Chương 157: HA, OAI PHONG THẬT!


Người được trông đợi nhất trong đội bóng của trường Đại học G là đội trưởng Dương Tấn, vóc dáng cao lớn, khắp người toàn bắp thịt, bình thư8ờng rất lạnh lùng, không hay trò chuyện, nhưng khi lên sân bóng thì có thể tỏa sáng, nổi bật, được rất nhiều các fan em gái đặt cho biệt d3anh
Hormone nam biết đi
. Kỹ thuật chơi bóng của cậu ta không tệ, là nhân vật linh hồn của toàn thể đội bóng. Chỉ cần có mặt cậu ta trên 9sân bóng, xung quanh ắt sẽ có không ít tiếng la hét đinh tai của các cô gái.

Trên sân bóng hiện rõ mồn một bốn chữ
Cuộc đấu hữu n6ghị
, nhưng toàn thể hai đội bóng rổ, không ai định coi trận đấu này là nơi để dâng hiến tình yêu. Khí thế của Đại học G có thể nói là vô 5cùng hùng hổ, có vẻ định như chiếm núi làm vui.

Có phải bạn trai của tôi hay không còn cần phải báo cáo với cô à? Sao hả, cô cần kiểm tra hàng sao?

Cô gái thấy Trình Tần quá dữ nên cũng không dám chọc vào, lập tức chuồn sang một vị trí khác. Trình Tần quay ngoắt lại nhìn Tiêu Dã, người đang cười với cô ấy và nói:
Anh có phải đồ ngốc không? Rõ ràng là cô ta muốn lợi dụng anh, anh cứ đứng đờ ra đó như khúc gỗ mà tiếp chiêu à?

Giang Chấp tìm một vị trí đẹp để theo dõi cuộc chiến.
Anh đeo một chiếc kính râm, lười biếng dựa vào giá của bảng tính giờ, giống như một vị thượng tiên nhàn nhã nào đó đứng ngoài cuộc chơi này, chỉ hóng hớt đôi chút náo nhiệt của trận chiến thế kỷ. Nếu so với anh, Tiêu Dã lại không được may mắn như vậy. Bên cạnh anh ấy chen chúc không ít các cô gái, từng tiếng hét đinh tai với mức dexiben cao chót vót kích thích khiến cho màng nhĩ của anh ấy đau nhức.
Điều thần kỳ hơn nữa là cô gái vốn dĩ đã ngất xỉu lúc này lập tức tỉnh táo trở lại, hết nhìn Tiêu Dã lại quay qua nhìn Trình Tần. Trình Tần khoanh hai tay trước ngực, rất không khách khí:
Cô nhìn gì!

Nữ sinh có vẻ không cam tâm chút nào:
Bạn trai của chị sao?

Đang định dụi dụi tai thì nhìn thấy một nữ sinh ngồi ngay bên cạnh anh ấy vì quá sửng sốt và kích động mà ngất lịm đi, cứ thế ngã thẳng vào lòng anh ấy. Tiêu Dã không phải chưa từng gặp những cô gái cố tình tiếp cận và chủ động nhào vào lòng mình, nhưng những tình huống kiểu này thì anh ấy quả thực chưa từng trải nghiệm.
Anh ấy vô thức ôm lấy đối phương, đâu thể để con gái nhà người ta ngã nhoài ra đất được? Nhưng chỉ trong một chớp mắt, một cánh tay đã len vào giữa cô gái ấy và Tiêu Dã. Ngay sau đó một người ngang nhiên chen vào trong, ngữ khí rất không khách sáo:
Làm gì đấy? Quá rồi nhé.

Thế nên không ít người nói rằng, Dương Tấn của Đại học G và Tư Thiệu của Đại học Z, không chỉ là một đôi oan gia, mà còn hơn cả một đôi oan gia.
Còn xét về mức độ thu hút tại sân bóng, Tư Thiệu lại càng không thua kém Dương Tấn. Khi Tư Thiệu dẫn đội bóng của mình ra sân, tiếng hò hét điên cuồng của các nữ sinh trong nhà thi đấu từng đợt từng đợt dội vang như những đợt sóng, tiếng nào tiếng nấy đều hét: Thiệu
soái
, Thiệu
soái
!()
Tiêu Dã bị đẩy hẳn qua một bên, nhìn kỹ lại, hóa ra người đó là Trình Tần.
Cái giọng to tướng ấy.
() Đồng âm với cụm từ
Siêu đẹp trai
.
Ngay cả Thẩm Dao, ánh mắt cũng xuất hiện đầy trái tim hồng, cô ấy cảm thán:
Một công tử tao nhã, lịch thiệp khi thay lên bộ đồ thể thao trông lại càng cuốn hút hơn nữa, vừa cấm kỵ vừa dụ dỗ người ta.

Quả nhiên họ đã mời thêm trợ thủ bên ngoài nên sức mạnh cũng khác, ngay cả đồng phục của đội bóng cũng được thay bằng một mẫu hoàn toàn mới.
Phía Đại học Z cũng không hề kém cạnh. Họ có thích màu mè thế nào thì vẫn từng là một bại tướng dưới tay mình, đổi đồng phục mới thì đã sao? Chẳng qua chỉ là để thua một cách sạch sẽ hơn mà thôi. Còn về trợ thủ bên ngoài, các thành viên của đội bóng Đại học Z quả thực không để vào mắt. Cho dù Tiểu Võ không thể chơi chính nhưng đội trưởng của họ vẫn còn.
Nhớ lại năm xưa đội bóng Đại học Z thành tích tầm tầm, sau khi đội trưởng tham gia đã liên tục dẫn dắt họ đi sát phạt khắp nơi tới tận bây giờ, đứng đầu trong vô số giải đấu, liên tục hạ gục toàn bộ đội bóng đối phương, làm nền tảng cho danh hiệu
Thủ lĩnh
. Đến nay, vinh quang của Đại học G đã bị tước đoạt, tạo thành một cục diện ngoài các giải đấu chính thức ra, năm nào cũng phải chơi với nhau một trận.
Đội trưởng của đội bóng Đại học Z chính là Tư Thiệu.
Tiêu Dã mím môi cười khẽ:
Làm sao tôi biết được là cô ta giả vờ ngất xỉu chứ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.