Chương 818: Rốt Cuộc Cũng Bắt Đầu Rồi!
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2575 chữ
- 2020-05-09 12:51:40
Số từ: 2569
Nguồn: Mê Truyện
Diễn đàn kinh tế cấp quận huyện bàn đến chủ đề thứ 3, chủ đề thảo luận này trước nay vốn dĩ vẫn sắm vai phụ.
Căn cứ theo quy tắc diễn đàn, chủ đề chính thức được thảo luận trong vòng một ngày, trong đó được phòng quay phát đài truyền hình biên tập cắt nối thành một chương trình dài 90 phút, qua đó truyền tải đến khán giả cả nước về một kỳ diễn đàn kinh tế cấp quận huyện đặc sắc.
Toàn bộ quá trình thảo luận luôn có MC tham dự, nữ hoa đán của truyền hình vệ tinh Hoàng Hải là Kiều Thanh Liên tranh đảm nhiệm MC cho diễn đàn.
Mỗi một kỳ diễn đàn có 2 chủ đề thảo luận chính thức kèm theo một số chủ đề phụ.
Chủ đề thảo luận phụ bình thường mất tối đa nửa ngày, không yêu cầu tất cả phải tham gia, còn khi lên sóng thì thường là nhiều chủ đề thảo luận cắt nối biên tập làm một, tổng cộng cũng chế tiết mục đặc sắc trong 90 phút.
Năm nay diễn đàn kinh tế cấp quận huyện có chủ đề thảo luận thứ 3 chính là thảo luận về việc Trần Kinh đề xuất kiến thiết vĩ mô.
Phá lệ, đài truyền hình sẽ tường thuật liên tục ngay hiện trường toàn bộ quá trình thảo luận, sau đó cũng sẽ có cắt nối biên tập thành chương trình phát sóng, trên thực tế chủ đề thảo luận của Trần Kinh đã được đãi ngộ ngang với chủ đề thảo luận chính thức rồi.
Rất lạ là diễn đàn năm nay thứ khiến mọi người chú ý lại chỉ là chủ đề thảo luận thứ 3.
Buổi tối trước khi buổi thảo luận bắt đầu, trung tâm tin tức diễn đàn nhận được yêu cầu tăng vọt về phỏng vấn truyền thông tại hiện trường, tổng cộng có hơn tám mươi công ty truyền thông mong được xếp ghế phỏng vấn.
Đây có thể nói là viết nên lịch sử cho diễn đàn kinh tế cấp quận huyện của Hoàng Hải.
Giới truyền thông hiếu sự vài ngày trước bằng thủ đoạn riêng đã tuyên truyền rầm rộ về diễn đàn lớn lần này.
Thậm chí có nhà truyền thông còn mạnh dạn đăng ảnh của Trần Kinh và Lý Khắc Ba lên trang nhất, cũng giật tít là Bí thư huyện ủy trẻ tuổi nhất đấu với Bí thư huyện ủy rất có kinh nghiệm, hai người còn được tô vẽ y như kiểu sắp xảy ra đại chiến.
Trong hai chủ đề thảo luận chính thức trước đó. Bất kể là Trần Kinh hay Lý Khắc Ba, hai người đều vô cùng khiêm tốn.
Trần Kinh gần như không có gì lên tiếng.
Mà Lý Khắc Ba hàng năm tham gia diễn đàn kinh tế đều có điểm sáng lên tiếng, còn lần này cũng là nói năng thận trọng, cho dù có lên tiếng cũng là lời ít mà ý nhiều, không hề thao thao bất tuyệt, phong cách hoàn toàn đổi khác.
Mà chuyện hai người cố ý khiêm tốn, cũng bị truyền thông lý giải là vì hai bên đều đang tâph trung sức mạnh để hoàn toàn bùng nổ khi thảo luận chủ đề thứ 3.
Rốt cuộc cũng đến chủ đề thảo luận thứ 3.
Bầu trời đang sáng sủa thì bỗng nhiên lúc đó trở nên mờ mịt, u ám.
Trần Kinh sáng hôm đó thay lấy một bộ đồ âu sáng mầu, thắt cà-vạt màu lam. Rất nghiêm túc kiểm tra lại dáng vẻ bản thân.
Tham gia làm khách quý của chương trình truyền hình với hắn là lần đầu tiên từ trước tới nay.
Trước kia hắn đã nhận phỏng vấn nhiều lần, lên tivi cũng đã nhiều.
Nhưng vẫn khác xa lần này, sau công đoạn cắt nối biên tập sau cùng mà vẫn còn có chương trình thời lượng lên đến 90 phút, lại còn sắm vai diễn viên chính nên hắn chú ý rất cẩn thận.
Đúng theo những gì Chu Quốc Hoa dặn dò qua điện thoại.
Trần Kinh hiện không phải là lấy danh nghĩa cá nhân, mà là thay mặt Hải Sơn, thậm chí là hình tượng của cả Lĩnh Nam, tuyệt đối không thể có sơ suất.
Ông ta còn tiết lộ với Trần Kinh, tuy rằng chương trình được cắt nối biên tập rồi mới phát sóng mà không phải trực tiếp.
Nhưng Thành ủy Hải Sơn đã yêu cầu phát sóng vào buổi tối. Thành ủy phải cùng theo dõi.
Các bậc hương thân phụ lão Hải Sơn ở ngoài ngàn dặm cần phải kiểm duyệt Trần Kinh.
Trần Kinh gọi taxi đến đài truyền hình.
Dưới lầu đã tụ tập rất nhiều phóng viên chờ đợi.
Trần Kinh vào đài truyền hình bằng cửa sau.
Vừavào cổng chính đã thấy có phóng viên cầm camera chụp ngoại cảnh.
Bên cạnh đó Mc đang đứng trước camera giới thiệu:
- Diễn đàn kinh tế cấp quận huyện lần này đang chuẩn bị tập trung vào chủ đề thảo luận thứ 3, 30 phút nữa sẽ diễn ra tại phòng quay số 3 đài truyền hình Hoàng Hải ngay sau lưng tôi đây. Không hoài nghi gì nữa, tiêu điểm thảo luận nóng nhất ngày hôm nay chính là lúc này đây, bí thư huyện ủy trẻ tuổi nhất tham gia diễn đàn sẽ cùng với vị bí thư kỳ cựu, nổi danh nhất nước cộng hòa cùng tạo nên một cuộc đối đầu dữ dội như sao Hỏa đâm vào trái đất.
Rốt cuộc là gừng càng già càng cay hay một thế hệ mới sẽ giành phần thắng, chúng ta chỉ có thể cùng chờ đợi!
Phút cuối cùng MC vẫn không quên đem thời tiết hôm nay kết hợp vào.
Dường như tiết trời u ám hôm nay càng thêm nổi bật không khí khẩn trương của buổi thảo luận ngày hôm nay.
Trần Kinh không dám ở lại lâu, lập tức bước nhanh thẳng đến đại sảnh đài truyền hình.
Lúc này phóng viên vẫn chưa vào bàn, giờ mà đi vào luôn có thể giảm rất nhiều phiền toái.
Hắn một bước tiến vào đại sảnh tầng 1, thở ra một hơi thật dài.
Giác quan nhạy cảm cho phép hắn cảm nhận được có người đang nhìn mình chằm chằm, hắn đột nhiên ngẩng đầu, khẽ ngây ngẩn cả người.
Người đang quan sát hắn tuổi hơn năm mươi tuổi, tóc hoa râm cắt rất ngắn, dựng đứng từng sợi, nhìn qua khá có tinh thần.
Ánh mắt của đối phương lợi hại như ưng như sói nhìn chằm chằm, làm cho người ta có cảm giác bị áp lực đè nặng.
Bờ môi hơi dày, trông qua có vẻ thật thà chất phác nhưng sắc mặt lại nghiêm nghị đến đáng sợ. Thật sự là âm u đáng sợ.
Trần Kinh hơi nhíu mày.
Thật sự là ứng với câu oan gia ngõ hẹp.
Đây chẳng phải là Lý Khắc Ba của huyện Vũ Chu sao?
Hai người đối diện khoảng chừng bốn năm giây, Trần Kinh mới gật đầu, mỉm cười lên tiếng trước:
- Chào bí thư Lý!
Hắn chủ động đưa tay ra, Lý Khắc Ba vẫn đang theo dõi hắn.
Trần Kinh hơi xấu hổ, đang chuẩn bị rụt tay về thì Lý Khắc Ba mới đưa tay ra, hai người khẽ chạm nhau, Lý Khắc Ba nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh, nói:
- Tuổi trẻ đừng tự tin quá! Lý luận vĩ mô của cậu căn bản không thích hợp với Vũ Chu chúng tôi, hiểu biết của cậu về cơ sở vẫn chưa đủ!
Trần Kinh thản nhiên cười cười, đáp:
- Bí thư Lý, trên thế giới này vốn cũng không có chân lý nào là đúng mọi nơi mọi lúc, anh nói xem có phải không? Vũ Chu là một trong những huyện phát đạt nhất trên cả nước, Vũ Chu có điều kiện may mắn riêng.
Không giống như địa phương nghèo chúng tôi, nghèo thì suy nghĩ thay đổi, chúng tôi phải nghĩ cách, tìm một con đường chứ?
Lý Khắc Ba khóe miệng hơi hơi vênh vểnh lên trông vô cùng kiêu ngạo.
Y cười ha hả, nói:
- Đi thôi, cậu kia! Bằng không cứ như thế này một lát nữa đám kia tiến vào làm chúng ta loạn cả lên thì diễn đàn hôm nay phỏng chừng cũng không cần mở nữa!
Y dùng ngón tay chỉ đám phóng viên phía ngoài.
Bởi vì sảnh phòng thu có tường bằng thủy tinh.
Nên góc máy camera ở ngoài thấy rất rõ ràng.
Mà có một số tay phóng viên tinh ý trong nháy mắt cũng đã phát hiện hai người, kế đó liền nhao nhao ào tới cả đám.
Giống như tia chớp màu bạc từ trên trời giáng xuống, từng bóng trắng xẹt qua làm hai người họ hoa cả mắt.
Hai người gần như không cần phải thương lượng, vô cùng ăn ý mà bỏ trốn mất dạng chạy về phía thang máy.
Hôm nay MC Kiều Thanh Liên mặc một bộ trang phục công sở màu trắng, tóc vén cao.
Trên mặt quét một lớp phấn nhạt, đi giày cao gót màu đen, trên tay cầm một cuốn sổ nhỏ màu lam, khí chất tao nhã cao quý, sức hấp đến từ vẻ trí tuệ khiến người ta nao lòng.
Trước khi bắt đầu thảo luận, Trần Kinh một mình giao lưu cùng cô mất mười phút.
Kiều Thanh Liên phải dặn dò Trần Kinh một số việc cần chú ý về chương trình.
Trần Kinh là khách quý, cần có sự tương tác tốt với Kiều Thanh Liên, tác động qua lại như vậy mới có thể khiến một chương trình ti vi trở nên thật sự hấp dẫn.
Kiều Thanh Liên mỉm cười thật tươi đánh giá qua về Trần Kinh, đoạn nói:
- Bí thư Trần, hôm nay anh ăn mặc rất đĩnh đạc đó nha, hoàn toàn khác so với hai ngày trước!
Trần Kinh thản nhiên cười cười đáp:
- MC Kiều, hôm nay lên TV tôi đương nhiên phải chú ý hình tượng, cũng là phối hợp cho công việc của cô thôi!
- Cảm ơn, cảm ơn!
Kiều Thanh Liên chân thành nói, rồi bỗng chuyển câu chuyện:
- Đúng rồi, Bí thư Trần, tôi vừa rồi hình như có thấy anh và bí thư Lý cùng tới, là sao đây? Các anh vừa rồi có giao lưu rồi chứ?
Trần Kinh nói:
- Vừa hay ở thang máy tình cờ gặp mà thôi, thời gian rất ngắn, chưa có giao lưu gì cả!
Kiều Thanh Liên hấp háy mắt, không tiện hỏi lại, bởi vì lời Trần Kinh đã bít kín toàn bộ vấn đề cô muốn hỏi.
Cô rốt cục đã ý thức được, người trạc tuổi mình đứng trước mặt không phải kẻ đầu đường xó chợ, người ta là Bí thư huyện ủy, đã từng gặp qua nhiều trường hợp lớn nhỏ.
Kinh nghiệm ứng phó với giới truyền thông rất phong phú, kinh nghiệm dưới ánh đèn sân khấu cũng rất đa dạng, cô vừa nghĩ như thế thì mới đột nhiên phát hiện những gì mình muốn dặn dò có lẽ hết thảy đều là dư thừa.
Vừa nghĩ đến đây, cô khẽ cười cười mà rằng:
- Bí thư Trần, uống một chén cà phê đi! Quá trình thảo luận sau đây có lẽ sẽ rất kịch liệt, anh cần bình tĩnh trước đã!
Kiều Thanh Liên tự mình rót cho Trần Kinh một ly cà phê, Trần Kinh gật đầu cảm ơn, bưng lên nhấp lấy một ngụm.
Hắn đột nhiên hỏi:
- MC Kiều, cuộc thảo luận hôm nay được chú ý rất nhiều nhỉ? Với giới truyền thông mà nói, các cô lúc này đây là rất có mánh lới rồi!
Kiều Thanh Liên tao nhã cười đáp:
- Tôi mong sao buổi thảo luận hôm nay sẽ thật hấp dẫn! Như vậy mới không uổng phí tâm tư và cố gắng của chúng tôi!
Trần Kinh đưa tay gõ xuống mặt bàn rồi liếc nhìn đồng hồ.
Còn có 20 phút nữa là buổi thảo luận bắt đầu, hắn đột nhiên cảm giác được chính mình hình như là đang tham gia một show diễn.
Không phải là một show diễn đó sao? Thảo luận ngay tại đài truyền hình, sau đó có MC dẫn dắt, truyền thông cổ động, cuối cùng sẽ cắt nối biên tập thành chương trình lên sóng truyền hình.
Đây chính là một show diễn!
Trần Kinh gỡ mắt kính xuống lau qua, ra vẻ như các lãnh đạo cấp cao công tác đã lâu năm.
Trần Kinh tự nhiên không xa lạ gì với công tác tuyên truyền.
Trong tuyên truyền có đôi khi muốn tạo ra ảnh hưởng, cần thông qua hoàn toàn ý tưởng quyết sách của chính quyền bằng phương thức biểu đạt sinh động, khiến quảng đại dân chúng biết, thậm chí làm cho bọn họ tham dự vào.
Tuyên truyền không chỉ là đám khản giọng hò hét, càng nhiều nữa còn cần các kỹ xảo gây ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, cần đa dạng về hình thái, bình dân hóa, thậm chí giải trí hóa.
Bây giờ chính trị không còn là chính trị nghiêm túc nữa.
Bởi vì mục tiêu mà chính trị cần phục vụ là dân chúng, điều dân chúng cần chính là những thứ gần sát với cuộc sống của họ, những thứ khiến cho họ hứng thú.
Cho nên, là nhân vật làm chính trị mà nói thì cần phải thay đổi chính mình, khiến bản thân trở nên càng thêm thích ứng với hoàn cảnh xã hội trước mắt, thích ứng với thời đại này.
Diễn đàn này của Hoàng Hải tại sao lại có ảnh hưởng lớn như vậy?
Trần Kinh ngẫm lại thì thấy không phải là vì vấn đề đem ra thảo luận cao siêu cỡ nào, có đến mức không thể với tới hay không, mà là vì có đài truyền hình Hoàng Hải tham dự, loại diễn đàn như vậy chính là đang bình dân hóa, công khai hóa, thông tục hóa chính trị.
Trong thời khắc này, Trần Kinh thậm chí cho rằng chính trị đang được giải trí hóa.
Mặc kệ thủ đoạn ra sao chỉ cần được người ta chú ý thì thì toàn thể xã hội sẽ vui vẻ mà cổ động cho diễn đàn.
Cũng chính là đã nói lên việc diễn đàn được tổ chức rất thành công.
Trần Kinh vẫn cho rằng, đi sâu cải cách đầu tiên cần chính là giải phóng hơn nữa về mặt tư tưởng, tư tưởng của cán bộ Đảng viên đương nhiệm không thay đổi thì sao có thể tiếp tục cải cách?
Trần Kinh bỗng nhiên ý thức được, cùng với việc Hoàng Hải đi trước về phương diện này, làm đại đô thị quốc tế hóa của cả nước thì đồng thời với đó Hoàng Hải cũng sẽ rất đáng được cân nhắc nghiên cứu đây.
----------oOo---------