Chương 138: DIỄN SÂU



Tôi là bạn gái của Khúc Phong!
Màn thầu bột mì cũng không ngốc, ít nhiều đã nhìn ra những điều khác lạ trong câu chuyện này. Cô ta khoá8c cánh tay mình vào tay Khúc Phong, ưỡn ngực, một vòng ngực hoành tráng, vĩ đại như một dãy núi.


Bạn gái à?
Trình Tần quay đầu3 qua nhìn Khúc Phong, cười khẩy:
Hẹn hò từ lúc nào vậy, sao không thông báo cho tôi một tiếng? Khúc Phong, xem ra chuyện này anh hành x9ử không đứng đắn chút nào.

Khúc Phong ra mặt thay cho Màn thầu bột mỳ:
Trình Tần, có chuyện gì cô cứ nhắm vào tôi đây này, đừng làm tổn thương bạn gái của tôi.

Trình Tần đập mạnh xuống bàn, lạnh lùng quát:
Nhắm vào anh thì nhắm vào anh, anh tưởng tôi không dám à? Ngày nào anh cũng sống kiểu giả tạo hai mặt, ăn nói thì lúng búng không được một câu, anh nghĩ người ta rời khỏi anh sẽ không sống nổi đấy à? Bám riết lấy anh? Khúc Phong, anh có chút sĩ diện được không? Vì sao tôi đập xe, lẽ nào bản thân anh không tự biết à?

Tiêu Dã chống cằm, xem xem Thịnh Đường rốt cuộc chuẩn bị bày trò gì. Ông chủ quán liên tục ngó đầu xin sang bên này, đang phòng bị một khi tình huống trở nên tồi tệ sẽ áp dụng một số biện pháp. Mở hàng quán sợ nhất là mấy người thích gây sự, dù là tới tìm ông chủ gây sự hay người ta giải quyết mâu thuẫn với nhau.
Trình Tần không nói gì nhiều, ngồi xuống tiếp tục ăn xiên nướng. Khúc Phong nhìn gương mặt cười tươi như hoa của Thịnh Đường, chẳng hiểu sao lại bắt đầu cảm thấy gió lạnh thổi qua sống lưng. Nhưng vào những lúc như thế này không thể bỏ đi, đành phải bấm bụng nghe xem cô định nói gì.
Trình Tần đặt chiếc xiên xuống:
Vậy phải làm thế nào đàn ông mới không thấy phiền? Ăn đẫy vào để ra nông nỗi như cô à?

Tiêu Dã ngồi ở đối diện trong một khoảnh khắc không nhịn được, phì cười thành tiếng.
Anh ấy xin thề với trời, chỉ cần tên
anh Phong
gì đó không giở trò lưu manh côn đồ ở đây, anh ấy tuyệt đối không nhúng tay vào. Cuộc cãi vã giữa những người phụ nữ, anh ấy can dự vào kiểu gì cũng có cảm giác kỳ lạ. Nhưng lần này anh ấy thật sự không nhịn được, cười xong cũng tự cảm thấy bản thân có phần quá đáng.
Màn thầu bột mì tức anh ách, con ngươi trừng đến mức sắp rớt ra ngoài, nhưng chung quy cô ta vẫn là một người thông minh, lập tức chuyển sang chế độ tội nghiệp, đáng thương, trở ngược tay giữ chặt lấy cánh tay Khúc Phong:
Anh xem bạn gái cũ của anh đi, sao lại ăn nói cái kiểu đó? Quả thật không có một chút giáo dục nào hết.

Khúc Phong thấy vậy, thẳng thừng đã đến nước này đành phải đưa chân theo tới cùng, quyết trở mặt khô6ng nhận thân quen:
Trình Tần, anh biết em không vượt qua được khúc mắc trong lòng này. Nhưng chúng ta đã là quá khứ của nhau rồi, điều 5gì cần buông xuống, em nên buông xuống, đừng tiếp tục bám riết lấy nhau nữa.

Màn thầu bột mì vừa nghe xong câu ấy thì hơi sững người một chút, sau đó lập tức hiểu ra mọi chuyện. Cô ta dựa sát vào người Khúc Phong, rồi xuất phát từ giác quan thứ sáu của người phụ nữ, nhận ra một cách chính xác người nào là Trình Tần, nói:
Hóa ra đó là bạn gái cũ của anh, đập xe trút giận có ý nghĩa gì sao? Cô tưởng làm như vậy có thể khiến Khúc Phong hồi tâm chuyển ý à? Tôi nói cho cô biết, cô làm như vậy chỉ càng khiến đàn ông thấy cô thêm phiền. Hành vi này gọi là gì cô có biết không? Chua ngoa! Một người đàn bà chua ngoa từ đầu tới chân! Cô như vậy cũng chẳng trách tại sao anh Phong lại rời xa cô.

Sắc mặt Khúc Phong trong phút chốc trở nên khó coi, dù sao ở đây còn có người đàn ông khác, nhất thời anh ta không biết phải lượm lại thể diện kiểu gì, đang định buột miệng nói hết thì Thịnh Đường ra tay.

À… Tôi có vài lời nhé.
Cô cười phá lên:
Tất cả cứ bình tĩnh lại đã, chuyện đâu có đó.


Xe cô đập là của tôi!
Màn thầu bột mì quát to lên một tiếng.
Trình Tần lạnh lùng nhìn Khúc Phong:
Ha, quả nhiên là loại bám váy phụ nữ.


Chuyện đập xe này, thật ra là do tôi xúi bẩy.
Thịnh Đường ăn nói nhỏ nhẹ, nét mặt nghiêm túc:
Tại tôi nhìn thấy biển xe của tôi treo trên một chiếc ô tô lạ mặt, vậy thì chắc chắn là tính cuỗm biển của tôi rồi, như vậy thì quá đáng quá. Tôi ấy à, bắp tay bé xíu, bắp chân yếu xìu, đánh cũng đánh không lại, chửi cũng chửi không thắng. Trình Tần ra mặt hộ tôi, ai ngờ được lại đập đúng vào đầu anh Khúc Phong đây.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.