Chương 570: Nghi Vấn
-
Sỹ Đồ Phong Lưu
- Đoạn Nhận Thiên Nhai
- 1945 chữ
- 2020-05-09 01:14:34
Số từ: 1939
Nguồn: hoanguyettaodan.org, vipvandan.vn
Phòng nghỉ bên cạnh phòng họp, Hác Nam và Đào Tiểu Đào gặp nhau ở đây. Dương Phàm đưa Đào Tiểu Đào vào trong cửa, sau đó đi về phòng làm việc của mình. Hác Nam đả động Đào Tiểu Đào như thế nào, Dương Phàm tuyệt đối không quan tâm, như vậy chẳng khác nào nghi ngờ năng lực của Hác Nam. Hơn nữa với bản lĩnh của Hác Nam, đối phó một Đào Tiểu Đào là quá dễ dàng.
Không lâu sau Lý Thắng Lợi đã trở về, phía sau còn có một người đàn ông mặc đồng phục công an. Thấy Dương Phàm, người đàn ông kia liền nghiêm chào mà nói:- Chào Phó bí thư Dương, tôi là Ngụy Gia Quốc.
Dương Phàm vẻ mặt nghiêm nghị đứng lên, bắt tay Ngụy Gia Quốc rồi nói;- Đồng chí phụ trách vụ án Trương Tử Hiếu cũng tới chứ?
- Đã tới, đang chờ ở bên dưới.Ngụy Gia Quốc ít nhiều có chút khẩn trương. Đừng nhìn Dương Phàm còn trẻ, nhưng nói chuyện, cử chỉ đều mang theo sự uy nghiêm, đây là khí thế tạo thành do ở vị trí cao lâu ngày, rất có sức chèn ép.
- Lý Thắng Lợi, cậu xuống mời bọn họ lên phòng họp nhỏ, tôi lập tức sẽ tới.Sau khi dặn Lý Thắng Lợi, Dương Phàm đưa một điếu thuốc cho Ngụy Gia Quốc rồi nói:- Đầu tiên nói một chút tình huống mà đồng chí biết, chuyện này bí thư Hác rất coi trọng. Bí thư Hác yêu cầu tôi quan tâm một chút. Dù nói như thế nào chúng ta cũng phải có đãi ngộ công chính với đồng chí Đào Tiểu Đào, nếu không truyền ra xã hội sẽ gây ảnh hưởng rất không tốt.
Dương Phàm vừa nói như vậy, trong lòng Ngụy Gia Quốc thoải mái hơn một chút. Ngụy Gia Quốc vội vàng cầm thuốc châm, hít sâu một hơi rồi từ từ nói:- Người phụ trách vụ án này là phó giám đốc Tư Mã, phó giám đốc Tư Mã phụ trách đội Cảnh sát hình sự. Sau khi thành phố Tam Hà xảy ra vụ án này, ban đầu không báo cáo lên trên, sau đó đồng chí Đào Tiểu Đào lên sở Công an tỉnh phản ánh tình hình. Đảng ủy sở Công an tỉnh rất coi trọng, đặc phái phó giám đốc Tư Mã dẫn đội xuống hỗ trợ điều tra. Phó giám đốc Tư Mã trước đây đã công tác ở thành phố Tam Hà, từ cục trưởng cục Công an thành phố đến phó thị trưởng, sau này làm bí thư đảng ủy cục Công an, hai năm trước bởi vì đạt được thành tích xuất sắc nên được đề bạt làm phó giám đốc sở Công an tỉnh. Cho nên nói phái phó giám đốc Tư Mã đi xử lý vụ án này là rất thích hợp. Phó giám đốc Tư Mã xuống thành phố Tam Hà một tuần, sau khi trở về về liền báo cáo với Đảng ủy sở Công an tỉnh. Bên kỹ thuật nhận định cái chết của đồng chí Trương Tử Hiếu là tự nhiên. Chuyện này cùng ngày tôi đã báo cáo với bí thư Hác, bí thư Hác chỉ thị thị ủy địa phương phải làm tốt công tác sau này, trấn an người nhà đồng chí Trương Tử Hiếu. Đồng chí Đào Tiểu Đào dường như không tin vào kết luận của chúng tôi, một lần nữa nhấn mạnh đồng chí Trương Tử Hiếu từ nhỏ sống bên dòng Trường Giang, bơi lội rất giỏi, không thể nào đột tử mà chết đuối dưới nước. Chúng tôi khuyên mấy lần, đồng chí Đào Tiểu Đào không ngừng đi phản ánh, tạo ra ảnh hưởng xã hội rất không tốt. Thời gian trước trên một diễn đàn, đồng chí Đào Tiểu Đào còn đăng một bài viết nói chuyện này. Cũng may là bài viết này được các đồng chí cục Công an thành phố Tam Hà kịp thời phát hiện, thông báo với sở Công an tỉnh. Chúng ta lập tức báo cho trang web đó xóa bài viết đi, mặc dù như vậy cũng tạo thành ảnh hưởng rất xấu.
- Trên mạng đăng bài viết sao đồng chí không báo cáo với bí thư Hác?Dương Phàm đột nhiên hỏi một câu này, Ngụy Gia Quốc sửng sốt một chút, bản năng nói:- bí thư Hác rất bận rộn trong công việc, chuyện nhỏ như thế nào cũng làm phiền bí thư Hác, vậy khác nào chúng tôi không làm được việc gì.
Dương Phàm nghe thấy thế liền cười cười một tiếng, đứng lên nói:- Đi thôi, đến phòng họp, bọn họ hẳn là đã tới.
Ngụy Gia Quốc dù như thế nào cũng cảm thấy nụ cười của Dương Phàm có chút kỳ quái. Nói thật trong lòng Ngụy Gia Quốc rất không cho phó bí thư tỉnh ủy trẻ tuổi này là đúng. Chẳng qua nói như thế nào thì cũng là lãnh đạo của mình, Ngụy Gia Quốc không dám quá làm càn.
Trong phòng họp, ba người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát đang ngồi chờ ở đó. Sau khi Dương Phàm đi vào bọn họ đều đứng dậy chào. Thấy Dương Phàm còn trẻ như vậy, trên mặt mấy người đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Không phải bọn họ chưa nghe đến phó bí thư tỉnh ủy mới tới rất trẻ. Nhưng thật sự đứng trước mặt vị phó bí thư tỉnh ủy này, ba người có cảm giác khác nhau.
Về kỹ thuật thì Dương Phàm không hiểu gì hết, nhưng không ngại Dương Phàm trong quá trình nghe báo cáo mặt không chút thay đổi quan sát mỗi một người ở đây. Người báo cáo chính là phó giám đốc Tư Mã, thoạt nhìn còn khá trẻ, mặt sáng rực, chưa đến 50, mái tóc đen chải vuốt cẩn thận, thoạt nhìn rất tinh thần.
Trước mặt Dương Phàm, phó giám đốc Tư Mã từ từ mà nói, nội dung là căn cứ kết luận của bên kỹ thuật:- Không có dấu hiệu tác động từ bên ngoài, trong dạ dày không có vật gì làm tê liệt cơ thể. Cho nên bên kỹ thuật đưa ra kết luận đột tử rồi chết đuối ngoài ý muốn. Kết quả kiểm tra của sở Công an tỉnh cùng có kết luận với cục Công an thành phố Tam Hà, cho nên...
Trực giác của Dương Phàm nói cho hắn biết, phó giám đốc Tư Mã trước mặt thể hiện quá tự nhiên, có thể khẩn trương cũng không có. Từ một góc độ nào đó mà nói, loại biểu hiện tự nhiên này có thể hiểu là không thẹn với lương tâm. Nhưng từ một góc độ khác mà nói, những người khác khi đối mặt với phó bí thư tỉnh ủy thì có chút khẩn trương, nhưng tên Tư Mã này tuy khẩn trương nhưng không biểu hiện ra ngoài, điều này nói rõ vấn đề gì?
Dương Phàm trường kỳ ngồi trên vị trí lãnh đạo, mỗi tiếng nói hành động đều mang theo vẻ uy nghiêm, cũng đã có thói quen thấy vẻ mặt có chút khẩn trương của cấp dưới. Biểu hiện hôm nay của phó giám đốc Tư Mã rất bình thường, điều này lại làm cho Dương Phàm cảm thấy có chút không bình thường.
Sau khi phó giám đốc Tư Mã báo cáo xong, đến lượt hai nhân viên phá án bổ sung. Bọn họ báo cáo có chút khẩn trương, mấy lần đọc sai bản thảo đã chuẩn bị từ trước.
Dương Phàm một bên lắng nghe báo cáo, ánh mắt như có như không liếc nhìn Tư Mã. Mỗi một lần phó giám đốc Tư Mã đều cúi đầu hút thuốc, ra vẻ có điều suy nghĩ.
- bí thư Hác rất quan tâm đến chuyện này, đồng chí Đào Tiểu Đào cứ tiếp tục làm như vậy cũng không thể được, đề nghị sở Công an tỉnh tổ chức thành viên có năng lực cao, một lần nữa điều tra vụ án của đồng chí Trương Tử Hiếu. Tin tưởng sau lần điều tra này, đồng chí Đào Tiểu Đào sẽ cảm thấy hài lòng. Đương nhiên tôi chỉ đưa ra kiến gnhij, cụ thể còn phải do Đảng ủy sở Công an tỉnh nghiên cứu và quyết định.Dương Phàm vẫn im lặng chờ báo cáo kết thúc mới mở miệng nói. Từ trong giọng nói thoạt nhìn là đứng trên lập trường công bằng, không hề thiên vị.
Ngụy Gia Quốc một mực lắng nghe không nói gì, nghe thấy lời này của Dương Phàm không khỏi nhíu mày. Thời buổi này chính là như vậy, bên trên nói một câu, bên dưới chạy đến gãy chân. Cũng may Dương Phàm không nói gì thêm, hơn nữa vụ án này do Tư Mã phụ trách. Ngụy Gia Quốc nhìn Tư Mã rồi nói:- Tư Mã, trước mặt Bí thư Dương, anh nói cái nhìn của mình, việc này do anh phụ trách mà.
Dương Phàm nghe thế trong lòng không khỏi có chút không hài lòng. Ngụy Gia Quốc này trong mắt đúng là không người. Chẳng qua nghĩ đến Ngụy Gia Quốc là đồng chí lão thành 60 tuổi, bỏ chức vụ không nói, cho dù hắn ta ỷ mình già thì cũng cần tôn trọng một chút. Về phần trong lời nói của Ngụy Gia Quốc tỏ rõ vẻ sợ trách nhiệm, Dương Phàm thầm nghi nhớ trong lòng. Dương Phàm không tỏ thái độ mà đưa mắt nhìn Tư Mã.
- Đầu tiên tôi muốn thừa nhận không làm tốt công việc với Phó bí thư Dương. Bởi vì chúng tôi không làm tốt công tác trấn an và giải thích với người nhà nạn nhân, làm cho lãnh đạo thêm phiền toái, đồng thời còn tạo thành ảnh hưởng không tốt nhất định, đây đều là trách nhiệm của tôi. Chỉ thị của Phó bí thư Dương với cá nhân tôi mà nói, tôi sẽ kiên quyết chấp hành. Sau khi trở về tôi sẽ tổ chức nhân sự một lần nữa đi xuống thành phố Tam Hà. Lần này nhất định làm cho lãnh đạo tỉnh ủy hài lòng, làm cho quần chúng nhân dân hài lòng.Tư Mã trầm ngâm một chút, nói rất đường hoàng, ra vẻ dũng cảm nhận trách nhiệm. Lời nói này của Tư Mã làm cho Ngụy Gia Quốc lộ ra một ánh mắt hài lòng, khen ngợi, cằm hơi vểnh lên một chút.
Trong lòng Dương Phàm thực ra cũng không tìm được điểm gì xấu trong lời nói này của Tư Mã. Nếu như trong lòng không có thái độ nghi ngờ, chỉ đơn thuần từ công việc mà nhìn nhận vấn đề, Dương Phàm cảm thấy Tư Mã là một cán bộ không sai.
Tư Mã sau khi nói xong liền nhìn Dương Phàm với ánh mắt hỏi ý kiến. Trong lòng Dương Phàm đang suy nghĩ một vấn đề, vừa nãy mình nói Đảng ủy sở Công an tỉnh nghiên cứu rồi đưa ra quyết định, nơi này chắc là Ngụy Gia Quốc và Tư Mã có thể làm chủ. Ngoài ra trong lời nói của Dương Phàm là đề nghị cá nhân, đến trong miệng của Tư Mã lại thành chỉ thị của lãnh đạo tỉnh ủy. Từ hai điểm này có thể thấy Tư Mã rất biết làm người.