Chương 88: Đánh cược đấu thú, ai thắng?
-
Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm
- Mai Mai Tang
- 1316 chữ
- 2022-02-04 07:29:16
- Hoan nghênh các vị dũng sĩ đã đến với trường đấu thú. Đêm nay, trận quyết đấu huyễn thú đầu tiên sẽ diễn ra, xin mời các vị 8đặt tiền cược trước khi trận đấu bắt đầu.
Thanh âm trong trẻo vang lên, mặc dù là giọng nữ nhưng lại có lực xuyên thấ3u không gì sánh được, trực tiếp chạm đến lòng người.
- Hỏa Liệt Hạc cũng vậy! Hôm nay có thể mở mang tầm mắt rồi. Số tiền này tiêu đáng giá đó!
- Ta cược Hỏa Liệt Hạc thắng!
- Đê5m nay, trận quyết đấu đầu tiên là trận đấu giữa Băng Nguyên Hùng và Hỏa Liệt Hạc.
Nói xong, Lam Cơ lui ra.
Tô Tương Nhi bị huynh trưởng trừng mắt:
- Chẳng phải huynh cũng uống đấy sao? Tại sao không cho muội uống?
Bách Lý Hạo Thần hỏi.
- Ta ư?
- Ta không nhìn thấy gì, cũng không, không hiểu... Hai người cũng chọn Băng Nguyên Hùng, vậy ta chọn con khác.
Kim Ca cau mày.
Úc Kim Ca vẫn luôn suy nghĩ, đêm ngày mười hai tháng Tư đó rốt c9uộc đã xảy ra chuyện gì, Uyển Túc Phi nhất định đã đến trường đấu thú, Lam Cơ đã nói gì với hắn mà ngay sau đó Uyển Túc Phi l6iền viết tuyệt bút giao cho phụ thân của mình.
Quan trọng là rốt cuộc Lam Cơ đã nói gì với Uyển Túc Phi?
- Không, không! Con chim kia chỉ được cái mã bề ngoài, mắt nó đã bị thương rồi, ta nghĩ Băng Nguyên Hùng sẽ thắng! Ta đặt năm trăm đồng tiền vàng!
Trong sòng bạc, người chơi đang kêu đặt cửa nào sẽ thắng.
Ngửi thấy mùi máu tanh, không phải càng giống thật sao?
Úc Kim Ca cười nhạt.
- Chỉ là Hạo Thần vẫn chưa nói gì.
Tô Tương Nhi lay lay Bách Lý Hạo Thần đang thất thần, người sau nhẹ nhàng nói:
Tô Lạc Vân kinh ngạc, bỗng tự lẩm bẩm:
- Là hắn....
Úc Kim Ca bỗng phát hiện Tô Lạc Vân cứ nhìn chằm chằm Băng Nguyên Hùng, trong lòng không ngừng dao động, liền dò hỏi:
- Tô huynh có hứng thú với con gấu kia sao?
Úc Kim Ca vỗ vỗ miệng, nếm một ngụm rượu, cân nhắc nói:
- Chúng ta đánh cược, nếu như Băng Nguyên Hùng thắng, tối mai...
Chẳng lẽ trường đấu thú đã bắt nó lại?
Chỉ có một khả năng này.
Ý của Kiêu Dạ là, phụ mẫu của hắn đã bán Băng Nguyên Hùng cho trường đấu thú?
Nghĩ đến mối quan hệ giữa trường đấu thú và Uyển gia thì chỉ có một cách giải thích này.
- Ta cũng cảm thấy Băng Nguyên Hùng sẽ thắng, vết thương của nó không nghiêm trọng, thể hình lớn hơn, hơn nữa ta cảm giác được huyền khí trong cơ thể nó cũng mạnh hơn.
- Còn Kim Ca?
- Ngươi… các ngươi cho rằng ai… ai sẽ thắng?
Bách Lý Hạo Thần bỗng quay đầu lại, tấm lụa trắng Lưu Ảnh Tiêu che trên mắt bỗng bay lên, hỏi.
Kim Ca sửng sốt, ai? Uyển Túc Phi...
Túc Phi chết rồi? Làm sao có thể mang nó đi?
Cùng với thanh âm vang vọng toàn bộ trường đấu thú của Lam Cơ, bầu không khí bỗng chốc sôi trào, khí thế hừng hực, người người ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía nhân vật chính của đêm nay.
Một vệt sáng hiện lên từ bốn phía, một vật giống như cái bát đồng to lớn úp ngược lên toàn bộ cao đài. Hai con thú được thả ra, xem ra là đã bị bỏ đói rất lâu, căm tức nhìn nhau, gầm lên những tiếng thị uy, mùi máu tanh tản ra, lồng bảo hộ được thiết kế có thể chống lại huyền khí của huyễn linh tông, nhưng không thể cản được mùi máu tanh đang lan tỏa.
Kiêu Dạ cảm thấy cần phải nhắc nhở chủ nhân ngốc nghếch này:
Chủ nhân, có phải người quên là hắn có Hỏa Vân Kiếm? Đoạn kiếm vô chủ, nhưng bên trong có chỗ trống, cho một con gấu vào cũng không phải việc khó.
Thân hình to lớn của Băng Nguyên Hùng gấp ba lần Hoả Liệt Hạc. Úc Kim Ca từng nhìn thấy ở trong Địa cung, nhưng đó lại là Hỏa Liệt Hạc cấp năm. Còn con Hỏa Liệt Hạc cấp sáu này có thể mạnh hơn, thời gian sống có thể lâu hơn.
- Băng Nguyên Hùng! Chính là huyễn thú trong truyền thuyết đó!
- Trường đấu thú này đúng thật là không từ thủ đoạn tận dụng triệt để mà.
Úc Kim Ca thở dài.
- Không phải chuyện của muội.
Nhìn muội muội giống như nhặt được món hời vậy, Tô Lạc Vân trừng mắt, nhưng trong lòng lại tự trách bản thân đã đưa muội ấy đến xem những thứ đầy máu tanh này. Đồng thời trừng mắt nhìn kẻ xúi giục Bách Lý Kỳ An:
Nhưng cả Úc Kim Ca và Tô Lạc Vân đều biết, hắn đang dùng ánh mắt này để thăm dò họ. Kim Ca bỗng cảm thấy run sợ, hôm đó tại thương hội Tụ Nguyên, Bách Lý Hạo Thần cũng nói như vậy... nhưng cho đến bây giờ, hắn mới biết, ánh mắt của người này từ trước đến nay đều bị một màu đen u ám bao phủ.
- Băng Nguyên Hùng.
Tô Lạc Vân nói. Y đã từng thấy sự lợi hại của con gấu đó, vì vậy y không chút do dự chọn nó.
Bách Lý Kỳ An dùng tâm thái của người chơi nhìn:
- Trẻ con uống gì mà uống.
Bách Lý Kỳ An cực kì vô tội.
- Muội vẫn còn nhỏ.
Tô Lạc Vân trách mắng nói:
- Xem ra là hai chọi hai rồi.
Tô Tương Nhi hưng phấn nhìn đấu trường phía dưới, Hỏa Liệt Hạc vỗ cánh phành phạch, vừa bay lên liền bị móng vuốt của Băng Nguyên Hùng đánh bay xuống đất. Máu từ lưng chảy ra, khàn khàn gào thét, làm thế nào cũng không dậy nổi, vì vậy nàng liền vội vàng nói:
Sự chú ý của mọi người đều bị hắn thu hút:
- Nhưng nếu Hỏa Liệt Hạc thắng, tối nay ta phải bắt cho các ngươi mời rượu ta, không say không về!
- Ta chọn Băng Nguyên Hùng.
Đáy mắt hiện lên chút thương hại xen lẫn không đành lòng.
- Không thành vấn đề.
Tô Lạc Vân mỉm cười, hắn cảm thấy Kim Ca hôm nay rất giống Túc Phi, cho nên muốn thân thiết hơn, nhưng lại cảm thấy hắn hơi nguy hiểm, cái mâu thuẫn đáng chết này khiến y không biết làm sao để hòa hợp với Kim Ca.
Tối mai? Chủ nhân, người điên rồi sao?
Giọng nói trách cứ lạnh lùng của Kiêu Dạ.
Úc Kim Ca không biết vì sao bỗng ngừng lại, nhưng chỉ trong nháy mắt, không ai nghi ngờ, nhưng trong lòng vẫn nghi hoặc, hắn rất nhanh liền nói:
- Tối nay, tối nay sau khi đấu thú kết thúc, ta mời các người uống rượu. Nhưng...
Tô Lạc Vân hơi ngẩn ra, khuôn mặt tuất tú nở một nụ cười ôn hòa, giọng nói vang lên như một dòng suối trong vắt chảy qua đá:
- Trong Địa cung đã từng thấy, lúc đó chúng ta vượt qua cửa đá Huyền Vũ đã thấy con gấu này, nhưng... nó không nên xuất hiện ở nơi này.
- Được. Không phải chỉ là tiên rượu thôi sao? Bản vương mời được.
Bách Lý Kỳ An thờ ơ vẫy vẫy tay, trong lòng tò mò không biết Úc Kim Ca lấy đâu ra dũng khí dám nói con hạc mù mắt ấy sẽ thắng?
- Vốn dĩ không cho muội đến đây, muội lại khăng khăng đòi đi, xem ra đại ca nói đúng, không thể tiếp tục dung túng cho muội nữa, bây giờ muội ngoan ngoãn ngồi đây, đừng có nghĩ mấy thứ linh tinh nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.