Chương 238: HỢP TÁC



Là học sinh thì cũng không được đánh đâu, anh ấy huấn luyện cực khổ quá nên cảm nắng đó.
Thấy bộ dạng tủi thân của cậu bé, An Phi8 không nhịn được mỉm cười nói tiếp.


Anh ấy đang huấn luyện quân sự sao? Anh họ em cũng từng tham gia huấn luyện quân sự đ3ó, mặc quân trang oai lắm luôn.
Cậu bé hưng phấn, giống như chính mình là người mặc quân trang vậy.


Không phải huấn luyệ9n quân sự đâu, anh ấy là chiến sĩ giải phóng quân, là một anh lính thật sự.
An Phi biết trong lòng mỗi bé trai, ai cũng có giấc m6ơ làm quân lính.

Anh trai giỏi quá, anh ấy chắc chắn sẽ tỉnh lại.
Cậu bé nhìn giường 4 với ánh mắt vô cùng kính nể và hâ5m mộ.

Đúng vậy, bọn chị nhất định sẽ làm anh ấy tỉnh lại.
An Phi nói với cậu bé như đang nói với chính mình.
Sau khi dùng nửa liều thuốc cocktail lytic, giường 4 không bị tái phát động kinh nữa, tạm thời ổn định, Vu Tuyết Tình chuẩn bị xong ống thông và khử trùng toàn bộ vật dụng. Để dùng thuốc cocktail lytic phải chú ý hai vấn đề khi dùng thuốc chống co giật, một là huyết áp, hai là hô hấp. Nghiêm trọng hơn sẽ dẫn đến tình trạng bị sốc phản vệ và hít thở không thông. An Phi đứng đầu giường cẩn thận theo dõi tình hình, không dám rời đi.

Để em làm lời dặn bác sĩ.
An Phi vừa đến cửa, nghe thấy Cao Dĩnh nói, cô quay đầu lại.

Không cần, để chị làm.
Giọng nói của Lý Mộc Tử cứng rắn, cô ấy không muốn thiếu nợ ai chuyện gì.

Chính em đã khám cho bệnh nhân ở phòng cấp cứu, ở đây chị có tự lo được em cũng không đi, em quỳ xuống cầu xin giúp đỡ cho chị cũng không được à.
An Phi bĩu môi nói, khuôn mặt hiện ý cười, giống như đang giận dỗi với Lý Mộc Tử.

Được rồi, em đi làm việc của mình đi, để chị làm.
Sắc mặt Lý Mộc Tử lạnh lùng, đi đến bồn bên cạnh rửa tay, chuẩn bị đặt ống thông tĩnh mạch.
Điện thoại đột nhiên vang lên, Cao Dĩnh vội vàng nhận máy, quay sang nới với Lý Mộc Tử:
Bệnh nhân ngoại thương làm phẫu thuật bên khoa Ngoại xong rồi, bảo chúng ta mau chuẩn bị giường.


Nhanh vậy?
Lý Mộc Tử nhíu mày, cô ấy đặt ống dẫn khởi động máy móc xong cũng mất ít nhất một tiếng, bây giờ bệnh nhân lại đến, vậy thì lời dặn của bác sĩ phải làm sao đây? Dù sao Cao Dĩnh cũng còn ít kinh nghiệm, không thể xử lý được bệnh nhân vừa phẫu thuật xong.
Một lúc sau, Lý Mộc Tử trở về, đã ký giấy thỏa thuận xong.
Phi Phi, em chuẩn bị đặt ống dẫn à?
Thấy trên bàn đầu giường của giường 4 đặt đủ dụng cụ đặt ống dẫn, Lý Mộc Tử hỏi thử.

Chị Mộc Tử, em không trực ca của phòng giám sát, em chỉ đến nhìn bệnh nhân một chút, lúc nãy chị không có ở đây, giường 4 liên tục co giật, Cao Dĩnh nói phải đợi chị về mới xử lý, em sợ não của cậu ấy bị thương nên mới cho dùng cocktail lytic, dùng xong không dám đi, phải trông chừng huyết áp, bây giờ chị đã về rồi, thì em cũng về phòng cấp cứu luôn.
Tính tình An Phi ngay thẳng, không giấu được chuyện gì, cô nói một hơi, trong lòng đã dễ chịu hơn không ít.
Lúc cô đến văn phòng, Lý Mộc Tử đã cảm thấy kỳ lạ, không hiểu chuyện gì xảy ra, nghe xong cô ấy mới chợt hiểu. Cô ấy cũng cảm thấy hơi bất mãn, người tranh chấp với em là Cao Dĩnh chứ không phải là chị, em tức giận với chị cái gì? Vả lại Cao Dĩnh chỉ mới đến khoa Cấp cứu một tháng, cái gì cũng không biết, làm sai thì người kỳ cựu như em cũng nên bỏ qua, lúc chị dẫn dắt em cũng chưa từng so đo với em chuyện gì mà.

Em! Thôi được rồi, em là bá chủ khoa Cấp cứu rồi, ai làm gì được em.
Hai chị em nhìn nhau cười, cũng không phải là chuyện gì lớn, không đáng để giận dỗi nhau, một khi đã bận thì bất chấp cơn giận, chuyện này xem như tạm thời bỏ qua.

Tình trạng của bệnh nhân phẫu thuật thế nào?
Lý Mộc Tử vừa đặt ống dẫn, vừa hỏi An Phi về bệnh tình của bệnh nhân mới.

Là xuất huyết đường tiêu hóa, thực quản bị rách, Lục Viễn và Chủ nhiệm Từ cùng nhau phẫu thuật.
An Phi nói sơ qua.

Đội ngoại thương cấp cứu vừa thành lập mà đã bắt tay vào phẫu thuật rồi, khởi đầu tốt đẹp. Như đã nói, em cũng khá lớn gan đó, dám giao cho bọn họ ca phẫu thuật của khoa Ngoại lồng ngực, nếu xảy ra chuyện gì bị tố cáo thì sao đây? Giống như Chủ nhiệm Lâm vậy, không thể nào nói lý lẽ được.
Lý Mộc Tử biết sự khó khăn của ca phẫu thuật, âm thầm bội phục lòng dũng cảm của An Phi. Bình thường các bác sĩ càng biết nhiều thì lá gan càng nhỏ, bây giờ cô ấy cũng mất hết lòng hăng hái lúc vừa đến khoa Cấp cứu.


Khoa Ngoại tổng quát không nhận, khoa Ngoại lồng ngực thì không có thời gian, nếu Lục Viễn có thể làm thì vì sao lại không để cho bọn họ làm, chẳng lẽ bác sĩ khoa Cấp cứu kém hơn bác sĩ chuyên khoa sao?
An Phi phản bác, cô cảm thấy chỉ cần tổ ngoại thương cấp cứu dám ra tay thì sau này sẽ giỏi hơn chuyên khoa nhiều.


Chị cũng không dám nói tổ ngoại thương cấp cứu kém đâu, em đừng châm ngòi ly gián. Đừng đứng đó nữa, mau giúp chị rút ống ra.
Lý Mộc Từ nói chuyện cũng không ngừng tay, đã đặt ống dẫn xong được một nửa.

Trong phòng mổ, Chủ nhiệm Từ và Lục Viễn đã khâu đến mũi cuối cùng. Đây là lần đầu tiên hai người bọn họ hợp tác phẫu thuật, cả hai rất hài lòng về nhau. Chủ nhiệm Từ rất thành thạo vị trí phẫu thuật, trong lúc phẫu thuật, lượng xuất huyết rất ít, hơn nữa còn khâu vết xuất huyết vừa nhanh vừa ổn, ngón tay linh hoạt không kém với những người trẻ tuổi.

Trước khi đến khoa Cấp cứu, Lục Viễn cứ nghĩ rằng ở đây chỉ làm tiểu phẫu thôi, Chủ nhiệm Từ sẽ không dám làm cũng như không làm nổi những ca phẫu thuật nội tạng. Anh ta nói với An Phi cần sự giúp đỡ của Chủ nhiệm Từ hoặc Chu Bảo Hoa, hoàn toàn không nghĩ rằng Chủ nhiệm Từ dám nhận.

Thực tế, trong ca phẫu thuật này, Chủ nhiệm Từ mổ chính, anh ta chỉ là trợ lý, từ lúc phẫu thuật đến khi khâu vào đều do Chủ nhiệm Từ xử lý, vừa đơn giản vừa thực dụng, khéo léo hơn những biện pháp khác mà anh ta nghĩ đến trước khi phẫu thuật. Phẫu thuật xong, lòng không phục trước kia của Lục Viễn đã không còn nữa rồi.

Cũng như vậy, trong nhận thức của Chủ nhiệm Từ, Lục Viễn là Tiến sĩ học thuật, đến cấp cứu chỉ để lấy tiếng, chắc cũng không phẫu thuật được bao nhiêu ca, trình độ tàm tạm. Nhưng thực ra, trong quá trình phẫu thuật, cách định vị nội tạng của Lục Viễn, phương pháp cầm máu, mức độ thuần thục nằm ngoài dự đoán của ông ấy. Hai người hợp tác vô cùng ăn ý, ca phẫu thuật đáng ra phải kéo dài ba tiếng, nhưng chỉ hơn một tiếng đã hoàn thành thuận lợi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.