Chương 380: CỐ CHẤP



Khó nói, nhiều lắm mười ngàym nửa tháng, ít thì bất kỳ lúc nào nhịp tim và hô hấp cũng có thể ngừng lại.
Bác sĩ Lưu đẩy kính trên 8sống mũi, do dự nói.


Tổng Giám đốc Lý, cảm ơn công ty đã quan tâm chúng tôi, sống bao lâu cũng là số mệnh của ông ấy, chún3g tôi đành chấp nhận thôi.
Nước mắt chảy xuống gò má người phụ nữ, bà ấy không lau đi, để mặc nó rơi thành từng dòng, từng giọt nư9ớc mắt rơi xuống đất, cũng rơi vào lòng mỗi người.

An Phi không đành lòng nói với bác sĩ Lưu:
Có thể làm phẫu thuật nội so6i cho ông ấy không, bệnh nhân là anh hùng, ông ấy phát bệnh trong lúc lái xe, nhưng vẫn kiên trì tới khi dừng xe thì mới ngất xỉu.
5

Dì không đồng ý sao?
Lý Mộc Tử nghi ngờ nhìn thoáng qua người phụ nữ.

Đồng ý chứ, chỉ cần có một chút hy vọng thôi, chúng tôi cũng không buông tay.
Người phụ nữ kích động, bà ấy đương nhiên hiểu được ý của Lý Mộc Tử, chồng của bà ấy có thể cứu được, Lý Mộc Tử tình nguyện cứu ông ấy!
Đối với bà ấy, không khác gì Lý Mộc Tử đã cho bà ấy một chút hy vọng, mặc kệ hy vọng đó xa xôi tới cỡ nào, dù sao cũng hơn là không có hy vọng gì, khuôn mặt bà ấy lộ ra chút vui mừng.

Chảy máu hành não từ 10ml trở lên, tỷ lệ tử vong là 100%.
Bác sĩ Lưu tức giận lặp lại kết luận vừa nãy của mình.

100%? Không tuyệt đối như vậy, chúng tôi cũng cứu sống được bệnh nhân ngộ độc paraquat mà đúng không? Được rồi, anh chỉ cần chịu trách nhiệm phẫu thuật thôi, còn lại cứ giao cho tôi.
Lý Mộc Tử mỉm cười nhận việc khó.

Người nhà vẫn chưa đồng ý thì phẫu thuật thế nào?
Giọng nói của bác sĩ Lưu cứng rắn, trong mắt anh ta, Lý Mộc Tử đúng là không chịu nói chuyện lý lẽ gì.
An Phi liên lạc với ICU, không may là ICU cũng không còn giường nữa.
Cô nghĩ một chút, rồi gọi điện kêu Lý Mộc Tử qua, xem cô ấy có nhận được bệnh nhân này vào phòng giám sát cấp cứu không. Hiện tại, tài xế Cảnh không thể tự hô hấp được, phải dùng đến máy trợ thở, chỉ có thể ở phòng giám sát thôi.

Theo hình CT thì nguyên nhân bệnh nhân xuất huyết không hẳn là bị vỡ động mạch, mà là huyết áp cao làm động mạch trung tâm bị vỡ dẫn đến xuất huyết.
Lý Mộc Tử cầm hình chụp xem kỹ lại, rồi nói với bác sĩ Lưu.
Nhân lúc người nhà đi làm thủ tục, An Phi ngạc nhiên lén hỏi Lý Mộc Tử:
Chị có chắc là cứu sống được ông ấy không?


Chắc ư? Bệnh nhân phục hồi tim phổi thì có ai chắc là cứu sống được không? Nhưng làm hết sức mình, nghe theo ý trời thôi.
Ánh mắt của Lý Mộc Tử xảo quyệt.

Vậy mà chị còn...
An Phi không hiểu tại sao Lý Mộc Tử phải đối nghịch với bác sĩ Lưu, đã vậy còn cho người nhà một tia hy vọng.

Bác sĩ, ông ấy cũng là người sắp chết rồi, cần gì phải đâm thêm một nhát dao nữa?
Người phụ nữ đau khổ nhíu mày, giọng nói bất lực và tủi thân.

Nếu đến chỗ tôi, tôi phải có trách nhiệm với ông ấy, chỉ cần nhịp tim ông ấy vẫn còn đập, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, ai nói ông ấy chắc chắn sẽ chết chứ?
Đôi mắt trong trẻo của Lý Mộc Tử nhìn chằm chằm vào người phụ nữ.

Lúc nãy bác sĩ này nói...
Người phụ nữ nhìn bác sĩ Lưu.

Mặc kệ em có tin hay không, chị cũng từng gặp trường hợp tương tự đã trở lại bình thường. Người nhà kiên trì chính là động lực lớn nhất để ông ấy tiếp tục kiên trì, nếu chị nói với bà ấy rằng không còn hy vọng gì nữa, vậy thì ông ấy thật sự không có một chút hy vọng nào nữa.

Lý Mộc Tử dường như đang chìm đắm trong hồi ức, đôi mắt lấp lánh nước khó thấy.
Gần tới giờ tan làm, An Phi đến phòng giám sát thăm tài xế Cảnh, vừa vào phòng giám sát, cô kinh ngạc, trên bàn làm việc bày đầy các lẵng hoa. Có từng chùm bách hợp, có hoa hồng vàng, cả những lẵng hoa đắt tiền, ngập cả bàn, làm căn phòng giám sát nhỏ nhắn trở nên xinh đẹp hơn.

Phòng giám sát chúng tôi nhận thì không thành vấn đề, nhưng mà anh phải cho ông ấy phẫu thuật giải nén xương.
Lý Mộc Tử khoanh tay trước ngực, bắt đầu mặc cả với bác sĩ Lưu.

Tình trạng của ông ấy không phù hợp để phẫu thuật, cứ điều trị bảo thủ là được rồi.
Bác sĩ Lưu nói rõ lại, trong lòng thầm châm chọc bác sĩ cấp cứu thôi mà cứ cố chấp.

Anh đừng quan tâm có tác dụng gì hay không, cứ làm là được, dù sao phẫu thuật giải nén xương cũng không ảnh hưởng gì tới não, không nguy hiểm gì tới các anh đâu.
Lý Mộc Tử nhẹ nhàng nói, không thèm quan tâm lửa giận trong mắt bác sĩ Lưu.

Ừ, chắc vậy.


Bình thường ông ấy có bị huyết áp cao không?
Lý Mộc Tử quay sang hỏi vợ tài xế Cảnh.

Lão Cảnh bị huyết áp cao năm, sáu năm rồi, huyết áp thường xuyên trên 180 (bình thường từ 140 trở xuống), tôi có khuyên ông ấy uống thuốc nhưng ông ấy không chịu nghe, cứ nói uống thuốc chỉ tốn tiền thôi.
Người phụ nữ xác nhận phán đoán của Lý Mộc Tử.

Ông ấy chính là tài xế đẹp nhất trên mạng lan truyền sao?
Bác sĩ Lưu ngạc nhiên nhìn về phía giường bệnh, cảm khái nói:
Người bình thường không thể nào chịu được cơn đau do chảy máu hành não, ông ấy kiên trì được lâu như vậy cũng không dễ dàng gì!


Bởi vậy anh nghĩ cách giúp ông ấy đi.
An Phi bắt đầu ăn vạ.

Phòng giám sát của chúng tôi kín giường rồi, hay là chuyển ông ấy sang ICU đi, trình độ hộ lý của bọn họ cao hơn, có thể chống đỡ được vài ngày đó.
Bác sĩ Lưu khó xử nói, không phải là anh ta coi thường, nhưng thật sự là cách điều trị chảy máu hành não cả nước đều giống như nhau thôi, chủ yếu điều trị bảo thủ.

Chị Mộc Tử, chị đổi nghề mở tiệm bán hoa đi.
An Phi hít sâu vài hơi, ngửi đủ loại hương hoa, thoải mái vui vẻ.


Là những người dân nhiệt tình trong thành phố gửi tới đó, vẫn còn nhiều trong phòng cách ly, lúc nãy còn có mấy đợt phóng viên đến phỏng vấn nữa, lần này Chủ nhiệm Lý nổi tiếng rồi.
Khương Thiệu Vân nhíu mày, cướp lời.


Bọn họ đưa chị lên lò nướng đấy, trị được thì thôi, mà không ổn thì tiếng xấu của chị lan xa rồi.


Lần này, Lý Mộc Tử không khí thế như lúc cãi nhau với bác sĩ Lưu, mệt mỏi nằm bò cạnh máy tính ở quầy làm việc, dùng bút gõ nhẹ vào kẹp bệnh án.


Ai bảo chị lại tranh chấp với người ta, nếu cứ nói tử vong 100% theo lời anh ấy, chẳng phải là hết chuyện rồi à?
An Phi cười thở dài.

Cô hiểu, Lý Mộc Tử làm vậy, không chừa lại đường lui cho mình, chắc chắn là có nguyên nhân, nếu cô ấy đã không muốn nói thì cô cũng không tiện hỏi nhiều.

Lý Mộc Tử sắp xếp tài xế Cảnh ở phòng cách ly, thứ nhất là vì tình trạng của ông ấy rất sợ bị lây nhiễm, thứ hai là để tiện cho việc thăm hỏi của người nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.