Chương 569: Đạt Thành Công Thức


Số từ: 2007
Nguồn: hoanguyettaodan.org, vipvandan.vn
Người đàn ông như được đại xá, cười cười lấy lòng với Dương Phàm:- Bí thư Dương, tôi là Tôn Ngọc Tồn phòng Tiếp dân, tôi không làm tốt công việc của mình. Đồng chí Đào Tiểu Đào từng phản ứng tình hình với phòng Tiếp dân, nhưng không phải tôi xử lý. Các đồng chí bên dưới đã chuyển tài liệu đến các ngành có liên quan, không ngờ đồng chí đó còn ở trước cửa ngăn xe của ngài, đây là lỗi của tôi.
Trưởng phòng Tiếp dân tỉnh ủy.
Dương Phàm lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, lạnh nhạt nói:- Tiếp dân phải kịp thời phản ánh tiếng kêu của quần chúng nhân dân, đó là chức trách của các đồng chí. Công việc cụ thể bây giờ đừng nói, đồng chí đi xuống trước đi.
Chờ Tôn Ngọc Tồn đi ra ngoài, Dương Phàm đối mặt với ánh mắt âm trầm của Hác Nam mà bình tĩnh nói:- bí thư Hác tìm tôi?
Hác Nam nhìn ra ngoài cửa hừ một tiếng mà nói: - Bây giờ loại cán bộ không làm việc chính đáng càng lúc càng nhiều. Tôi vừa tới đã nghe thấy chuyện xảy ra ban sáng, liền lập tức gọi Tôn Ngọc Tồn tới. Không ngờ tới hắn ta biết người chặn xe của cậu là Đào Tiểu Đào, có thể thấy được lúc ấy hắn cũng có ở đây nhưng không đến chỗ cậu báo cáo, đó là sợ trách nhiệm.
Hác Nam rốt cuộc xuất phát từ mục đích gì mà nói như vậy, Dương Phàm không rõ ràng lắm, chẳng qua có một điều khẳng định đó là vị trí dưới mông Hác Nam bây giờ khá nóng, ngồi không quá thoải mái.
- Thành phố Tam Hà là nơi giao giới của ba tỉnh nên dân cư khá phức tạp, bí thư thị ủy và thị trưởng ở nơi đó gặp phải rất nhiều vấn đề. Triệu Hữu Lượng cùng Lý Thế Cương phối hợp coi như không sai, mấy năm qua dựa vào ưu thế địa lý nên kinh tế thành phố Tam Hà khá phát triển, đã đạt được tiến bộ khá lớn trong nông nghiệp, vận chuyển và thu hút các nhà đầu tư. GDP hai năm qua đã tăng lên khá nhiều. Có thể nói thành tích trong công việc của bọn họ là có thể khẳng định. Về vụ án của Trương Tử Hiếu, trước đó tôi đã nghe Lý Thế Cương báo cáo qua, cũng yêu cầu sở Công an tỉnh phái người xuống điều tra. Bọn họ về báo cáo nói là bị đột tử mà chết, loại trừ khả năng bị giết.Hác Nam thấy Dương Phàm không có nói tiếp, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nói. Sau một phen khẳng định thành tích của bộ máy lãnh đạo thành phố Tam Hà, Hác Nam liền nói điều mình biết ra.
Nói đến kết luận của sở Công an tỉnh, Hác Nam dừng lại một chút phát hiện Dương Phàm vẫn không có ý tỏ thái độ. Trong lòng Hác Nam có chút buồn bực và xúc động. Nói nhiều như vậy, Hác Nam không phải là muốn ám chỉ cho Dương Phàm biết sao. Hác Nam rất hài lòng với bộ máy lãnh đạo thành phố Tam Hà, không nhất định nên vì một người đến tố cáo mà ảnh hưởng đến đại cuộc thành phố Tam Hà.
- Đào Tiểu Đào rất bất mãn với kết luận của sở Công an tỉnh, cho nên đi phản ánh với khắp nơi. Tôi cảm thấy đây là phản ứng do tâm trạng mất cân bằng, cần phải an ủi làm chính, cũng không thể nghe gió mà cho rằng mưa, ảnh hưởng đến đại cuộc tăng trưởng kinh tế với tốc độ cao của thành phố Tam Hà.
Hác Nam không thể làm gì khác hơn là nói rõ chuyện này ra. Lúc này nếu Dương Phàm còn không tỏ thái độ, như vậy đúng là có chủ ý chống đối Hác Nam.
- bí thư Hác, trong tay đồng chí Đào Tiểu Đào có chứng cứ chính xác, đồng chí Trương Tử Hiếu rất có thể bị người ta mưu sát. Bây giờ chị ta đang ở trong phòng làm việc của tôi. Tôi cảm thấy trên tỉnh cần phải một lần nữa lo lắng vấn đề này.
Dương Phàm vừa nói câu này, Hác Nam nghe xong lạnh toát sống lưng, lông tóc trên người như muốn dựng đứng hết cả lên. Chuyện họ Vương còn chưa im ắng hoàn toàn, nếu như thật sự ồn ào ra chuyện một cục trưởng cục Chống tham nhũng bị mưu hại ở thành phố địa cấp, cơ quan công an ở thành phố Tam Hà và sở Công an tỉnh điều tra rồi đưa ra kết luận sai lầm, như vậy ảnh hưởng sẽ rất lớn.
- Còn có loại chuyện này ư?Hác Nam không tự giác đứng từ trên ghế lên, phát hiện Dương Phàm vẫn ngồi im không nhúc nhích. Hác Nam vốn định ngồi trở lại thì Dương Phàm đã chủ động đứng lên, móc bao thuốc từ trong túi ra, đưa cho Hác Nam một điếu.
- bí thư Hác, ngài đầu tiên đừng có gấp. Tôi đã cho Lý Thắng Lợi đến sở Công an tỉnh tìm hiểu tình hình, chờ cậu ta về rồi nói.
Mặt Hác Nam không ngừng biến đổi, một lúc sau lộ ra ánh mắt âm u, lạnh lùng nói:- Trực tiếp làm cho giám đốc sở Công an tỉnh Ngụy Gia Quốc mang theo nhân viên phá án lại đây. Đội Cảnh sát hình sự sở Công an tỉnh làm ăn kiểu gì thế không biết? Người đến để bọn họ đối chất với đồng chí Đào Tiểu Đào.Hác Nam nói là nói như vậy, nhưng trong lòng lại đang nghĩ đến một kết quả rất đáng sợ. Đó chính là cục Công an thành phố thành phố Tam Hà và người do sở Công an tỉnh phái xuống liên hợp động tay động chân, che mắt cấp trên. Khả năng này không phải không thể xảy ra. Nếu như trong tay Đào Tiểu Đào thật sự có chứng cứ chính xác, khả năng này chiếm hơn 50 %.
- Như vậy cũng tốt, chẳng qua tôi cảm thấy bây giờ để đồng chí Đào Tiểu Đào nói chuyện cùng các đồng chí bên sở Công an tỉnh thì không thích hợp lắm. Đồng chí Đào Tiểu Đào là nữ, bị áp lực từ trên đè xuống, tôi lo lắng sẽ có tình hình không đúng.Dương Phàm bình tĩnh đưa ra đề nghị. Hác Nam nghe xong hơi sửng sốt một chút, lập tức gật đầu nói;- Cậu nói rất có lý, hơn nữa chuyện trong tay đồng chí Đào Tiểu Đào có tài liệu thì phải giữ bí mật tuyệt đối. Vụ án này phải điều tra, nhưng không thể điều tra rõ ràng. Chúng ta đầu tiên ngồi xuống bàn bạc một chút đã.
Hác Nam mặc dù thích mặt mũi, nhưng lại có tính cách cương trực, ghét ác như thù. Dương Phàm nói trong tay Đào Tiểu Đào có chứng cứ, Hác Nam nghĩ không thể giả được. Nếu là như vậy, vụ án này nhất định phải thận trọng đối phó. Hác Nam rất nhanh đã tỉnh táo lại, mời Dương Phàm ngồi xuống rồi nói:- Cậu có suy nghĩ cụ thể gì không?
Dương Phàm lấy mấy tờ giấy mà Đào Tiểu Đào sao chép từ bản gốc ra đưa cho Hác Nam rồi nói:- Đây là một phần sao chép trong quyển sổ tay của đồng chí Trương Tử Hiếu. Đồng chí Đào Tiểu Đào rất cẩn thận, nhưng bây giờ đồng chí đó không còn quá tin tưởng vào các cơ quan nhà nước. Tôi cảm thấy còn rất nhiều tình hình mà đồng chí Đào Tiểu Đào không phản ánh. Nếu đồng chí Trương Tử Hiếu đã lưu một quyển sổ tay như vậy, bên trên tuyệt đối không đơn giản chỉ có một chút nội dung như thế nào, rất có khả năng bên trong còn có chứng cứ càng quan trọng hơn.
Hác Nam xem hết mấy tờ giấy rồi gật đầu nói:- Tôi cũng cảm thấy như vậy, nếu như thật sự tồn tại một quyển sổ như vậy, nhất định không chỉ là mấy lời đơn giản như thế này.Dương Phàm thấy đạt thành công thức, vì thế nói tiếp:- Điểm quan trọng bây giờ chính là phải làm rõ người sở Công an tỉnh phái người xuống như thế nào, có quan hệ như thế nào với cục Công an thành phố Tam Hà, có đáng giá tin tưởng hay không. Theo tôi thấy mặc kệ có vấn đề hay không, là người đưa ra quyết định, chúng ta phải có thái độ nghi ngờ, tính trước mọi trường hợp xấu nhất. Khi nghe sở Công an tỉnh báo cáo cần phải tranh thủ được sự tín nhiệm của đồng chí Đào Tiểu Đào, làm cho đồng chí Đào Tiểu Đào giao quyển sổ trong tay ra, tổ chức lực lượng có khả năng cao, bí mật điều tra vụ án này.
Dương Phàm nói không một chút sơ hở, trong lòng Hác Nam không khỏi thầm tán dương hắn nghĩ vấn đề rất chu toàn. Đương nhiên Hác Nam không mở miệng nói ra ngoài, như vậy không phải tỏ vẻ mình không bằng Dương Phàm sao?
- Ừ, ý kiến của cậu rất tốt, nhưng nên làm như thế nào mới lấy được tín nhiệm của đồng chí Đào Tiểu Đào?Hác Nam đưa ra vấn đề này, Dương Phàm đã sớm có chuẩn bị:- Đợi lát nữa tôi sẽ gọi yêu cầu các đồng chí sở Công an tỉnh đến, trực tiếp đến phòng hội nghị nghe báo cáo. Ngài và đồng chí Đào Tiểu Đào ngồi ở một phòng khác, chúng ta dùng một chút biện pháp kỹ thuật để đồng chí Đào Tiểu Đào lắng nghe toàn bộ quá trình báo cáo. Tôi nghĩ với uy tín của ngài đánh động đồng chí Đào Tiểu Đào là rất dễ dàng.
Lời này nếu xuất phát từ miệng người khác, Hác Nam nhất định cho rằng đối phương đang nịnh bợ. Nhưng từ trong miệng Dương Phàm phát ra, Hác Nam lại cảm thấy là một chuyện khác hẳn. Trong lòng Hác Nam không khỏi thoải mái rất nhiều, gật đầu nói:- Cứ làm như vậy đi.
Đào Tiểu Đào ngồi một mình đợi trong phòng làm việc của Dương Phàm một lúc, lúc này chị ta mới có can đảm nhìn xung quanh một chút, phát hiện phòng làm việc của Dương Phàm được lắp đặt rất xa hoa, trong mắt Đào Tiểu Đào lại lộ ra một tia bất an, cắn chặt môi ra vẻ do dự. Đào Tiểu Đào đứng ngồi không yên cảm thấy hơn 10 phút trôi qua mà như mấy chục năm vậy. Mấy lần muốn đứng dậy rời đi, cuối cùng lại ngồi xuống. Có thể đi đâu bây giờ chứ? Thái độ của phó bí thư tỉnh ủy kia rất tốt, lại là một lãnh đạo tỉnh ủy trẻ tuổi, phòng làm việc xa hoa một chút thì có vấn đề gì chứ? Đây là dùng tiền vào việc công, không phải tham ô là được mà.
Sau khi an ủi mình một phen, Đào Tiểu Đào cuối cùng nghe được tiếng bước chân bên ngoài vọng vào. Dương Phàm mặt mày nghiêm túc đi vào thấy Đào Tiểu Đào liền trầm giọng nói:- Đồng chí Đào Tiểu Đào, vừa nãy bí thư tỉnh ủy Hác đã hỏi qua chuyện của đồng chí, tôi đã chi tiết phản ánh tình hình với bí thư Hác. Bây giờ bí thư Hác muốn gặp chị, mời chị đi theo tôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Sỹ Đồ Phong Lưu.