Cà phê... bẹp


Số từ: 1061
Tác giả: Nhiều tác giả - Tạp chí Sai Gon CityLife
Phương Nam phát hành
NXB Hội Nhà Văn
Trần Tiến Dũng

Chúng tôi
như nhiều người Sài Gòn khác, mỗi lúc có việc đi ngang qua hông nhà thờ Đức Bà thấy thiên hạ tụ tập ở góc đường Hàn Thuyên mà không hiểu họ chụm lại ở đó để làm chi. Phải chăng họ chụm lại đó mỗi buổi sáng giữa khu trung tâm đẹp nhất của Sài Gòn chỉ để ngó áo quần đàn ông bảnh bao, đàn bà hở ngực, hở bụng mát mẻ!
Tôi đem cái thắc mắc ấy hỏi một nhà thơ mới hai lăm tuổi nhưng đã có hơn mười năm ngồi ngó ra đường để giết thời gian ở mọi quán cà phê bụi Sài Gòn, anh vỗ yên sau xe gắn máy nói:
- Đại ca lên xe, mình đi uống cà phê bẹp.
https://i.imgur.com/t9iKNJ9.jpg
Cà phê bẹp! tức là ngồi uống cà phê, và
hứng thú
đặt cái mông của mình bẹp sát xuống bề mặt của lối đi bằng xi măng ở công viên Lê Duẩn, bẹp xuống trước quảng trường mặt tiền dinh Thống Nhất, bẹp xuống ngồi đối diện với vách tường gạch luôn có màu hồng tươi của Vương Cung Thánh Đường Sài Gòn.
Bạn ơi, coi đi, không kể chi là Sài Gòn, cả xứ Việt Nam này có chỗ nào mà vị trí ngồi bẹp uống cà phê oách và sướng vô cùng như thế!
Nhưng rốt cuộc, cà phê bẹp theo cách hiểu thông thường thì không thể gọi đó là một quán cà phê. Không bảng hiệu, không ghế ngồi, không nhạc, không hề có bất cứ hình thù gì để cho ra một cái quán. Đích thực là ở đó có bán các loại cà phê, nước giải khát, thuốc lá, có người phục vụ tận chỗ ngồi bẹp.
Ông chủ quán, một chàng trai khoảng ba mươi tuổi, tay cầm một xấp tiền đi tới đi lui, mặt mũi rạng rỡ nói với tôi:
- Nguyên cái công viên Lê Duẩn trên góc đường Hàn Thuyên này nay là quán của em. Tin hay không thì tùy.
Chúng tôi có mặt ở quán vào sáng chủ nhật, lượng khách ngồi bẹp khắp công viên có trên cả trăm, chỗ chật thì khách ngồi bẹp sát lại bên nhau, chỗ thưa thì khách ngồi bẹp ngửa người duỗi chân, thẳng gối thẳng lưng thật là thoải mái hết ý.
Điều đáng lưu ý là
Thượng Đế
của cà phê bẹp toàn là những chàng và nàng đầu xanh tuổi trẻ, ai cũng đẹp cũng xinh, từ áo quần đến da thịt ai ai cũng căng tràn sức sống.
Anh chủ quán lại có ý khoe cái bếp, còn gọi là chỗ pha chế cà phê. Níu tay tôi anh nói:
- Thấy chưa, chiếc xe hơi bảy chỗ ngồi hiệu Mit-su-mít-si là nhà bếp của tôi đó cha nội. Xe hợp pháp, chỗ đậu hợp pháp nghen.
Không riêng gì tôi, mọi người đều bị bất ngờ về chuyện cái bếp trên xe hơi của anh, có cả chỗ nấu nước sôi, đập nước đá, cái bếp hái ra tiền vào loại hiệu quả và lạ lùng nhất trên
toàn cõi Việt Nam
. Người bạn họa sĩ ngồi uống cà phê cùng tôi còn góp cho ông chủ quán một sáng kiến.
- Này, phải sắm thêm một chiếc To-yo-ta để cho bà con đi tè nữa mới đúng tiêu chuẩn quốc tế nghen.
Anh chủ quán cười hì hì. Đúng lúc ấy chúng tôi nghe tiếng nước chảy xè xè, nghe cái lưng ươn ướt, không ai bảo ai, mọi người tự giác nhóm đít lên cho bà công nhân cây xanh xịt nước tưới cỏ công viên. Uống cà phê bẹp đúng là thú vị, bởi một khi rời quán, người này nhắc người kia dòm cái mông của mình coi còn
trong trắng hay đã nhuốm bụi đất trần ai
.
Cô nàng phục vụ đang gom rác
giải khát
bỏ vào thùng rác công cộng, đưa mặt ra nói:
- Anh ơi, cho em một tấm hình đăng báo với!
Tôi choàng vai anh chàng chủ quán hỏi nhỏ:
- Tới chuyện đổ rác anh cũng được ưu tiên không tốn tiền, thân thế ra sao mà được phép kinh doanh hoành tráng vậy?
Anh chủ quán cho biết: quán cà phê số 3 Hàn Thuyên trước đây là nhà của anh, nhưng từ khi cho một công ty dược phẩm thuê, họ không cho anh bán cà phê trước cửa nữa nên anh có sáng kiến dọm tiệm sang công viên để tiếp tục hành nghề. Tính ra tiền tháng cho thuê cái biệt thự số 3 Hàn Thuyên so với lợi nhuận thu được từ quán cà phê bẹp coi như bằng nhau. Tôi hỏi cỡ bao nhiêu thì anh nghiêm mặt không nói.
https://i.imgur.com/ejaiQmf.jpg
Cái ly nhựa đựng
đen-đá
của tôi đã cạn, tôi thấy mình có nhu cầu ngồi
triền miên
ở quán cà phê bẹp này để tận hưởng thời khắc đẹp nhất, không gian đẹp nhất, những gương mặt trẻ nhất của Sài Gòn nên gọi thêm một ly trà đá. Sở dĩ tôi quyết định chỉ uống thêm một ly trà đá vì nghe theo lời một người bạn trẻ ngồi bẹp kế bên nhiệt tình căn dặn:
- Bác mà uống nhiều mất công chạy về cơ quan tìm chỗ xả lắm đó nghen.
https://i.imgur.com/BQAGqwl.jpg
Buổi sáng mặt trời chưa lên cao lắm, sau chuyện bị bà tưới nước công viên làm ướt nhẹp cái lưng, bây giờ tôi lại cảm thấy hơi ẩm của sàn xi măng thấm vào cái mông âm ấm và nhột nhột. Ngó qua chỗ mấy cô gái tuổi sinh viên ngồi bên cạnh, thấy các cô yên tâm ngồi bẹp xuống mấy tờ báo, tôi nhủ lòng, lần sau tới uống cà phê cũng mua một tờ báo, ruột quảng cáo lót ngồi cả xấp cho êm, còn các trang chính thì đọc nhâm nhi suốt buổi sáng. Đúng là ở quán cà phê bẹp một người trung niên như chúng tôi có quyền tự mình nhìn ngắm mình rất
hót
tuổi teen, còn những người trẻ có quyền tạo ra không khí trí thức trẻ, tự nhiên như một blog riêng giữa nhịp sống Sài Gòn hỗn độn ồn ào kinh khủng!
HẾT
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Sài Gòn Tản Văn – Hẻm Phố Thông Ra Thế Giới.