Chương 400: Cậu có thuốc không?



Không thể nào, lần trước lúc gặp các cậu, tớ thấy các cậu vẫn còn tốt mà, gia đình ba người biết bao người mơ ước, mới mấy tháng không g8ặp, sao gió lại đổi chiều rồi?
An Phi ngạc nhiên, ngồi xuống ghế, nhường chỗ cạnh giường cho Tô Mi, tiện cho cô ấy chăm sóc bé gái.

Đúng vậy đó, lòng người rồi sẽ thay đổi thôi, ai đảm bảo được trăm năm hạnh phúc chứ.



Trước khi cưới hai người các cậu v9ẫn tình tứ như một mà, tớ không tin còn chưa tới bảy năm mà đã chán rồi, Trương Phàm không phải là người dễ thay lòng như vậy.


Lúc trước, tớ xem điện thoại của anh ấy thế nào cũng được, còn bây giờ mỗi lần xem điện thoại của anh ấy, anh ấy sẽ căng thẳng. Còn nữa, sau khi có con gái, anh ấy kiếm cớ tăng ca nhiều hơn, giống như không muốn về nhà vậy. Lúc trước anh ấy tăng ca thì sẽ xin phép tớ, bây giờ tớ phải gọi điện qua, anh ấy mới nói tăng ca, làm tớ cứ cảm thấy anh ấy đang kiếm cớ.

Tô Mi cười đau khổ, vuốt tóc bé gái, cô bé ngẩng đầu nhìn mẹ, nhếch miệng cười, rồi lại chơi cùng gấu bông.
Hai người này cũng vì vậy mà đánh nhau, cả hai đều không nhận mình ngoại tình, đều nghi ngờ đạo đức của người kia.
Nhất là nhà trai, cho rằng nhà gái cắm sừng anh ta, cứ đòi ly hôn.
Tô Mi có kiêu ngạo của mình, lúc trước hai người là bạn thân không có gì là không kể cho nhau nghe, nhưng sau khi kết hôn, cô ấy không hoàn toàn để lộ mình ra trước mặt cô. Ví dụ như kết hôn xong khó sống với mẹ chồng, mang thai cực khổ, công việc bất lực.

Được rồi, chắc không phải là trầm cảm sau sinh đâu nhỉ, thích suy nghĩ miên man, thấy chồng là chán ghét, không có gì cũng thích nổi giận.
An Phi nhớ tới mấy điều trong tâm lý học, nhìn chằm chằm Tô Mi.

May là bọn họ đi xét nghiệm ADN, nếu không người xui xẻo nhất là đứa bé, vô duyên vô cớ bị ba mẹ ghét bỏ.
An Phi bĩu môi.
Ánh mắt trời ngoài cửa sổ rọi vào, làm cả căn phòng sáng bừng, bé gái vui vẻ chơi với gấu bông trên giường, đột nhiên òa khóc, giơ tay đòi Tô Mi bế.

Cậu vẫn nhớ chuyện này à, haiz, một lời khó nói hết.

Tô Mi vừa định nói kỹ, bé gái bò tới, chui vào trong lòng cô ấy, An Phi cầm lấy hộp nhạc bằng gỗ trên giá sách, lên dây cót, bài
Gửi Elise
vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của cô bé, cô bé lấy tay đùa nghịch.
6Chính mắt An Phi chứng kiến bọn họ trải qua sóng gió để tới với nhau, có một đứa con đáng yêu, vậy mà thoáng cái đã thay đổi rồi sao? Cô5 không cách nào tin được.

Trong văn phòng của bọn họ có một cô em luôn thương nhớ anh ấy, trước khi bọn tớ kết hôn thì đã thầm thương rồi.

Trong cảm nhận của An Phi, Tô Mi là giáo viên tình cảm của cô, thấy dáng vẻ mất mát của cô ấy, cô hơi khó chấp nhận.

Cậu nói đúng, có thể là sau khi kết hôn, tầm nhìn của tớ bị hạn hẹp, cuộc sống này vốn không phải chỉ có con cái và chồng.
Tô Mi vừa chơi đùa với con gái, vừa cúi đầu, né tránh câu hỏi của An Phi.

Hai người này suýt nữa ly hôn chỉ vì nhóm máu của con mình, tìm chuyên gia tư vấn rốt cuộc tại sao lại thế này, chuyên gia giải thích vấn đề là do người đàn ông kia, lúc cái gì đó của anh ta tách mà không tách, nên đứa bé không được thừa kế nhóm máu, xuất hiện trường hợp đặc biệt.

Tô Mi nói không rõ, nhưng An Phi nghe hiểu, chắc chắn cô ấy đang nói tới đột biến gene, thuộc nhóm cá biệt trong cá biệt, trường hợp rất hiếm thấy.
Khoảng thời gian trước, đứa bé bị bệnh, đưa đi bệnh viện xét nghiệm máu, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn.
Hai vợ chồng bọn họ, một người nhóm máu AB, một người nhóm máu A, nhưng đứa bé lại xét nghiệm ra nhóm máu O.
Nhà gái kiên quyết không thừa nhận, nghi ngờ mình bị giao nhầm con rồi.
Hai người bọn họ đến bệnh viện kiểm tra ADN, kết quả xét nghiệm làm người ta phải mở rộng tầm mắt, đứa bé có quan hệ ruột thịt với hai người.
Có đôi khi, giác quan thứ 6 giữa vợ chồng rất kỳ lạ, mọi nhất cử nhất động của người bên gối đều để lộ suy nghĩ của anh ta. Chồng có quan tâm mình hay không, chỉ với một ánh mắt thôi, vợ cũng biết rõ.

Sao cậu phải làm mình giống như oán phụ vậy? Trước kia cậu có bao giờ lo được lo mất đâu, cho dù thất tình một trăm lần cũng tin tưởng lần sau sẽ gặp được hoàng tử thôi mà, còn bây giờ thì sao?


Hả, sao lại như vậy?
An Phi nghe kết quả này thì vô cùng bối rối, theo góc độ của di truyền học thì chuyện này không khoa học!
Lúc cô đi học chuyên ngành từng học bảng di truyền nhóm máu của ba mẹ và con cái, bên trong viết rõ ràng, một người nhóm máu AB, một người nhóm máu A, tuyệt đối không thể nào sinh được đứa con là nhóm máu O!

Được rồi, cậu đừng dọa tớ nữa, cho dù tớ bắt được Trương Phàm ngoại tình, tớ tuyệt đối cũng không nghĩ quẩn đâu, tớ còn ba mẹ và con gái nữa mà.
Tô Mi và An Phi nói chuyện lúc lâu, cô ấy dần bình tĩnh lại, rạng rỡ hơn lúc trước nhiều.
An Phi đột nhiên nhớ lại chuyện nhóm máu cô ấy đã nói, lần trước Trương Phàm tới đón cô ấy, vừa nói được nửa câu, Tô Mi đã vội vàng bỏ đi, không nói tường tận, hỏi:
Đồng nghiệp của cậu vì chuyện nhóm máu của đứa bé mà ly hôn, cuối cùng thế nào rồi?

Hai người nhìn nhau cười, Tô Mi nói tiếp.
Hai vợ chồng bọn họ, cô gái là đồng nghiệp cùng văn phòng với Tô Mi, bình thường rất an phận, chưa từng nghe nói bất cứ chuyện xấu gì. Vợ chồng kết hôn ba năm, có một bé trai hơn 1 tuổi.
Lúc trước, Tô Mi cũng từng kể với An Phi về người này, cô có ấn tượng, nhưng dù có thích một người đến thế nào đi nữa, người ta đã kết hôn rồi thì cũng không nên nhớ thương làm gì, với lại thầm thương là chuyện của cô ấy, còn thương nhớ được không lại là chuyện của Trương Phàm.

Cậu phát hiện dấu vết gì à?
An Phi thử hỏi, Tô Mi không phải là người thích bóng gió, có phải cô ấy đã có bằng chứng rồi không?

Trầm cảm à? Sao tớ có thể vậy được, vả lại cho dù tớ thật sự mắc chứng bệnh này, thì cậu có thuốc không?
Tô Mi vừa bực mình vừa buồn cười nhìn An Phi.

Không phải chứng trầm cảm nào cũng đều cần thuốc, chứng trầm cảm sau sinh phải dựa vào điều tiết của chính bản thân mình, uống thuốc không tốt cho con cái đâu. Nhưng cậu cũng đừng xem thường căn bệnh này, chẳng phải dạo này báo chí cũng đưa tin rồi à, một người mẹ chưa đầy tháng đã ôm con nhảy lầu đó.
An Phi tinh ranh nói.
Tô Mi bế cô bé, một mùi lạ lùng lan tới, đoán chắc là đại tiện rồi. Cô ấy lấy tã giấy mang theo thay cho đứa bé, vứt cái tã bẩn ra. Rửa tay sạch sẽ ở bồn rồi quay lại, bế đứa bé đưa vào ngực cho bú.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.