Chương 309: CHÚNG TA KHÔNG THỂ CÓ CON


Vào giây phút ngón tay út hai người ngoắc vào nhau, một dòng điện nóng bỏng chạy khắp toàn thân, giống như là thắp sáng lên cái gì vậy, Lâu Tử Ngu8yệt ngẩn ra.

Hắn móc ngón tay út của nàng, kéo mạnh về phía mình, kéo nàng lại, thiếu chút nữa thì đụng phải ngực hắn, cũng may Tử Nguyệt3 kịp thời túm vào cái chăn gấm. Nhưng bọn họ rất gần với nhau, chỉ thiếu chút nữa là dính vào nhau.
- Nguyệt Nhi... Nguyệt Nhi…
Giọng nói của hắn trầm tới cực điểm, nhìn nàng với ánh mắt tràn đầy khao khát. Hắn muốn, nhưng nàng nói là sau khi thành hôn mới được...
Bách Lý Hạo Thần không chịu, trợn to hai tròng mắt xanh u uẩn, mắt lộ ra sự buồn bã, lắc đầu nói:
- Nhưng chờ ta trưởng thành đâu chỉ ngàn năm, có lẽ phải đến vài vạn năm. Nàng làm sao có thể chờ được? Nguyệt Nhi, ta không muốn nàng chờ, ta cũng không muốn chờ.
- Nguyệt Nhi, nàng không muốn sao?
- Muốn...
Bách Lý Hạo Thần nhìn người con gái đã leo lên phía trên mình. Vẻ yểu điệu hiện lên trên mặt nàng, hắn chưa từng thấy bao giờ. Hắn chỉ cảm thấy đợt sóng ùn ùn kéo tới trong cơ thể bao trùm lên hắn, khiến hắn không thể kiềm chế...
Hắn ôm lấy nàng, giữ nàng thật chặt, vô cùng mạnh mẽ, dường như muốn đem nàng hòa vào với cơ thể mình, thì thầm gọi tên nàng, không ngừng hôn lên má của nàng, vừa hôn, vừa nói:
- Cho ta, Nguyệt Nhi, cho ta...
Nói xong, hắn xoay người đè nàng xuống dưới, giữ chặt tay nàng, hôn lấy hôn để lên làn da lộ ra của nàng.
Tử Nguyệt nắm lấy tay hắn, hướng dẫn hắn cởi y phục của mình ra.
Hành vi này được coi là ngầm cho phép. Bách Lý Hạo Thần không kiểm soát nổi lý trí nữa rồi, đưa tay lần mò vào nút áo ở ngực nàng. Cảm giác mềm mại truyền tới, khiến cả người hắn như bị sét đánh, hơi thở càng dồn dập.
Bị hắn ôm, cả người Lâu Tử Nguyệt cũng mềm nhũn, trong mắt tràn đầy tơ tình. Nàng mò lên trên, ôm lấy gáy hắn, trèo lên trên.
Bách Lý Hạo Thần bị nàng làm cho ngây ngất, lửa tình lại bùng lên. Toàn thân nóng như lửa, phía dưới lại càng nóng, cần một chỗ để phát tiết ra ngoài. Tiểu yêu tinh phiền phức này, có biết là nàng đang thổi bùng ngọn lửa lên không?
- Buông tay ra.
Lâu Tử Nguyệt nói nhỏ.
Bách Lý Hạo Thần nhếch một bên lông mày, cặp mắt đào hoa hơi nhướng lên, cười gian tà, nói:
- Cái gì?
Giọng nói của Bách Lý Hạo Thần trầm khàn. Hắn không nghe thấy lời nàng nói, chỉ cảm thấy bộ dạng nàng rướn cổ lên thật là đẹp, thật là muốn cắn, hắn liền làm như vậy...
Bách Lý Hạo Thần cúi đầu nhìn chăm ch9ú vào nàng, giống như là thợ săn nhìn chăm chú con mồi. Ngón tay út thon dài của hắn ngoắc chặt ngón tay út của nàng, sau đó ngón tay cái còn đón6g dấu một cái kiểu tượng trưng...
Lâu Tử Nguyệt cảm thấy thật là kỳ lạ, nhưng Bách Lý Hạo Thần lại rất vui vẻ.
Làn da mịn màng của nàng khiến hắn không chịu buông tay, chỉ muốn tiến thêm bước nữa, như vậy thì có thể biết tường tận. Chỉ tiếc, hắn không thể làm như vậy. Hắn nhẫn nhịn cũng rất khổ cực! Nếu không giữ được, rất dễ bùng lên. Chỉ cần là đàn ông thì chẳng ai có thể cự tuyệt một thân hình hoàn mỹ như vậy, huống chi đó lại là người mà hắn vô cùng yêu thương...
Đột nhiên, Lâu Tử Nguyệt cảm thấy toàn thân căng lên, cả người bị hắn ép vào trong ngực. Giọng nói trầm đục của hắn vang lên bên tai:
Hạo Thần lắc đầu nói:
- Nguyệt Nhi, nàng không nên nghĩ như vậy.
Tử Nguyệt khẽ lắc đầu, nói:
- Hạo Thần, ta có thể chờ đợi, Nguyệt Nhi mới mười lăm tuổi, Nguyệt Nhi nhất định giống huynh, trở thành Huyễn linh sư có tuổi thọ vô tận, đến lúc đó, chúng ta mới có thể ở bên nhau.
Tử Nguyệt toàn thân mất kiểm soát, khẽ run rẩy. Lúc này nàng cũng không còn lý trí gì nữa. Nàng thở hổn hển, hai tay run run, cởi áo lót của hắn ra.
Từng đợt nóng và cảm xúc mãnh liệt ào tới. Tấm rèm màu đỏ chậm rãi buông xuống. Hai người cùng hết mình với nhau.
Ánh mắt hắn không dời đôi mắt màu phỉ thúy của nàng. Lâu Tử Nguyệt lắc đầu, nói:
- Vậy không được, chàng bây giờ là yêu tộc, chàng mới mười tám. Dù là yêu tộc đang giai đoạn trưởng thành, cũng không cho phép thành hôn.
- Nguyệt Nhi... Ta yêu nàng...
- Hạo Thần...
Bách Lý Hạo Thần ngẩn ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng đang giữ tay mình, hỏi nàng:
- Nàng còn phải chờ cái gì? Cha mẹ đã đồng ý, nếu nàng quan tâm những phép tắc đó...
Ánh mắt của Bách Lý Hạo Thần đột nhiên trầm xuống. Tuổi thọ là rào cản họ không thể bước qua sao? Hắn không muốn để cho nàng chờ lâu như vậy, bèn nói:
- Hai năm nữa, ta cũng sẽ cập quan, nhiều nhất là đợi thêm hai năm nữa được không?
Trong mắt Tử Nguyệt ngân ngấn nước. Trong nước đó mang sự kiên định:
- Chờ chàng trưởng thành.
Nhưng Lâu Tử Nguyệt không buông tha, hai tay nâng khuôn mặt hắn lên.

Chụt!
Âm thanh giòn tan vang lên, Bách Lý Hạo Thần cảm thấy trên trán nóng bừng. Toàn thân hắn run lên, kinh ngạc nhìn lên. Nàng hôn vào giữa hai lông mày hắn, mặc dù chỉ là chạm môi nhẹ nhàng, nhưng hình như lại thổi bùng một ngọn lửa.
- Nguyệt Nhi, đừng cử động, để cho ta ôm một lúc.
- Hạo Thần ...
Thật vất vả mới tháo được đai lưng ra, ném xuống đất. Khi đang định cởi áo của nàng ra, bỗng nhiên bàn tay nhỏ bé mà hắn quên mất kia giữ chặt tay hắn. Hắn khựng lại, không hiểu ý của nàng.
Hơi thở ấm áp phả vào rái tai nhạy cảm của hắn. Nàng thở rất mạnh, nhưng giọng nói lại cố miễn cưỡng:
Nghe hắn nói là chưa, trong đôi mắt đang mê mẩn của Lâu Tử Nguyệt thoáng hiện một tia tỉnh táo, thoáng qua rồi biến mất, muốn rút cánh tay đang bị hắn đè ra, nhưng không thể rút ra được. Nàng run rẩy hỏi:
- Còn, còn bao lâu nữa thì trưởng thành?
Khi đang định lần xuống cởi y phục để tiến hành phần cuối cùng thì Lâu Tử Nguyệt bỗng nhiên có vẻ tỉnh táo, hôn một cái vào môi của hắn, sau đó rướn cái cổ tuyệt đẹp lên, hỏi hắn:
- Hạo Thần, chàng đã trưởng thành chưa?
Tử Nguyệt và hắn quấn quít không rời, tiếp tục hôn nhau, ngọn lửa tình đã bùng cháy.
- Hạo Thần... Ta cũng yêu chàng.
- Thôi được, vậy ta buông tay.
Khi tay hắn buông đầu gối của nàng ra, Lâu Tử Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng không đụng vào nhau, chỉ có điều trong lòng hơi chút thất vọng...
Bị nàng cự tuyệt rõ ràng, những vằn đỏ trong mắt hắn vẫn chưa hết, nhưng đã ngân ngấn nước. Hắn hỏi:
- Nguyệt Nhi, nàng không muốn ta sao?
Những sợi tóc quấn vào nhau, đã không phân rõ ai với ai. Giọng nói của Tử Nguyệt lại vang lên bên tai hắn:
- Chàng trưởng thành chưa?
Hạo Thần vừa hôn nàng, vừa cởi đai lưng nàng ra. Hắn nói:
- Ta, ta không biết...
- Không thể, không...
Đôi mắt màu xanh u uẩn của Bách Lý Hạo Thần đỏ rực lên. Hắn hất những sợi tóc bết mồ hôi trên trán nàng ra, hỏi nàng trong hơi thở dồn dập:
Ngón tay bình thường linh hoạt vậy mà giờ phút này chẳng nhanh nhẹn chút nào, làm thế nào cũng không cởi được áo của nàng, sốt ruột đến độ hắn muốn xé toang y phục của nàng ra.

Soạt
một tiếng vải rách vang lên.
Tử Nguyệt lại bị hắn hôn đến mất cả lý trí. Nụ hôn của hắn mạnh mẽ, ngang tàng, nhưng không mất đi vẻ dịu dàng, khiến nàng muốn chìm đắm vào trong đó, nhưng mà...
Lâu Tử Nguyệt hít thật sâu hai cái, cố gắng dập tắt ngọn lửa trong cơ thể. Nàng tiếp tục nắm lấy tay của hắn, không cho hắn tiến thêm một bước.
Trong phút chốc, hình ảnh đẹp tuyệt trần hiện ra trước mắt. Làn da nàng hồng hào, mịn màng, trơn láng. Mắt hắn sáng rực, yết hầu lên xuống không ngừng.
Thấy mắt nàng trợn lên, giống như sợ sãi trước sự thô bạo của hắn. Hắn hơi hối hận, nhưng dục vọng ào ào dâng lên trong cơ thể nuốt trọn lý trí của hắn. Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang ôm ngực của nàng, cất giọng khàn khàn, nói:
- Không, ta muốn nàng, cho ta...
Cuối cùng Tử Nguyệt cũng tỉnh táo lại, mặc dù rất muốn chiếm lấy tiểu hồ ly, nhưng nàng lại quên con hồ ly này còn đang trong giai đoạn trưởng thành. Đang trong giai đoạn trưởng thành nghĩa là chưa tới thời điểm động phòng. Quy tắc không thể loạn. Hắn đã tỉnh lại thì không thể làm theo quy luật trưởng thành của nhân tộc.
Hạo Thần hơi sững lại, nhưng vẫn không dừng bước tấn công, cắn một vết trên cổ nàng, nói:
- Chưa, chưa...
- Coi như là vì ta.
Tử Nguyệt hít sâu một hơi, phát hiện nếu nói là vì Hạo Thần thì hắn sẽ không nghe, vì vậy nàng đổi lý do...
Tử Nguyệt vuốt tóc hắn, chân thành nhìn vào mắt hắn, nói với hắn:
- Không phải là không muốn, chúng ta chờ thêm được không?
- Hạo Thần, chúng ta không thể tiếp tục nữa.
Hắn không chịu buông tha, nhèo nhẽo như trẻ con, nói:

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm.