Chương 385: TỔ GIÁM KHẢO GÂY KHÓ DỄ
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 988 chữ
- 2022-02-06 09:42:51
Ôi chao, chắc chắn là có rồi, chúng tôi chưa bao giờ quên giữ lại những báo cáo chỉ tiêu nguy cấp.
Chủ nhiệm Thôi chìa tay về phía 8An Phi, An Phi nhanh chóng rút một quyển tài liệu đã chuẩn bị xong, đưa cho chị.
Chủ nhiệm Thôi nhướng mày, khẽ cười hỏi:
A3nh muốn tìm của ai à?
Giáo sư Mã đột nhiên làm khó dễ, không chỉ Lục Viễn mờ mịt, mà cả phòng đều bối rối, không phải bọn họ tới kiểm tra phòng xét nghiệm à? Sao lại xuống dao ra tay với khoa Cấp cứu rồi?
Cậu ấy là bác sĩ khoa Ngoại...
Chủ nhiệm Thôi bình tĩnh lại trước, nháy mắt với Lục Viễn, bảo anh ta mau đi nhanh.
Vậy trường hợp nào chống chỉ định dùng sốc điện chuyển nhịp?
Giáo sư Lâm đi theo Giáo sư Mã, chém thêm một nhát dao, hỏi tiếp.
Có tổng cộng tám tám trường hợp chống chỉ định dùng sốc điện chuyển nhịp, đừng nói là Lục Viễn, ngay cả Lý Mộc Tử và An Phi cũng không thể nêu đầy đủ được, mọi người lại bắt đầu căng thẳng lại.
Bệnh nhân hạ kali máu5, ở phòng cấp cứu đột nhiên xuất hiện tình trạng nhịp tim thất thường, 160 nhịp một phút, vậy phải làm gì đây?
Giáo sư Mã nhìn lướt qua, chỉ vào Lục Viễn vừa giải quyết bệnh nhân xong chưa kịp chuồn ra ngoài:
Cậu trả lời đi.
Lục Viễn lúng túng, chuyện gì đây? Lý Mộc Tử và An Phi phụ trách trả lời câu hỏi của phòng cấp cứu nên anh ta chẳng chuẩn bị gì cả. Là một bác sĩ khoa Ngoại, đã lâu lắm rồi anh ta không khám cho những bệnh nhân mắc chứng nhịp tim thất thường nữa.
Giáo sư Mã hơi ngẩn người, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ vào máy khử rung:
Làm mẫu đi, làm sốc điện chuyển nhịp thế nào.
Ý của ông ta là muốn Lục Viễn làm, Giáo sư Trần nhận được ánh mắt cầu cứu của Chủ nhiệm Thôi, bước lên chỉ vào An Phi nói:
Em lên làm mẫu đi.
An Phi vội đi tới, sợ bị Giáo sư Mã ngăn cản.
Cô làm động tác rất thuần thục, vừa giải thích vừa làm, Giáo sư Mã đứng cạnh nhìn, vẻ mặt không chút thay đổi, trong lòng thầm khen ngợi, ông ta biết bệnh viện nhân dân thành phố L bỏ ra rất nhiều công sức cho khảo sát lần này.
Đương nhiên, mọi người trong khoa Cấp cứu đều thấy khó chịu, vì Giáo sư Mã rõ ràng đến để làm khó dễ, làm bạn nổi giận không thôi, đúng là
nổi tiếng cả nước
không phải là danh bất hư truyền.
Lục Viễn ngẩng đầu lén liếc nhìn An Phi, thấy cô quay đầu sang một bên, anh ta nhìn theo ánh mắt cô - máy điện tim, khử rung. Hai mắt anh ta sáng bừng, trong lòng cũng rộn ràng hơn.
Bác sĩ khoa Ngoại thì không biết phải làm gì khi gặp trường hợp nhịp tim thất thường của bệnh nhân à? Cậu ta không phải là bác sĩ khoa Cấp cứu sao?
Giáo sư Mã từ tốn nói, nhìn chằm chằm Lục Viễn, không hề có ý để anh ta rời đi.
Gặp trường hợp tương tự, chúng tôi sẽ mời khoa Nội tim đến hội chẩn.
Trong lòng Lục Viễn cũng tự biết chạy trời không khỏi nắng, đành phải kiên quyết nói.
Lý Đạt, nam, 39 tuổi, ngày 3 tháng 5 năm 2009, kali máu 2.13 mmol/L.
Giáo sư Mã nhìn báo cáo xét ng9hiệm, thì thầm.
Anh xem, ở đây, bệnh nhân bị hạ kali máu, nôn mửa, đang đợi điều tra nguyên nhân, đã được chuyển vào phòng 6bệnh khoa Tiêu hóa tầng 10.
Chủ nhiệm Thôi chỉ vào hàng chữ trên cuốn sổ, đưa tới trước mặt giáo sư.
Lục Viễn cố gắng tìm kiếm trong đầu, lắp bắp nói:
Rối loạn nhịp tim do digitalis, viêm xoang, block nhĩ thất, v.v.
Tốt, không tệ, ngay cả bác sĩ khoa Ngoại cũng có thể trả lời tới trình độ này, không hổ danh là người Chủ nhiệm Thôi dẫn dắt.
Giáo sư Lâm thấy đã có thu hoạch tốt, ngắt lời Lục Viễn, khen ngợi.
À, vậy trước khi bác sĩ khoa Nội tim đến, cô cậu bỏ mặc bệnh nhân nằm đó chờ à?
Giọng nói của Giáo sư Mã vui sướng khi người khác gặp họa, còn thêm chút châm chọc.
Trong phòng có mở máy lạnh, nhưng Lục Viễn vẫn bị đổ mồ hôi đầy trán. Viện trưởng đã nói, ai gặp chuyện rủi gì thì tự chịu trách nhiệm, không trả lời được câu hỏi của tổ giám khảo, giờ bị bắt tại trận, trừ điểm, coi như là tội gì đây?
Phát hiện nhịp tim bệnh nhân thất thường, trước hết cần phải làm điện tâm đồ cho bệnh nhân, xác định kiểu nhịp tim thất thường, phải xem rối loạn nhịp tim ở tâm nhĩ hay tâm thất. Ở phòng cấp cứu, trừ hai trường hợp chống chỉ định, đều có thể tiến hành khử rung bằng điện tim.
Lục Viễn nói một hơi, tự tin nhìn Giáo sư Mã, thật ra trong lòng anh ta vô cùng căng thẳng, bàn tay bất giác nắm chặt lại.
Giáo sư Mã sững sờ, ông ta không ngờ Lục Viễn lại có thể trả lời được như vậy, vẻ mặt đã dịu hơn.
Điện thoại phòng cấp cứu đột nhiên vang lên, Trương Mạt Lỵ đi nhận điện thoại, rồi nói với Chủ nhiệm Thôi và Lưu San:
120 gọi điện tới, có hai bệnh nhân bị dao chém bị thương nặng, đang trên đường tới đây, bảo chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, khoảng chừng năm phút nữa sẽ tới.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.