Chương 174: NHAN SẮC CẦN ĐƯỢC MANG RA DÙNG VÀO LÚC CẦN THIẾT
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 875 chữ
- 2022-02-04 05:31:39
Giang Chấp đi về phía chiếc hòm để bên cạnh giá sách.
Chiếc hòm khá lớn, ngoài các tờ poster ra còn có một chồng áo màu trắng. Anh cầm một chi8ếc lên, giũ ra xem, là một kiểu áo phông. Chất vải không tệ, mát mẻ mềm tay, mặc vào mùa hè thế này sẽ rất thoải mái. Chiếc mà anh đang cầm trên tay 3đây, trước ngực có in chữ, là những chữ cái đầu trong phiên âm tên đầy đủ của Đại học Z, phía sau là tên của câu lạc bộ.
Anh lại xem thêm vài9 chiếc khác, cùng một loại chất vải, cùng một kiểu dáng, chỉ là với những câu lạc bộ khác nhau, hình ảnh trên áo cũng khác nhau. Cuối cùng, Giang Chấ6p lựa chọn một chiếc áo phông có hình đầu mèo hoạt hình. Cũng chẳng phải vì đầu mèo này được thiết kế đẹp đến mức nào, ngược lại trông nó khá ngốc ng5hếch và ngây thơ. Chỉ là anh vô tình cảm thấy biểu cảm của đầu mèo này với Tiểu Thất giống nhau một cách thần kỳ.
Nhất là cái vẻ ngây ngô nhưng vẫn tỏ rõ thái độ không thèm tin của cô lúc anh nói rõ thân phận của mình.
Đầu mèo to, cỡ áo nhỏ.
Giang Chấp không nhịn được cười, được, lấy chiếc này.
Anh trải rộng nó lên mặt bàn, xoay cây bút ký tên trong tay, nhìn ngang nhìn dọc một lượt, cuối cùng đặt bút xuống, ký ngay lên phần eo thon.
Ký xong anh định đi.
Hiệu trưởng Từ nhìn vậy cảm thấy không ổn, lập tức lao ra trước cửa như tên bắn, chặn đứng Giang Chấp lại:
Làm vậy là ý gì?
Hiệu trưởng Từ suýt chút nữa tức phun ra máu. Ông giữ rịt anh lại:
Không được không được. Khó khăn lắm mới bắt được em, em chỉ định qua chỗ tôi lợi dụng một chút sao được? Đừng hòng, em vào trong đi, ký hết… chỗ poster đó, à, còn cả chỗ áo kia nữa cho tôi.
Giang Chấp thoát ra khỏi sự
trói buộc
của hiệu trưởng Từ một cách hết sức lịch thiệp. Anh mỉm cười nhẹ nhàng:
Thứ lỗi cho em không thể làm theo.
Thái độ không tệ, ngữ khí ôn hòa, chỉ là những lời nói ra khiến người ta quá bực mình.
Dứt lời, anh xoay chân quay người, giơ cao cánh tay vẫy vẫy, ngang nhiên bỏ đi.
Hiệu trưởng Từ nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm theo bóng lưng anh mỗi lúc một xa. Đôi chân dài ấy chỉ vài bước sải đã có thể đi xa đến vậy…
Cậu Fan này, nếu bố nó nhìn thấy bộ dạng làm càn này của nó nhất định sẽ xách cổ đưa vào lò nung lại.
Hiệu trưởng Từ nhìn thấy trên gương mặt anh có nụ cười, cảm thấy lần này có hy vọng bèn tiến lên giải thích đây là áo các câu lạc bộ chuẩn bị cho lễ kỷ niệm thành lập trường hôm nay. Mỗi một câu lạc bộ tặng một chiếc tới đây để ông giữ làm kỷ niệm.
Giang Chấp gật đầu:
Đúng là đều thiết kế rất đẹp.
Tâm trạng đang vui, nhìn cái gì cũng đều thấy đẹp.
Muốn đi ư? Đừng hòng!
Giang Chấp nhìn hiệu trưởng Từ với vẻ mặt kỳ quặc, chân thành cảm thán:
Xương cốt của thầy vẫn tốt quá nhỉ. Thầy Từ, khi nào thầy về hưu, quay lại xin làm thêm vài ba năm nữa chắc cũng không thành vấn đề.
Đừng có đánh trống lảng với tôi. Tôi hỏi em, em tới tìm tôi rốt cuộc là vì chuyện gì?
Khiến cho hiệu trưởng Từ trừng mắt vểnh râu tức giận, ông chỉ tay vào anh:
Em… Em… tôn kính bề trên có hiểu hay không? Nói gì thì nói, thầy cũng là trưởng bối của em!
Lôi danh hiệu trưởng bối ra, đè chết anh.
Giang Chấp giơ ra một cánh tay, mỉm cười lùi sau vài bước, chân phải đặt ra phía sau chân trái tạo thành tư thế đan chân. Anh cúi thấp người xuống, tay đặt trước ngực, cực kỳ phóng khoáng làm một động tác lịch sự kiểu phương Tây với hiệu trưởng Từ và nói:
Thầy Từ, em là loại khác biệt trong ngành, nguyên tắc trên kính dưới nhường không thích hợp với em.
Giang Chấp rất vô tội, một tay giơ tờ poster, một tay cầm chiếc áo phông, ra hiệu về phía hiệu trưởng Từ:
Tới chỗ thầy mượn một tờ poster để ký tên, bỗng dưng nảy ra ý tưởng nên xin thêm một chiếc áo nữa.
Chỉ vậy thôi?
Chỉ vậy thôi.
Nghĩ tới đây, hiệu trưởng Từ buông một tiếng thở dài nặng nề.
Thịnh Đường tay trái cầm poster, tay phải cầm áo phông, mắt nhìn chăm chú chữ ký bên trên, cả người đều thể hiện ra một trạng thái không hề bình thường.
Ôi chao! Ôi chao!! Trời đất ơi!!!
…
Tròn nửa tiếng đồng hồ, chẳng biết cô đã kêu lên bao nhiêu tiếng cảm thán như vậy rồi.
Mỗi tiếng kêu đều là sự thích thú, mỗi tiếng kêu đều toát lên tình yêu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.