Chương 126: GIẬT MÌNH
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1331 chữ
- 2022-02-04 05:39:33
An Phi mở cửa cho anh ta, bảo anh ta ngồi ở phòng khách, pha trà Phổ Nhĩ của ba cô cho anh ta, tuy trong nhà chỉ có hai người bọn họ8 nhưng Âu Dương lại cẩn trọng đến kì lạ, nhìn toàn bộ bố cục căn nhà, anh ta chỉ vào một căn phòng nhỏ tận cùng bên trong nói:
Phi3 Phi, đó là phòng ngủ của em à?
Ừm, em ở tận cùng bên trong.
Đi thôi, đi xem phòng em thử.
Âu Dương đứng dậy b9ước vào trong, ngồi ở phòng khách, anh ta cứ cảm thấy không thoải mái.
Hai người mỗi người uống một ly nước trái cây, ăn cơm xong, An Phi tự giác dọn dẹp chén đũa, rồi dẫn Âu Dương ra phòng khách xem tivi.
Ghế sô pha gỗ lim ở phòng khách thuộc phong cách Đông - Tây kết hợp, khung bằng gỗ lim, bên trên là tấm đệm, đương nhiên đây là kết quả sau khi ba mẹ An đã thảo luận với nhau, ý tưởng gỗ lim hoàn toàn dựa theo An Quốc Cường, Cát Phù Dung lại không thích ghế cứng, không ngồi lâu được, nói là lạc hậu lỗi thời, không còn cách nào khác, sau khi thảo luận xong quyết định kết hợp Đông-Tây.
An Phi nằm trên đầu gối Âu Dương xem ti vi, sau khi ăn xong cô hơi buồn ngủ, Âu Dương không có tâm trạng xem ti vi, anh ta cẩn thận lên kế hoạch đến nhà họ An ngày mai, là một người cẩn thận tỉ mỉ, chưa bao giờ anh ta vào trận mà không chuẩn bị.
Âu Dương bắt đầu hôn cô như gió táp mưa rào, khác hẳn vẻ lịch sự thường ngày, An Phi vẫn không đáp lại, ánh mắt cô trong suốt, cô khẽ gọi tên anh, cuối cùng anh ta cùng dừng lại, từ từ bình tĩnh, vùi đầu vào vai cô, thời gian như ngừng trôi.
Được rồi, em sắp bị anh đè bẹp rồi.
An Phi đưa tay ôm anh ta, sẵng giọng nói.
Phi Phi, lúc nãy anh...
Âu Dương xoay người, nằm ngửa ra, muốn giải thích nhưng không biết nên giải thích thế nào.
Không được, em vẫn chưa gấp chăn.
An Phi không vui6.
Âu Dương không nói gì kéo cô đi, vào phòng đóng cửa lại, trái tim anh ta mới bình tĩnh lại.
Anh làm sao vậy?
An5 Phi thấy sắc mặt anh ta bất thường, cô nhìn chằm chằm anh ta hỏi.
Ừm, chắc chắn.
Mười ngón tay nắm chặt nhau.
Trong tủ lạnh nhà An Phi không có gà Tam Hoàng, chỉ có gà ta, cũng may trong tay đầu bếp tài giỏi thì dù là cái gì cũng có thể làm ra hương vị tuyệt vời. An Phi xem xong một tập phim truyền hình, Âu Dương đã làm ra bốn món mặn một món canh. Món ăn gia đình đơn giản, cải ngọt xào, trứng xào cà chua, sườn non xào chua ngọt, thịt xào khoai tây ớt xanh, canh gà bổ dưỡng.
Canh gà này là công thức độc nhất vô nhị của anh ta, bên trong có kỷ tử, nhân sâm và hơn mười vị thuốc Đông y, làm canh không béo ngậy, hương thơm thuốc Đông y nhàn nhạt tỏa vào không khí, lúc trước ở trường học, lần nào anh ta nấu canh trong ký túc xá cũng bị cướp sạch, vậy mới thấy được mức độ hoan nghênh thế nào.
(1) Thiên nhân chi chiếu: Đề cập mối quan hệ giữa người và trời
Nhưng giờ phút này, Âu Dương hình như không giống như thường ngày, ánh mắt anh ta mơ màng, cánh tay khẽ run, anh ta ôm An Phi, ôm rất chặt, khẽ lẩm bẩm nói:
Anh phải làm gì với em bây giờ?
An Phi không giãy giụa, để mặc anh ta ôm như vậy, chẳng biết vì sao, cô chợt hiểu Âu Dương muốn làm gì, đối với một người học y năm năm, lại làm việc ở khoa cấp cứu và phòng giám sát hai năm rưỡi, tuy cô chưa từng trải, nhưng đối mặt với việc này cô lại vô cùng bình tĩnh. Cô chưa từng tin những câu quỷ quái như yêu quá thì khó kìm nén, ai cũng có dục vọng này, nhưng có một số người khống chế bản năng động vật, còn một số người phô bày theo bản năng.
Anh ở phòng khách cứ có cảm giác ba mẹ em ở đó, cả người không thoải mái.
Âu Dương miễn cưỡng nói.
Lá gan của anh chỉ vậy thôi à, em cứ tưởng anh không sợ trời không sợ đất.
An Phi cười hì hì, trong mắt cô ấy, đây là nơi an toàn nhất, Âu Dương chuyện bé xé to. Cô kéo anh ta đi khắp một vòng căn phòng nhỏ rồi nói:
Nhìn đi, chỉ có một mình em mà.''
Âu Dương không nói gì, ôm cô nằm xuống giường, trong ánh mắt hiện lên tâm trạng điên cuồng bị đè nén, An Phi thấy yết hầu anh ta không ngừng cử động, không biết giờ phút này anh ta rối rắm như thiên nhân chi chiến(1), cô vươn hai tay ôm cổ anh ta như thường ngày.
Đứng dậy nấu canh gà đi... Lâu rồi em chưa được ăn cơm anh nấu, cũng không biết tay nghề có thụt lùi không.
An Phi đứng dậy chải tóc, nhìn Âu Dương cười khanh khách, đưa tay đẩy anh ta.
Âu Dương ngẩng đầu nhìn An Phi, trong ánh mắt hiện lên cảm xúc hỗn loạn, thật lâu sau mới trong suốt lại, anh ta ngồi dậy, quay lưng về phía cô nói:
Phi Phi, mặc kệ ngày sau thế nào, trong lòng anh, em đã là vợ của anh, anh yêu em, mãi mãi.
An Phi ôm từ sau lưng anh ta nói tiếp:
Ngốc, đừng dễ dàng nói mãi mãi như vậy, nhưng những gì anh đồng ý với em, em đều nhớ. Anh đã nói cho dù em có gả cho người khác, anh cũng sẽ đến hôn lễ cướp em đi mà.
Về phần thịt xào khoai tây ớt xanh là món ăn được đầu bếp trường học bọn họ nghiên cứu ra, là một món xào rất được ưa thích, đầu tiên cắt lát khoai tây, sau đó xào thịt với ớt xanh, cuối cùng mới cho khoai tây vào xào chung, vẫn chưa ra khỏi chảo, hương thơm đã lan ra bốn phía, vừa vào miệng, khoai tây bở, ớt xanh giòn, mùi thơm của thịt ba chỉ hòa làm một, ăn với cơm đúng là mỹ vị, là món xào được ưa thích nhất lúc đó.
Ngửi thấy mùi thơm, An Phi đứng ngồi không yên, cô chạy đến phòng bếp xem, Âu Dương đeo tạp dề như một đầu bếp, An Phi cần mẫn lấy chén đũa như một công nhân lao động.
Tay nghề của anh tốt thế này, nếu em có thì tốt quá, mẹ em sẽ không còn nói em chỉ biết ăn rồi nằm.
Hai người chúng ta chỉ cần một người biết làm là được rồi, vả lại em hay quên trước quên sau, tay chân vụng về, em nấu bữa cơm cũng đủ khiến anh lo lắng.
Âu Dương tháo tạp dề, ghét bỏ nhìn cô, An Phi lè lưỡi không phản bác, cô thật sự không có tài nấu nướng, nhưng cũng thấy bình thường, ở nhà cô, ba cô là người đảm nhiệm kỹ năng chiên xào nấu nướng này nọ.
Cốc cốc.
Một tràng tiếng gõ cửa vang lên, cặp tình nhân đang chìm trong thế giới của mình giật mình sợ hãi.
An Phi lập tức bừng tỉnh, ngồi dậy,
Ai đó?
Ba mẹ em về à?
Âu Dương căng thẳng hỏi.
Không thể nào, bọn họ mới đi bốn tiếng mà, sao có thể về sớm vậy được?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.