Chương 306: HIỂU LẦM


Một tiếng quát vang lên:
Dừng tay! Cô làm sao vậy?


Một bàn tay to mặc đồ cách ly đột nhiên xuất hiện, nắm lấy cánh tay kéo tóc A8n Phi, giật lại phía sau, làm cô ta lảo đảo một cái.
An Phi bối rối, cái gọi là
người ngồi trong nhà, mà họa từ trời rơi xuống
chính là như vậy, chuyện cô v5à Khương Thiệu Vân nói đâu liên quan gì đến người phụ nữ, bởi vì trong lúc hai người vô ý trò chuyện lại làm cô ta nổi trận lôi đình, hận không thể đánh hai người để hả giận.
Khương Thiệu Vân cũng tức không nói nên lời, tuy chỉ là một trò hề nhưng chắc chỉ trong vòng một ngày sẽ đồn đi khắp bệnh viện.
Cô không nhịn được than thở:
Mọi người đang luyện công à, trong phòng lạnh thành băng rồi.

Lý Mộc Tử mặc áo khoác quân đội mùa đông mới, lật xem bệnh án, nghe vậy ngẩng đầu. Cô ấy đeo khẩu trang y tế màu xanh nhạt, che kín miệng và mũi, để lộ một đôi mắt to linh động.
Hai người đương sự bọn họ không ngờ lần đầu nổi tiếng cũng là vì nhiều chuyện.
Nghe thấy tiếng la mắng ngoài phòng cấp cứu, người nhà bệnh nhân từ trong đi ra, cản người phụ nữ lại, kéo ngồi xuống một cái ghế, nói cho cô ta biết bệnh tình đã ổn định rồi, đừng gây thêm rắc rối nữa.
Người phụ nữ nghe chồng mình có hy vọng sống, dần ổn định lại, không to tiếng mắng chửi nữa mà òa khóc lên.
An Phi và Khương Thiệu Vân nhìn nhau, sợ kích động người phụ nữ nên không dám đứng ở quầy phân khoa nữa. An Phi về phòng giám sát, Khương Thiệu Vân về phòng trực y tá.
An Phi tỉnh lại,
hả
một tiếng, muốn nói nỗi khổ vương vấn trong lòng mình với Lý Mộc Tử. Cô hỏi lại cái mùi quái dị này là gì.

Chức năng dạ dày của giường 2 không tốt, trong ruột không giữ được cái gì, một tiếng đi vệ sinh một lần. Giường 3 là bệnh nhân ngộ độc thuốc trừ sâu, đang trong giai đoạn súc ruột, hai tiếng đi vệ sinh một lần, em nói xem, sao trong phòng có mùi dễ ngửi được?
Lý Mộc Tử gục đầu xuống bàn, bị mùi xông vào mũi đến thoi thóp.
So với kết quả của bọn họ, thì lúc nãy cô bị chửi thì cũng không có gì quá uất ức.

Ngẩn người cái gì, hít đến ngất rồi à?
An Phi đứng lúc lâu không nói gì, Lý Mộc Tử quơ quơ tay trước mặt cô.
Khuôn mặt của Lý Mộc Tử bị khẩu trang che lại, không thấy vẻ mặt, ánh mắt chuyển động, mang theo ý cười trêu đùa:
Em hít sâu hai cái xem, có ngửi thấy mùi gì lạ không.

Lúc mới vào, An Phi đã cảm thấy trong phòng có mùi gì đó kỳ lạ, nhưng không để ý, nghe cô ấy nói vậy, cô nhíu mày, trong phòng có mùi hôi chua, vô cùng
kích thích
, bảo sao bọn họ như lâm vào đại dịch.

Cố lên, cố thêm một chút nữa thôi, cuộc sống cực khổ sẽ trôi qua nhanh thôi.
Lý Mộc Tử quơ nắm đấm, cổ vũ Vu Tuyết Tình.
Vu Tuyết Tình trợn mắt với cô ấy.
Là Lục Viễn lo lắng cho Lữ Tiêu Tiêu, sau khi làm hết công việc trong tay th3ì qua giúp đỡ một chút, đúng lúc bắt gặp nên giải vây cho hai người.
Người phụ nữ gào khàn giọng:
Chồng tôi còn đang cấp cứu bên9 trong, sống chết không rõ, vậy mà bọn họ còn nói cười, không có chút y đức nào, bác sĩ cái kiểu gì vậy.
Vừa nói vừa chửi ầm lên, càng t6rách móc càng khó nghe.
Dù sao cũng là vì thể diện của khoa Cấp cứu bệnh viện, người đến người đi, nhân viên y tế tranh chấp với người nhà không phải chuyện vinh dự gì, dễ dàng bị người ta vây xem.
Hơn nữa, các cô cũng tập mãi thành quen, cho rằng phân công khác nhau, nhân viên y tế không tham gia cứu chữa thì trò chuyện cũng bình thường, nhưng trong mắt người nhà, bọn họ cười đùa vui vẻ lại được xem là thiếu tôn trọng với bệnh nhân, giống như đang cười đùa trước linh cữu của người ta vậy.

Mùi gì vậy?
An Phi cũng vội lấy khẩu trang mang theo đeo vào.
Trong lòng cô chợt nhận ra, sau này gặp tình huống cứu chữa, nếu không phải ca trực của mình, muốn nói chuyện riêng thì phải đeo khẩu trang vào trước, như vậy người nhà sẽ không nhìn thấy được vẻ mặt của bọn họ, cũng đỡ phiền não hơn.
Trong đầu cô chợt hiện lên một bài báo của mấy năm trước, một nhóm bác sĩ y tá chụp một tấm hình ở phòng phẫu thuật sắp ngừng dùng, coi như là làm kỷ niệm.
Trong tấm ảnh là bệnh nhân sau phẫu thuật chưa tỉnh lại, phẫu thuật có độ khó cao, mất gần 10 tiếng mới hoàn thành được, bác sĩ gây mê và nhân viên y tế cho rằng đây là ca phẫu thuật cuối cùng của bọn họ ở phòng phẫu thuật này có một dấu chấm kết thúc hoàn hảo. Mọi người vây quanh bệnh nhân, dưới đèn mổ, cười xán lạn và tạo dáng chiến thắng.
Không biết Cao Dĩnh đã đi đâu rồi, Vu Tuyết Tình và y tá Tiểu Diêm mới vào mặc thêm một cái gi-lê bông so với thường ngày, đang bận trước giường 2.
An Phi ghét bỏ nói với Lý Mộc Tử:
Bình thường không thấy chị mang khẩu trang thế này, hôm nay sao vậy, thông gió còn đeo khẩu trang nữa, hay là trong phòng giám sát có vi khuẩn gì đặc biệt à?


Được rồi, em chỉ cần nói thôi, còn bọn chị thì chạy gãy chân đây này, vừa xử lý xong bên này thì bên kia lại đi vệ sinh, hai bọn chị làm ca này với em mà cứ như rơi vào hố phân ấy.
Vu Tuyết Tình vừa cùng Tiểu Diêm dọn dẹp đại tiện cả hai giường, vừa nổi điên nói.
An Phi không hiểu hỏi:
Chẳng phải có tã giấy cho người lớn à, sao mấy chị không dùng?

Vậy nên tuy bọn họ thấy rất oan ức nhưng cũng thông cảm với hành động của người phụ nữ kia, họ yên lặng trốn đi, đề phòng mâu thuẫn lại gay gắt thêm.
An Phi vừa vào phòng giám sát, cô rùng mình một cái, hai cửa sổ phía Bắc mở rộng, gió Bắc từ ngoài thổi vù vù vào.

Chủ nhiệm Lý sợ bị lở loét điểm tì đè nên không cho dùng, bảo người nhà mua băng gạc thuần cotton làm tã lót, lúc em đi vào thì không ngửi thấy thôi, chứ trước đó phòng giám sát toàn là mùi phân...

Vu Tuyết Tình đeo khẩu trang, nhưng từ giọng nói có thể đoán ra được là đang oán trách Lý Mộc Tử.
Ảnh chụp bị lan truyền lên mạng, làm nổi sóng gió, rất nhiều người nghi ngờ tính chuyên nghiệp của bác sĩ, chất vấn nhân viên y tế, vì sao bệnh nhân chưa tỉnh mà lại đi đùa giỡn quay chụp, xem phẫu thuật như trò đùa.
Bệnh viện bị sức ép dư luận, bác sĩ mổ chính và Chủ nhiệm khoa gây tê bị cách chức tạm thời, những người trên bức ảnh đều bị xử phạt.
An Phi sợ hai người gây nhau nên vội nói sang chuyện khác,
Người nhà của chàng trai trong đám cháy kia đến chưa?


Lý Mộc Tử liếc nhìn giường 4, nói nhỏ:
Tới rồi, nhưng cũng không khác gì là không tới. Chàng trai ly hôn, bất hòa với ba mẹ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.