Chương 73: NGỌT NGÀO



Chủ nhiệm bọn con đúng là bị công việc ảnh hưởng đến gia đình, nghe nói con nhà chị ấy học không giỏi, nhưng chị ấy không có thời gian t8rông nom này.



Vậy con tìm người nào có công việc nhẹ nhàng thôi, nếu không cả hai đều bận thì làm sao có thời gian trông con n3hỏ đây, không thể như vậy được. Tìm trong trường học của bọn mẹ cũng không tệ mà, áp lực không lớn, còn được nghỉ đông và nghỉ hè.

9
An Phi lười lên tiếng, không biết mẹ đang nghĩ gì, hôm nay tự nhiên nói đến mấy giáo viên của trường mẹ. Có lúc cô nghĩ hay mình cứ 6dây dưa không lấy chồng, thì cuối cùng ba mẹ có thấy mình lớn tuổi quá rồi mà không ai thèm nên gật đầu đồng ý cho cô cưới Âu Dương luôn5 không.

An Quốc Cường tan làm về thấy một đống lớn quần áo như thế này, trước tiên khen ngợi mắt thẩm mỹ của vợ, sau đó khen con gái như móc treo quần áo, mặc gì cũng đẹp, Cát Phù Dung nghe xong vui rạo rực, lúc xới cơm còn khẽ hát, An Phi giơ ngón cái với ba mình, An Quốc Cường dùng tay ra dấu cảm ơn.

28 tuổi, bằng Thạc sĩ, là phó doanh, ông ngoại là lãnh đạo thành phố, cậu thì làm việc ở thành ủy, có nhà ở thành phố L.
An Quốc Cường lải nhải liên miên.
An Phi không nhịn được ngắt lời ông:
Ba, người ba nói không phải là họ Từ đó chứ?

An Quốc Cường ngạc nhiên nhìn An Phi,
Ngại quá, ba không cần phải nghĩ đến người này đâu, con từ chối rồi.


Điều kiện tốt như vậy sao con lại từ chối hả? Bây giờ điều kiện của bộ đội rất tốt, tiền lương cao, bao nhiêu người tranh đấu để trở thành vợ quân nhân đó, sao con lại từ chối?
Cát Phù Dung tiếc nuối nói. An Phi đá hòn đá nhỏ ven đường, không lên tiếng. Cát Phù Dung bĩu môi với An Quốc Cường, bảo ông khuyên con gái, An Quốc Cường dứt khoát vẫy tay với bà, ý là:
Đừng nhiều lời, có phải em không biết tính tình con gái nhà mình đâu.

An Phi đi dọc đường khu dân cư, cứ đi rồi đi, đột nhiên thấy một đôi tình nhân nhỏ ôm hôn nhau nồng nhiệt dưới một bóng cây, nhìn chỉ tầm mười bảy, mười tám tuổi. Bây giờ con nít trưởng thành rất sớm, lúc học trung học bọn họ cơ bản chỉ ở trong lớp không có thời gian yêu đương, bây giờ mới học sinh tiểu học mà đã gọi chồng xưng vợ rồi.
Cô còn nhớ người đầu tiên yêu đương trong ký túc xá của cô là Chị Hai, vừa kết thúc huấn luyện quân sự ở đại học thì thành cặp với một nam sinh lớp kế bên, hai người ngày nào cũng dính lấy nhau, nhưng tiệc vui chóng tàn, một tháng sau, nam sinh kia đã quen hoa khôi cùng lớp bọn họ, nên cả ký túc xá của An Phi đều độc thân trong vòng một năm vào lúc năm nhất đại học, cảm thấy
đàn ông là hổ
.
Bữa tối có bốn món mặn một món canh, trên bàn ăn cơm cuối cùng Cát Phù Dung cũng không nhắc đến chuyện xem mắt nữa, không khí vui vẻ ấm cúng. An Phi kể về hai ca bệnh thai ngoài tử cung và nhiễm khí độc, Cát Phù Dung nghe xong vô cùng ngạc nhiên, An Quốc Cường lâu lâu mỉm cười nói chen vào mấy câu. Ăn cơm xong, cả nhà ra ngoài đi dạo quanh khu dân cư. Khu dân cư bọn họ ở tương đối lớn, có tận hai mươi mấy tòa chung cư, mỗi tòa đều có bồn hoa, bên trong trồng hoa hồng, hoa dạ lai hương, hải đường v.v, phía xa xa là hai hàng cây atiso, gara ô tô đều ở dưới đất, trong khu dân cư không thấy chiếc xe nào, rất thích hợp để tản bộ.

Phi Phi, hôm nay có một chiến hữu cũ của ba, bây giờ đang công tác ở thành ủy, có gọi điện đến cho ba, nói muốn giới thiệu cho con một người, điều kiện của người kia cũng không tệ.
An Quốc Cường thấy tâm trạng con gái mình không tệ, giả vờ thờ ơ nói.

Điều kiện gì, nói nghe xem? Trường học em cũng có mấy cậu nhóc không tệ, rất xứng với Phi Phi đấy.
Cát Phù Dung vô cùng phấn khởi tiếp lời.
Mãi đến đại học năm hai, nhân dịp sinh nhật, Lão Bát ký túc xá các cô uống ngay ba chai bia, chạy đến dưới ký túc xá nam, lớn tiếng tỏ tình với nam thần của cô nàng, rồi nắm tay nam thần thành công, các cô gái trong ký túc mới bắt đầu có tình yêu. Cô là một trong những người yêu trễ nhất ký túc xá, Âu Dương là
người nhà
đẹp trai nhất ký túc xá, hơn nữa anh ta biết nhìn mặt nói chuyện, lời ngon tiếng ngọt, quan trọng nhất là có tài nấu nướng tuyệt vời, lúc đó chị em trong ký túc ai cũng hâm mộ cô, bởi vì cô như nhặt được bảo vật. Nhưng sau khi tốt nghiệp hai năm, Chị Hai là người kết hôn sớm nhất, bây giờ bé con cũng biết gọi mẹ rồi, vậy mà chuyện hôn nhân của cô vẫn chưa đâu vào đâu.


Nhớ anh, muốn hôn anh, muốn được anh ôm vào lòng, cùng nhau ngắm sao.
An Phi gửi tin nhắn cho Âu Dương rồi lại đi tiếp, rất nhanh, đã có tin nhắn trả lời, nằm ngoài dự đoán của An Phi.


Nhớ em, muốn hôn em, muốn ôm em, cùng nhau ngủ thiếp đi.
An Phi nhìn tin nhắn Âu Dương gửi lại, cô hơi đỏ mặt. Bọn họ yêu nhau bốn năm, lúc nào cũng đối xử chừng mực với nhau, chưa từng làm gì quá giới hạn. Âu Dương nói anh không muốn làm tổn thương An Phi, nếu cuối cùng An Phi không phải của anh ta, vậy thì anh ta không hy vọng cô sẽ bị ghét bỏ chỉ vì giây phút
xúc động
của hai người. An Phi nói anh ta trốn tránh trách nhiệm, anh ta mỉm cười hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói:
Em là người anh cực kỳ yêu thương, anh sẽ lấy cả cuộc đời để bảo vệ em, em chính là trách nhiệm của anh.


Cô rất thích nghe những câu âu yếm của anh ta, chắc không có cô gái nào cưỡng lại được, nhưng sau khi ở xa nhau, cô hy vọng anh ta sẽ không trêu chọc cô gái nào, hy vọng anh ta cứ chất phác nhạt nhẽo, có như vậy mới không hấp dẫn nữ giới được. Phụ nữ lúc nào cũng mâu thuẫn như vậy.


Nói ít thôi, ai muốn ngủ cùng anh chứ, ba mẹ em lại giới thiệu đối tượng cho em này, năm mới anh đến, chúng ta nói rõ chuyện của mình cho bọn họ hiểu, nếu bọn họ không đồng ý, em sẽ theo anh đến Thâm Quyến.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.