng hoảng sợ, Lâu Tử Nguyệt kinh ngạc hỏi:
- Xích Phượng và Thanh Loan mà ngươi nói chính là hai vị trong số bốn vị thủy tổ của phượng hoàng?
- Đưa ta chủy thủ.
Tử Nguyệt đưa chủy thủ đến tay Chu Tước.
Nói xong, máu trong cổ tay Chu Tước chảy vào miệng nữ tử, nhưng đa số lại bị rơi vãi ra ngoài.
- Lãng phí rồi, thật đáng tiếc mà.
- Tiểu hồ yêu, ngươi cũng thật to gan, chính là không biết những lời mà ngươi nói sau này có giữ lời không.
Bắc Đường Xu có ẩn ý, khiến Bách Lý Hạo Thần kinh ngạc. Lúc hắn ngẩn người thì Bắc Đường Xu giương vai, biến mất ở trong bóng đêm.
Bách Lý Hạo Thần xuất đao, trong nháy mắt dời tới trước mặt Bắc Đường Xu, vắt ngang giữa hắn và Tử Nguyệt, sát khí phóng ra trong chớp mắt, con ngươi màu xanh u ám lạnh như băng:
- Lần sau nếu ngươi còn dám uy hiếp Nguyệt Nhi nhà ta, ngươi mới là người chết rất thảm ấy.
- Cho nên cái gì?
Tử Nguyệt nhìn hắn vừa dùng chủy thủ cắt cổ tay, đưa cánh tay chảy máu, nổi đầy gân xanh đến bên miệng nữ tử đang ngủ say, vừa hỏi.
- Sao cô ấy vẫn chưa tỉnh? Lẽ nào máu của ta vô dụng sao?
- Không, sẽ không đâu, hắn sẽ không gạt ta đâu.
Dáng vẻ Bắc Đường Xu dường như rất nôn nóng, nhưng đối diện Lâu Tử Nguyệt, vẫn rất nhẫn nại buông ra lời độc ác:
- Lâu Tử Nguyệt, lần sau nếu ngươi lại tiếp tục ỷ thế đông người, bắt nạt ta chỉ có một trợ thủ là Cửu Mị, ta nhất định khiến ngươi chết rất thảm.
Giống như châm ngôn, gõ vào trong tim mỗi người, khiến người ta chấn động không thôi.
Phượng hoàng bay lượn chốn cửu thiên, Tây Môn Dao lại là một con phượng hoàng sao?
- Cô ấy là phượng hoàng, cô ấy là phượng hoàng bay ở chân trời, con nối dõi của Xích Phượng và Thanh Loan.
Lời vừa dứt, lập tức thành sự thật, tựa như bàn thạch, không thể lay động.
Tây Môn Trác lắc đầu, nhưng mọi việc làm của Bắc Đường Xu khiến người ta nhận định hắn ta là một người phản bội bằng hữu, nhưng đây là cơ hội duy nhất của hắn, hắn không thể mất đi nó:
- Chắc, chắc là cần một quá trình.
- Bằng hữu cũ gặp nhau, đương nhiên phải tụ họp một chút, ta đi nói chuyện cũ với Chu Tước trước đây.
Nụ cười của Bắc Đường Xu tràn đầy trên mặt, chỉ là trong nụ cười đó chứa đựng đao quang kiếm ảnh không nhìn thấy được.
- Ta cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng hắn chưa từng nói sai.
Chu Tước chỉ vào nữ tử trong quan tài nói:
Chiều tà, một cảnh đẹp hoàng hôn ánh vào trong tầm mắt, trắng đen đảo lộn như vậy, khiến người ta không khỏi nghi ngờ cảnh tượng xảy ra vừa rồi rốt cuộc là thật hay là giả?
Lâu Tử Nguyệt kinh ngạc nhìn mọi thứ, nàng không dám tin sư huynh của nàng lại dễ dàng như bỏ qua cho nàng như vậy.
- Chưa từng nói.
Tây Môn Trác lắc đầu nói:
Khi hắn ta biến mất, không trung dường như buông mặt trời ra.
Cảnh đêm biến mất, không trung dần dần lộ ra bộ mặt vốn có.
Chu Tước bỗng nhiên đùa với nàng:
- Không có cho nên gì cả.
Chu Tước mới đầu không chú ý Tây Môn Trác, nghe thấy hắn nói chuyện với mình, tùy ý liếc mắt nhìn hắn, bỗng nhiên sửng sốt, nghiêm túc nhìn kỹ Tây Môn Trác lần nữa, dần dần, trên mặt Chu Tước toát ra một biểu cảm kỳ lạ.
Điều này khiến Lâu Tử Nguyệt rất kinh ngạc.
Tử Nguyệt trầm ngâm nói:
- Đúng vậy, ta từng nghe qua một chút. Ta có thể lý giải như vậy không, cô nương này chính là thân thích của ngươi?
Nữ tử băng thanh ngọc khiết trong quan tài, nàng ta nhắm hai mắt, giống như xử nữ hoàn mỹ nhất, khiến người ta không nỡ hủy hoại. Chu Tước gắt gao nhíu mày nhìn một lúc lâu, đột nhiên nói:
- Máu quá ít rồi, phải đổ xuống mới được.
Tây Môn Trác hơi gật đầu:
- Đúng vậy. Bọn ta đều do một mẹ sinh, còn có thể giả sao?
- Bắc Đường Xu chưa từng nói với ngươi, tại sao cô ấy phải dùng máu Chu Tước mới có thể tỉnh lại sao?
Chu Tước vội vàng truy vấn hắn.
Tử Nguyệt nỉ non một tiếng, bị Hạo Thần ôm vào trong ngực, động tác của hai người vô cùng thân thiết.

Chu Tước mặc kệ, nói một câu rất có hào khí:

- Cứu cô ấy là sứ mệnh của ta, cho dù máu của ta đều cho cô ấy hết, ta cũng sẽ không nhíu mày một chút nào cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm.